Người đăng: meomeo14311
Sau khi vào thí luyện, Bạch U Cơ dựa theo linh bàn truy tìm vị trí của Khương Thần.Linh Vân Tông không giao linh bàn cho đệ tử ngoại môn mà để cho bọn họ tự sinh tự diệt, do vậy muốn tìm được Khương Thần, Bạch U Cơ đã phải tốn một hồi tâm sức để khắc họa chút phù văn đặc thù lên miếng ngọc thạch mà nàng đưa cho Khương Thần lúc trước.
Thời điểm vừa mới bước chân vào thí luyện, nàng đã kịp xác định được vị trí của Khương Thần. Khoảng cách của hai người mặc dù không phải một người đầu sâm lâm một người cuối sâm lâm thế nhưng cũng là đồng dạng như thế.
Chính vì nguyên nhân này cho nên nàng ban đầu cũng như những người khác, vừa tìm kiếm hội họp với những đệ tử nội môn vừa săn bắt yêu thú, đợi Khương Thần có hướng di chuyển nhất định, nàng theo đó di chuyển theo sẽ bớt được nhiều thời gian.
Qua tuần đầu tiên, phát hiện ra hướng di chuyển của Khương Thần chính là hướng về trung tâm, nàng ở một bên cũng tính toán tốc độ của hắn để di chuyển đón đường, chờ cho hai người gặp nhau sẽ đồng hành.
Theo như tính toán, di chuyển khoảng một tuần thì cả hai sẽ gặp được nhau, thế nhưng trên đường di chuyển, nàng bị người của thế lực khác nắm bắt được vị trí cho nên đã chặn đầu vây công nhằm cướp đi điểm số.
Thân cô thế cô, thiên phú của nàng lại không nằm ở chiến đấu trực diện cho nên trong thoáng chốc đã rơi vào hạ phong. Bị kẻ địch truy đuổi, vì để tránh mất đi điểm số, nàng quyết định tìm tới Khương Thần, trước khi bị đánh bại đem điểm số giao lại cho hắn, như vậy dù nàng bị đánh văng cũng sẽ không làm tông môn mất đi điểm số, mà dựa theo quy tắc, Nguyên Hồn Cảnh không được hướng tới Nguyên Khí Cảnh ra tay, bọn người kia cũng sẽ không có cớ vây đánh Khương Thần nếu như không bị Khương Thần xúc phạm.
Một đường trọng thương bỏ chạy, nàng rốt cuộc gặp được Khương Thần, thời điểm cuối cùng trước khi ngất đi, nàng rốt cuộc nhìn thấy gương mặt lạnh nhạt kia xuất hiện nửa điểm lo lắng.
Không hiểu sao thời điểm nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của hắn, nàng có cảm giác bản thân bị thương là đáng giá, cảm giác lựa chọn đem theo thương thế tìm tới hắn là điều đúng đắn.
Một câu nói cuối cùng trước khi ý thức rơi vào mông lung nàng nghe được từ hắn chính là:
“Sư tỷ, ngươi không sao chứ…?”
Lại nói, sau khi Khương Thần giao đan dược cho Mai Khả Ái, hắn cũng không nhìn xem nàng có trốn đi không, bản thân hóa thành thiểm điện hướng về phía nữ tử cung trang cũng chính là Bạch U Cơ.
Nhận ra thương thế của nàng không hề nhẹ, thậm chí giữa sống lưng còn cắm sâu ba cây đinh nhọn, dường như là mũi của một cây đinh ba, Khương Thần cũng không nghĩ được nhiều, bản thân chỉ có thể giang tay ra. Ngay sau đó thân thể mềm mại của Bạch U Cơ liền đổ ập xuống, ý thức mất đi.
Đem Bạch U Cơ bế lên, Khương Thần cảm nhận được cơ thể nàng mềm nhũn tựa một cục bông. Hiển nhiên bởi vì đuối sức ngất đi cho nên hiện tại da thịt cùng các cơ tiến vào trạng thái buông lỏng.
Loại thương thế hiện tại nói nghiêm trọng liền là nghiêm trọng, nói không nghiêm trọng cũng vừa đúng.
