Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Lại nói, Phong Thiết Nhân nhìn thấy có cơ hội đánh vỡ trận pháp, vẻ mặt hắn liền rất vui mừng. Chẳng qua nét vui mừng còn chưa được bao lâu, hắn đã cảm thấy một luồng hơi lạnh chạy dọc sống lưng. Đầu óc chưa kịp suy nghĩ, thân thể đã làm ra phản ứng né tránh.



Ầm ầm ầm!!



Một cái nhà tù với các song chắn được làm bằng máu rơi đúng vị trí Phong Thiết Nhân vừa đứng, may mắn hắn tránh kịp cho nên thoát được một kiếp, thế nhưng những người chậm chân lập tức bị lao tù rơi xuống hoặc là bị vây nhốt hoặc là bị xiên chết.



“Một bên công phá trận pháp, một bên ngăn cản tôn huyết nhân kia. Đừng sợ, nó không hề mạnh mẽ như chúng ta tưởng.” Phong Thiết Nhân rất ra dáng một vị lãnh đạo, Võ Anh Tú ngược lại giống như một tên đoàn trưởng bù nhìn chỉ đâu đánh đó.



Oành oành oành!!!



Phía yêu thú lực lượng lớn, công kích vào vòng xoáy ánh sáng ngược lại cũng hung bạo vô cùng. Vòng xoáy ánh sáng ban đầu thôn phệ với tốc độ kinh khủng thế nhưng lúc này cũng phải ảm đạm thất sắc.



Hống hống hống!!!



Huyết quỷ ngửa cổ gào thét sau đó cầm liêm đao lao vào đám đông bắt đầu một trận đồ sát.



Kít kít!!



Hắc Kim Xà đang oanh kích trận pháp, Lam Dực Xà thì ngược lại trực tiếp hướng về phía huyết quỷ kia phối hợp cùng nhân loại ngăn cản nó. Đôi bên nhân loại cùng yêu thú trong phút chốc lại hóa thù thành bạn cùng đối kháng kẻ địch.



Phù!!!



Một luồng khí màu xanh lam lạnh giá từ miệng Lam Dực Xà phun ra hướng về phía hai chân huyết quỷ đang lao tới khiến cho hai chân huyết quỷ lập tức đóng băng dính liền với mặt đất. Huyết quỷ theo quán tính vẫn lao về phía trước khiến cho đôi chân bị đóng băng lập tức có dấu hiệu nứt vỡ.



Không thể không nói thiên phú thần thông của đầu Lam Dực Xà này cũng rất khủng bố. Lại thêm một hơi thở lạnh giá nữa, cánh tay cầm liêm đao của huyết quỷ cũng liền đóng băng. Nếu như không phải kích thước so với huyết quỷ quá chênh lệch, một lần hơi thở lạnh giá, Lam Dực Xà hoàn toàn có thể khiến cho toàn thân huyết quỷ bị đóng thành băng tinh.



Hống hống hống!!!



Huyết quỷ bị cầm chân, một bên tay cầm vũ khí cũng không cử động được, nó gào thét một tiếng sau đó dùng cánh tay còn lại đấm thẳng về phía đám đông yêu thú.



Huyết quỷ được tạo thành từ tinh huyết của rất nhiều yêu thú cùng nhân loại, thực lực thậm chí còn cao hơn Nguyên Linh Cảnh trung kì, chính vì thế công kích của nó vô cùng mạnh mẽ. Một đấm đấm ra, không khí vang lên từng tiếng nổ lốp bốp.



Đám yêu thú tam giai quấy nhiễu bên dưới lập tức co rúm người, có nhiều yêu thú bị không khí đè ép trực tiếp máu tươi cuồng phun. Trước khi nắm đấm đấm tới, một vài yêu thú yếu nhược bị khí tức của huyết quỷ đè chết. Còn lại cũng không thể cản nổi một đấm này.



Oành oành oành!!!



