Người đăng: meomeo14311
Ngày hôm qua, thời điểm Khương Thần tuyên bố muốn khiêu chiến hạng mười, tất cả mọi người đều nghĩ hắn điên rồi. Ai cũng nghĩ rằng Khương Thần là ỷ vào có La Chinh chống lưng cho nên biểu hiện càn quấy.Hiện tại sau khi nhìn thấy Khương Thần đả thương Tô Ưng sau đó lại chặn được Cuồng Phong Tam Thức, ai nấy đều biết hắn có chân tài thực học. Do đó hảo cảm đối với Khương Thần tăng lên nhanh chóng.
Đồng thời, cũng chính vì biểu hiện tốt của Khương Thần cho nên sau khi chặn được Phong Thần Thối, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm thay cho hắn.
Không ít người đã được lãnh giáo Cuồng Phong Tam Thức của Tô Ưng, thường thường bọn họ sẽ bị Phong Quyển cuốn lấy sau đó đánh bay ra xa rồi bị Tô Ưng liên tục áp chế chứ không được chứng kiến qua Phong Ảnh cùng Phong Thần Thối.
Khương Thần có thể khiến cho Tô Ưng đánh ra cả ba thức trong Cuồng Phong Tam Thức, kia đã là hơn rất nhiều đệ tử Nguyên Khí Cảnh ngồi ở đây rồi.
Lại nói, thanh âm của Tô Ưng mang theo chút mỉa mai vang lên, không thấy Khương Thần tức giận, chỉ thấy hắn khẽ gật đầu tấm tắc:
“Không tệ!”
“Ha ha…ngươi cũng không tệ. Ít nhất có thể cản được phân nửa Phong Thần Thối. Chuyện này ngoại trừ chín người phía trên ta thì chỉ có ngươi làm được.” Tô Ưng nhếch mép cười nói: “Ta có lời khen dành cho ngươi.”
“Khách sao.” Khương Thần lạnh lùng nói.
Đoạn, hai mắt đột nhiên híp lại. Từ mi tâm phát ra một đạo tinh thần lực mạnh mẽ. Tinh thần lực ngưng tụ trên không trung tạo thành hư ảnh một cự phủ sắc bén.
Cự phủ này kích thước có lẽ phải bằng một nửa võ đài thi đấu. Hiển nhiên để ngưng tụ thành cự phủ thực chất như thế này này, Khương Thần đã tiêu tốn không ít tinh thần lực.
Nhìn thấy cự phủ tinh thần lực trôi nổi trên hư không, ý cười trên khóe miệng Tô Ưng chợt dừng. Sắc mặt hắn bắt đầu xuất hiện vẻ ngưng trọng.
Nếu như Khương Thần chỉ đơn thuần sử dụng Hỗn Nguyên Chi Khí, Tô Ưng hắn có thể chậm rãi mài chết đối phương. Thế nhưng Khương Thần còn biết sử dụng tinh thần lực, mà lại tinh thần lực rất mạnh, Tô Ưng nói không sợ hãi liền là nói điêu.
“Không sai, tinh thần lực rất mạnh.” La Chinh trên khán đài khẽ nở nụ cười, sâu trong mắt hiện lên một tia quang mang quỷ dị, sắc mặt cũng là có ý mừng.
“Quả nhiên là môn đồ La trưởng lão. Tinh thần lực rất mạnh.”
Toàn trường nhìn cự phủ tinh thần lực lơ lửng trên không trung giống như tùy thời có thể bổ xuống kia, ai nấy đều không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt, sắc mặt thoáng hiện vẻ sợ hãi.
Bọn họ chỉ là người xem thế nhưng có thể cảm nhận được uy áp tinh thần từ cự phủ kia dồn ép khiến cho khó thở, như vậy Tô Ưng dưới kia phải chịu lực lượng tinh thần trùng kích kinh khủng đến như thế nào chứ?
“Tiếp theo đây ta sẽ đánh nghiêm túc với ngươi, hi vọng ngươi cẩn thận, ta cũng không muốn đồng môn lại gây tổn thương cho nhau.” Thanh âm lạnh lẽo u tối của Khương Thần lúc này vang lên.
Trên sàn đấu bất giác xuất hiện gió cuốn, Khương Thần một tay giơ cao hướng về tinh thần lực cự phủ, bạch y tung bay, ba ngàn tóc dài phất phơ. Trong một khoảnh khắc, thân ảnh Khương Thần hiện lên thật vĩ ngạn. Cảnh này khiến cho không ít thiếu nữ đổ gục phương tâm.