Ngọc bài mà Long Thiên Thánh ban phát cho mỗi đệ tử chính là biện pháp bảo mệnh, nếu như gặp phải công kích mang tính ảnh hưởng tới tính mạng, nó sẽ tự động kích hoạt đem người đệ tử đó truyền tống ra khỏi thí luyện, ngược lại nếu như công kích không đủ uy hiếp đến mạng người, nó sẽ vĩnh viễn chỉ là tấm ngọc bài để lưu giữ điểm số.
Lại nói, lúc này một tay Khương Thần đặt ở bắp đùi, cánh tay đang băng bó đặt tại sau gáy Bạch U Cơ, cảm nhận được da thịt mềm mại trơn láng như ôn ngọc cực kì tuyệt vời, Khương Thần mặc dù luôn luôn lạnh nhạt hờ hững cũng thoáng chút mất bình tĩnh.
Dù sao đây cũng là tiếp xúc da thịt, lại là một nữ tử cực phẩm như Bạch U Cơ, làm được như Khương Thần đã là một loại thành tựu có thể danh lưu thiên cổ rồi. Ngược lại nếu như rơi vào kẻ khác, tâm hươu ý vượn chính là điều mười phần chắc chín có thể xảy ra.
Đem cỗ ý niệm không đứng đắn trong đầu đè xuống, Khương Thần ôm chắc lấy Bạch U Cơ, sau khi chắc chắn Mai Khả Ái đã thực sự rời đi, hắn mới hướng về một phương bỏ chạy.
Nhìn qua bộ dáng của hắn có chút tức cười. Rõ ràng tay phải đang băng thành một cục to lớn giống như chịu phải thương thế rất nặng, thế nhưng từ cách cử động cùng với dáng bế Bạch U Cơ kia, tay phải của hắn rõ ràng là rất khỏe mạnh. Cũng không biết vì lý do gì hắn lại tự đem tay mình làm như bản thân đang bị thương như vậy.
Ở một bên khác, tiểu nha đầu Mai Khả Ái kia cũng thực sự biết phối hợp. Sau khi nhìn thấy vẻ mặt Khương Thần không đúng, đoán biết Bạch U Cơ có quan hệ không tầm thường với hắn cho nên đối với việc hắn phân phối cũng không dám có ý kiến. Sau khi nuốt vào đan dược liền theo một hướng chạy đi ẩn nấp.
Trên thực tế, với thực lực của Mai Khả Ái, nếu như một đối một dưới Nguyên Hồn Cảnh, có lẽ chỉ có Nguyên Khí Cảnh đỉnh phong là có thể đem nàng đánh bại, còn lại với trạng tháng thái tốt nhất, Mai Khả Ái thậm chí có thể đem Nguyên Khí Cảnh hậu kì tiêu diệt.
“Vị tỷ tỷ kia dường như là Nguyên Hồn Cảnh…có lẽ là đệ tử Linh Vân Tông đi…” Mai Khả Ái vừa tìm chỗ ẩn nấp vừa khẽ lẩm nhẩm: “Cũng không biết qua bao lâu Khương đại ca sẽ đi tìm ta.”
Trong rừng thỉnh thoảng lại vang lên từng đợt thở dài sâu kín mà người ngoài nghe vào cũng không biết nên khóc hay nên cười:
“Ài da…Lại phải đói rồi.”
…
Khương Thần vừa mới bế Bạch U Cơ rời đi không lâu, cây cối nơi bọn hắn đứng vừa nãy xuất hiện những tiếng rào rào như gió lốc thổi qua. Sau đó một thoáng, từ bốn phương tám hướng xuất hiện lượng lớn người đem theo khí tức vô cùng mạnh mẽ. Những người này sau khi xuất hiện liền chia thành hai phía đứng đối lập nhau, mỗi bên đều nhìn nhau với ánh mắt dè chừng.
“Thiên Nguyên Vương Triều các ngươi từ đầu tới giờ đều không tham gia vào tranh đấu, hiện tại làm sao lại đoạt chén cơm của người khác?”