Mặt đất bị đấm lõm xuống một hố sâu, từng tầng đất đá theo nhau sụp đổ kéo theo kiến trúc xung quanh cũng đổ sập theo. Phần pháo đài hoa lệ kia từ mấy bước chân của huyết quỷ dẫm lên đã không còn nguyên vẹn, bấy giờ theo rung động mạnh mẽ của mặt đất, phần tàn tích của nó cũng lập tức ầm ầm ngã xuống.



Cảnh tượng bên trong trận pháp lúc này không khác gì tận thế với tôn huyết quỷ chính là một ma thần diệt thế gặt hái sinh mệnh. Đóng băng không thể cầm giữ huyết quỷ được lâu. Khi Lam Dực Xà thoái lui, huyết quỷ lập tức phá băng mà ra, tay cầm liêm đao liên tục chém giết yêu thú.



Oành oành oành!!



Ở một góc trận pháp nhân loại cùng yêu thú vẫn đang miệt mài oanh kích vòng xoáy thôn nạp năng lượng khiến cho nó bị tổn hao nặng nề. Nếu như không phải Khương Thần điều động năng lượng từ các vòng xoáy khác đến hỗ trợ, nó đã bị phá hủy từ nãy.



Một góc trận bị quấy phá nặng nề, huyết quỷ cũng bị ảnh hưởng rất lớn. Có thể thấy tốc độ di chuyển của nó so với ban đầu đã chậm đi rất nhiều.



“Hừ…giãy chết mà thôi.”



Khương Thần cắn nát đầu ngón tay. Đem đầu ngón tay nhuốm máu vẽ lên trán một đạo phù văn quỷ dị. Phù văn này chính là một loại bí pháp thúc đẩy tinh thần lực mà lần trước Khương Thần đã sử dụng một lần. Hiện tại tinh thần lực của hắn đã tổn hao phân nửa, sử dụng bí pháp, tuy tinh thần lực trong phút chốc mạnh mẽ hơn rất nhiều thế nhưng sau đó muốn khôi phục lại sẽ tốn nhiều thời gian hơn bình thường.



Với Khương Thần hiện tại, chỉ cần có thể đem đám người Tham Lang mạo hiểm đoàn này tiêu diệt, thời gian sau đó để khôi phục tinh thần lực sẽ không thiếu. Chính vì vậy hắn mới không ngần ngại sử dụng bí pháp.



Vụt vụt vụt!!!



Từng dòng tinh thần lực từ mi tâm Khương Thần tỏa ra mạnh mẽ. Tinh thần lực hóa thành bảy tia bắn thẳng về phía bảy vòng xoáy huyết sắc đang thôn nạp Hỗn Nguyên Chi Khí. Tinh thần lực phủ xuống, Khương Thần điều khiển mấy vòng xoáy này đem phần lớn Hỗn Nguyên Chi Khí tu bổ phần trận pháp hư hỏng.



Điều này ngay lập tức bị đám người Tham Lang mạo hiểm đoàn cảm nhận được, bởi lẽ bọn họ nhìn thấy vòng xoáy mà bọn họ sắp sửa phá vỡ lập tức quang mang đại thịnh, tốc độ cũng dần nhanh trở lại.



“Khốn kiếp. Đây là có kẻ nhằm vào chúng ta.”



“Tham Lang mạo hiểm đoàn chúng ta từ bao giờ lại đắc tội một vị trận pháp sư vậy?”



Rầm rầm rầm!!!



Đương lúc đám người này còn đang xôn xao, huyết quỷ khổng lồ phía sau đã được gia cường sức mạnh. Nó phá vỡ phòng ngự của mấy tôn yêu thú cản đường sau đó chém chết Lam Dực Xà đang lúc bỏ trốn.



Một đường cầm lấy liêm đao, huyết quỷ xông thẳng về phía đàn yêu thú cùng nhân loại đang công kích trận pháp, vừa đi miệng vừa gào thét vang vọng đất trời.