Trong mắt các nàng hiện tại chỉ còn xuất hiện một đạo thân ảnh bạch y ung dung tiêu sái mà lại lạnh lùng cách người, tay phải chưởng khống cự phủ chống cường địch. Thậm chí đến cả Bạch U Cơ dưới đài cũng thoáng chút ngây ngốc.
Sắc mặt Tô Ưng trầm xuống. Hắn chậm rãi lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một chiếc quạt sắt màu đen.
Quạt sắt sau khi được lấy ra liền xuất hiện hắc khí vờn quanh. Từ trên cây quạt này, người ta phảng phất nghe thấy tiếng gào khóc thảm thiết.
Loại thanh âm giống như có vô tận oan hồn từ cõi ma trở về đòi mạng vậy. Nghe vào khiến cho tâm thần mỗi người đều trở nên hoảng hốt, khó có thể giữ được bình tĩnh.
“Linh cấp thượng phẩm binh khí.”
Không biết ai hét lên một tiếng, toàn trường lập tức dậy sóng.
Linh cấp binh khí tại Linh Vân Tông không phải không có thậm chí là có nhiều, thế nhưng toàn bộ đều là Linh cấp hạ phẩm binh khí.
Đối với phẩm chất thượng phẩm Linh Vân Tông bọn hắn cũng có không nhiều. Hầu hết đều sẽ nằm trong tay các trưởng lão.
Hiện tại Tô Ưng lấy ra một món Linh cấp thượng phẩm binh khí, mà lại thuộc về loại tà ác như vậy, mọi người làm sao không kinh thán đây.
“Khương sư đệ. Tinh thần lực của ngươi thật khủng bố. Vừa vặn ta lại có một món binh khí có thể chống lại tinh thần lực.” Tô Ưng mỉm cười nhìn về phía Khương Thần nói.
“Vậy thì rất tốt.” Khương Thần khẽ nở nụ cười, một nụ cười khiến cho người ta cảm thấy rét lạnh tinh thần, nói: “Như vậy mới thêm phần kịch tính.”
Nói đoạn, hai mắt Khương Thần khẽ híp lại, thật sâu nhìn về phía hắc phiên trên tay Tô Ưng muốn nhìn ra chút mánh khóe.
Giây lát nhìn vào hắc phiên, hắn cảm giác như tâm thần của bản thân chịu ảnh hưởng. Cụ thể là những tiếng khóc than phát ra từ hắc phiên giống như có xu hướng lôi kéo linh hồn hắn, hút vào trong đó vậy.
“Thú vị!” Khương Thần khẽ lẩm nhẩm một tiếng.
Dứt lời, bàn hắn chậm chậm hạ từ trên không xuống. Đại phủ theo đó thuận thế cũng hướng về phía Tô Ưng bổ tới.
Đại phủ bằng một loại tốc độ không phải quá nhanh mà bổ xuống thế nhưng uy thế mà nó đem lại quả thật kinh khủng. Loại uy thế kia còn đem theo uy áp tinh thần khiến cho toàn trường ai nấy đều vô cùng sợ hãi.
Đứng trước cự phủ khổng lồ, Tô Ưng cảm thấy bản thân quả thật rất nhỏ bé. Lúc này, khuôn mặt của hắn thoáng xuất hiện vẻ ngưng trọng. Tay cầm hắc phiên cũng khẽ run run, hiển nhiên Tô Ưng hắn cũng không có nắm chắc bản thân có thể hoàn toàn cản đỡ được cự phủ kia.
“Phong Quyển!!!”
Tô Ưng quát lên một tiếng. Quanh người lập tức xuất hiện một luồng cuồng phong mạnh mẽ.
Cuồng phong cuộn xoáy tạo thành một vòi rồng to lớn oằn mình trên không trung như cự xà. Vòi rồng tuy to lớn thế nhưng so với tinh thần lực cự phủ kia chỉ như tiểu vu gặp đại vu mà thôi.
Đứng sau vòi rồng, Tô Ưng cầm lấy hắc phiên vung lên ba lần theo ba phương vị khác nhau. Từ hắc phiên, hắc khí bắt đầu bành trướng.
Sâu bên trong hắc khí kia có thể nhìn thấy từng khuôn mặt dữ tợn đang nhe nanh múa vuốt. Mà từng khuôn mặt dữ tợn kia đều phát ra thanh âm quỷ khóc sói tru.