“Chúng ta không đoạt chén cơm của các ngươi, mục tiêu của chúng ta chỉ có đệ tử Linh Vân Tông.” Một vị nam tử Nguyên Hồn Cảnh hậu kì nhìn đám người đối diện, hai mắt lộ ra vẻ lạnh lùng, thanh âm không chút cảm xúc vang lên.
Đám người bên kia nghe vị nam tử này nói vậy, sắc mặt hiện lên vẻ vô cùng đặc sắc. Có người chợt cười nói:
“Chẳng lẽ Linh Vân Tông lại đắc tội Thiên Nguyên Vương Triều các ngươi?”
“Không chắc có đắc tội hay không, thế nhưng bọn ta cũng muốn nhắm vào Linh Vân Tông.”
“Tốt.” Đối diện đám người Thiên Nguyên Vương Triều, một vị nam tử bước ra, thanh âm lộ ra chút ý cười, nói: “Vậy thì dựa vào bản sự, truy sát nữ nhân kia. Thế nào?”
“Tùy các ngươi, mục tiêu của chúng ta chỉ là đem đệ tử Linh Vân Tông đá ra khỏi thí luyện.” Nam tử lạnh lùng của Thiên Nguyên Vương Triều vẫn không mấy vui vẻ, lạnh lùng nói.
Đoạn, hắn dẫn người dựa theo khí tức mà Khương Thần cùng Bạch U Cơ còn lưu lại truy đuổi.
“Ha ha…Linh Vân Tông này quả thật cũng quá nhiều kẻ thù đi, vốn đã bị Cửu Nguyệt Vương Triều cùng Minh Nguyệt Vương Triều chúng ta truy cản, hiện tại còn đắc tội với Thiên Nguyên Vương Triều.” Nam tử dẫn đầu đám người này cười nhạt, khẽ lẩm nhẩm.
“Lão đại, hiện tại thế nào?”
“Đi…đi truy quét nữ nhân kia. Nàng dường như gọi là Bạch U Cơ đi. Ba trăm điểm không phải là số điểm nhỏ.”
Thời điểm công bố thứ hạng cá nhân, vị trí của Khương Thần cùng Mai Khả Ái vừa vặn rất gần với doanh trại của Thiên Nguyên Vương Triều, đó cũng là bởi vì bọn hắn rời đi chưa được bao xa. Điều này vốn đối với mấy thế lực kia không có bao nhiêu vấn đề, thế nhưng dựa vào nhãn quan chiến thuật cùng với suy đoán của mình, mấy vị đệ tử Nguyên Hồn Cảnh của Thiên Nguyên Vương Triều không khó suy đoán ra mười đệ tử phe mình bị đánh văng rất có khả năng liên quan tới Khương Thần.
Dù sao Khương Thần mới chỉ là một tên Nguyên Thể Cảnh, điểm số làm sao có thể trong hai tuần vượt xa đám người Nguyên Hồn Cảnh bọn hắn như vậy.
Kết quả chỉ có một. Đó chính là hắn đã cướp đoạt điểm số của phe mình.
Chính bởi có những suy đoán này cho nên mấy vị Nguyên Hồn Cảnh Thiên Nguyên Vương Triều mới tức giận muốn nhắm tới Linh Vân Tông, đặc biệt là Khương Thần.
Bọn hắn là Nguyên Hồn Cảnh, đồng ý là không được xuống tay với Nguyên Khí Cảnh thế nhưng bọn họ vẫn có quyền dẫn dụ yêu thú tam giai công kích đệ tử khác.
Mà đối với đệ tử Nguyên Khí Cảnh, yêu thú tam giai chính là ác mộng.
Trên đường dẫn dụ yêu thú tam giai, đám người Thiên Nguyên Vương Triều vừa vặn bắt gặp Bạch U Cơ đang trên đường tìm kiếm vị trí của Khương Thần. Vốn dĩ bọn họ cũng không biết Bạch U Cơ là đệ tử Linh Vân Tông, thế nhưng nửa đường lại xuất hiện người của Minh Nguyệt Vương Triều.
Chuyện sau đó liền chính là hai phe vây quét Bạch U Cơ khiến cho nàng bị trọng thương đem theo thương thế bỏ chạy.