“Không xong rồi!”







Chiến đấu đánh không biết bao lâu, đến cuối cùng gần như tất cả yêu thú cùng nhân loại đều bị huyết quỷ chém giết. Trên mặt đất lúc này xác người cùng yêu thú chất đống, nhưng tuyệt nhiên không có giọt máu nào chảy ra, bởi lẽ nó đã bị huyết quỷ hấp thu hết. Mà trận pháp sau khi không có người thôi động liền sụp đổ, huyết quỷ cũng hóa thành một khối huyết thạch khổng lồ sừng sững.



Duy nhất còn sống lúc này là Hắc Kim Xà đang hấp hối cùng Phong Thiết Nhân cũng bị chém lìa hai chân. Sở dĩ Khương Thần giữ lại mạng sống cho Phong Thiết Nhân là vì muốn để cho Trương Tiểu Hân chính tay giết chết. Có như vậy mối hận tiêu trừ, sau này quá trình tu luyện của nàng mới không bị vướng bận. Còn Hắc Kim Xà kia sinh mệnh lực trâu bò, hắn tưởng đã chém chết từ hôm qua thế nhưng bằng một cách nào đó đến bây giờ nó vẫn đang còn sống.



Hắc Kim Xà đầu gối lên một tòa kiến trúc đổ nát, nửa thân sau bị chém thương nặng, mà có những chỗ thân thể có cảm giác bị cắt thành từng khúc. Khí tức suy yếu, bộ dáng uể oải tựa hồ không qua bao lâu sẽ chết. Gần đó là Phong Thiết Nhân cũng đang hấp hối. Hai chân bị chém đứt, mình mẩy đầy rẫy thương thế, vẻ mặt nhợt nhạt kèm theo sợ hãi.



Lúc này đã gần rạng sáng, đám người kia chiến đấu điên cuồng khiến cho Khương Thần cũng tiêu hao rất nhiều tinh thần lực để điều khiển trận pháp đối kháng. Nếu như không phải trước đó lực lượng của Tham Lang mạo hiểm đoàn đã bị chôn vùi một nửa ở Vân Đoan sơn mạch, có lẽ ngày hôm nay Khương Thần hao hết tinh thần lực cũng không thể tiêu diệt được bọn họ.



Tinh thần suy kiệt khiến cho đầu óc Khương Thần quay cuồng, hai mắt nhìn về cảnh vật phía trước cũng xuất hiện nhiều vòng xoáy. Chiến đấu kết thúc từ hơn một canh giờ trước, từ lúc đó đến hiện tại hắn tạm thời ổn định linh hồn, khôi phục tinh thần lực, bằng không lúc này đây muốn đứng dậy cũng khó.



Sau một hồi loạng choạng làm quen với việc bước đi, Khương Thần rốt cuộc có thể ổn định thân hình. Một đường đạp qua đống đổ nát, hắn đi về phía Phong Thiết Nhân đang thở dốc từng nhịp.



Bên kia, Phong Thiết Nhân dường như cũng nhận ra có người đi tới, hắn nén cơn đau mà ngẩng đầu liếc nhìn:



“Ngươi…là ai?”



Phong Thiết Nhân chưa từng gặp Khương Thần trước đây, chính vì thế nhìn vị nam tử lạ mắt trước mặt này, hắn không nhịn được thều thào khẽ hỏi.



Khương Thần lạnh lùng không đáp. Hắn chậm chậm đưa một đạo mộc chi nguyên khí vào cơ thể Phong Thiết Nhân giúp cho đối phương chữa trị vết thương đang điên cuồng chảy máu sau đó còn cho đối phương ăn vào một viên đan dược chữa thương.



“Đa…đa tạ.”



“Không vội.” Khương Thần cười nhạt nói: “Để ta đưa ngươi tới gặp Trương Tiểu Hân sau đó cảm tạ cũng chưa muộn.”