Hắc khí bành trướng hướng về phía vòi rồng bao phủ, trong phút chốc liền đem nó biến thành màu đen. Vòi rồng màu đen đem theo uy thế mạnh mẽ, so với tinh thần lực cự phủ lúc này đã không kém bao nhiêu.
“Tới đi.”
Tô Ưng quát lên một tiếng. Hỗn Nguyên Chi Khí càng bạo phát mạnh mẽ đem vòi rồng phóng to hơn nữa.
Thời điểm vòi rồng đạt cực đại, tinh thần lực cự phủ rốt cuộc chém xuống. Không có bạo tạc vang lên, không có quang hoa bạo phát. Tại tỉ võ đài, các đệ tử ngày hôm nay nhìn thấy tràng cảnh mà bọn họ sẽ không thể nào quên.
Vòi rồng màu đen của Tô Ưng đem theo uy thế khủng bố thời điểm chạm vào cự phủ tinh thần lực liền cấp tốc bành trướng đem toàn bộ cự phủ thôn phệ. Thế nhưng sau đó không quá ba hơi thở, cự phủ phá không mà ra đem vòi rồng bổ làm hai nửa.
Hắc khí tán đi, phong bạo biến mất, Tô Ưng ở phía sau không được vòi rồng bảo hộ liền là mục tiêu cho tinh thần lực cự phủ chém xuống.
“Làm sao lại mạnh đến vậy.” Tô Ưng lộ ra vẻ mặt không tin tưởng kêu lên một tiếng.
Hắc phiên trên tay hắn gọi là U Quỷ Phiên. Thứ này có thể thu thập âm hồn nhằm tự cường hóa đòn công kích của chính mình.
Giống như vừa rồi nếu như chỉ là đơn thuần hắc khí, uy thế của nó cũng không mạnh mẽ như vậy. Thế nhưng đem theo u hồn bên trong, hắc khí lại mạnh mẽ hơn không ít lần.
Mạnh mẽ là vậy, cộng thêm cả Phong Quyển, vậy mà chỉ trong thoáng chốc liền bị cự phủ tinh thần lực chẻ làm đôi, trong khi cự phủ tinh thần lực kia chỉ thoáng bị ăn mòn một chút. Điều này Tô Ưng làm sao có thể tin tưởng.
Nhìn cự phủ tinh thần lực đem theo uy thế sét đánh không kịp bưng tai chém xuống, Tô Ưng không thể nghĩ thêm được gì, hắn vội vàng lấy từ trong nhẫn trữ vật ra rất nhiều phù lục. Toàn bộ đều là phù lục phòng ngự.
Sau khi kích hoạt, một lớp màn sáng dầy hơn một thước bao phủ quanh người Tô Ưng. Cẩn thận hơn, hắn còn lấy ra một khiên chắn. Khiên chắn này là bảo vật phòng ngự Linh cấp, phẩm chất có lẽ là hạ phẩm.
“Thế mà lại thua…tinh thần lực của Khương Thần quả nhiên khủng bố.”
“Phong Quyển cứ như thế bị bổ làm đôi.” Một người kinh hãi nói: “Nếu như ta ở vị trí đó, chắc chắn hiện tại đã không thể sống nổi.”
“Nhìn xem, Tô Ưng sử dụng phù lục.”
“Kẻ này xem ra chuẩn bị rất nhiều…dù sao đối thủ cũng là đệ tử của La Chinh trưởng lão.”
“Ừ, Linh cấp phòng ngự pháp bảo…tên này đúng là đại phú ông.”
Trên khán đài, tất cả mọi người đều vì cảnh tượng trước mắt làm cho rung động. Đồng thời đối với hành động lấy ra phù lục phòng ngự của Tô Ưng, không ai cảm thấy phản cảm cả.
Trên đài tỉ võ vốn được sử dụng ngoại vật, lấy ra phù lục hay đan dược để sử dụng đều không bị cấm cản.
Lại nói, trong tình thế hiện tại, bất kì ai cũng đều sẽ có lựa chọn giống như Tô Ưng mà thôi. Ai bảo tinh thần lực cự phủ kia quá khủng bố, khủng bố đến mức không cách nào để hình dung.
Mọi người chỉ biết tinh thần lực cự phủ của Khương Thần khủng bố, thế nhưng không ai biết hắn đã dùng bảy thành tinh thần lực của bản thân để tạo nên đòn công kích này.
Nếu như một chiêu này còn không đem Tô Ưng thương nặng, người thua có thể sẽ là Khương Thần hắn.