Nghe Khương Thần nói vậy, Phong Thiết Nhân chợt hiểu ra vị nam tử trước mắt này chính là người gây ra mọi chuyện. Là tên “tiểu tử” trong miệng các thành viên Tham Lang mạo hiểm đoàn mà hắn vẫn thường nghe thấy. Bấy giờ, vẻ mặt thống khổ của hắn hiện lên giận dữ bởi vì cừu địch giết con ở ngay trước mắt.



“Ngươi…ngươi…ngươi?” Phong Thiết Nhân trợn ngược hai mắt, hai hàm răng nghiến lại phát ra thanh âm ken két.



Kẻ giết nhi tử ở trước mắt, người làm cha như hắn lại chỉ có thể trơ mắt nhìn, đây quả thật là một loại tra tấn tinh thần mạnh mẽ.



Khương Thần nhún vai không nói gì, hắn lấy ra một thanh chủy thủ sắc bén bắt đầu tại chiến trường này thu lượm yêu đan của yêu thú cùng các chiến lợi phẩm khác. Yêu thú bị giết chết rất nhiều thế nhưng phần lớn là yêu thú hậu thiên, thậm chí hai tôn tứ giai yêu thú kia mặc dù huyết mạch tương đối cao nhưng cũng là yêu thú hậu thiên, bọn chúng không hề có yêu đan. Lực lượng bọn chúng sử dụng không tới từ yêu đan mà thuần túy tới từ da thịt thân xác.



Lúc này, lượng yêu đan mà Khương Thần có thể thu được cũng không nhiều, chủ yếu hắn muốn lấy da của yêu thú để làm giấy vẽ phù lục cùng một số tài liệu hữu dụng cho luyện khí. Hắn dự định sau khi về tông môn sẽ tìm kiếm luyện khí sư luyện cho mình một thanh binh khí vừa tay.



Thao tác của Khương Thần hiện tại rất chậm bởi vì tinh thần còn tương đối suy yếu. Chẳng qua hắn có thời gian cho nên cũng không vội vàng. Đến khi mặt trời lên đến đỉnh đầu, Khương Thần rốt cuộc dọn dẹp xong chiến trường. Hắc Kim Xà hấp hối lúc rạng sáng bây giờ đã bỏ mạng, mà Phong Thiết Nhân cũng là nằm trơ ra chờ chết.



“Đi thôi, ta dẫn ngươi đi gặp Trương Tiểu Hân.” Khương Thần túm cổ Phong Thiết Nhân hướng về phía Vân Đoan sơn mạch rời đi, một bên vẫn không quên trào phúng đối phương.



Khương Thần rời đi chưa lâu thì ở phương hướng ngược lại xuất hiện một nhóm mạo hiểm giả bộ dáng rón rén như những tên trộm đi tới.



Đám người này thực lực cũng không quá cao, dẫn đầu là một trung niên nhân. Sau khi nhìn thấy chiến trường tan hoang đổ nát, sắc mặt bọn họ tái mét đi vì sợ hãi. Không ai bảo ai, tất cả đều cùng quay đầu mà bỏ chạy.



Đêm qua, thời điểm Khương Thần kích hoạt trận pháp, đám người này chính ở phụ cận quanh đây. Sau đó mấy người này có nghe thấy tiếng chém giết, tiếng kêu gào, tiếng huyết quỷ cuồng hống, nhưng vì biết được đây là địa bàn của Tham Lang mạo hiểm đoàn cho nên cũng không dám đến gần.



Mãi tới khi trời sáng, vì tò mò cho nên đám người này rốt cuộc nhịn không nổi mà chạy tới xem đêm qua Tham Lang mạo hiểm đoàn có chuyện gì. Mà cảnh tượng tan hoang đổ nát, yêu thú chất đống vừa rồi chính là thứ khiến cho bọn họ sợ hãi bỏ chạy.



“Tham Lang mạo hiểm đoàn…có chuyện rồi…”



“Nhanh, phải đem tin tức này phát tán ra…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK