Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Sau khi thanh âm của Khương Thần khẽ vang, không gian giống như nhận vào một loại chấn động nho nhỏ. Loại chấn động này trôi qua, trên không trung trống rỗng xuất hiện một đạo phù văn màu đen. Phù văn màu đen này nhìn qua khiến cho người ta có cảm giác vô cùng huyền diệu, đồng thời mỗi một người nhìn vào nó lại có cảm giác bản thân trì trệ đi rất nhiều.



Phù văn sau khi xuất hiện liền dùng tốc độ như điện xẹt đâm thẳng về phía nam tử Tinh Nguyệt Vương Triều. Mặc cho hắn đã làm ra đủ mọi loại biện pháp né tránh hay phòng hộ, đạo phù văn kia giống như một con đỉa bám dính, cuối cùng đánh thẳng lên ngực hắn.



Chỉ trong phút giây kia nam tử giống như hóa đá, cả người bỗng ngây ra như tượng. Tuy nhiên loại tràng cảnh này chỉ xuất hiện trong nháy mắt. Một nháy mắt qua đi, tên nam tử kia giật mình thoát ra khỏi trói buộc. Hắn rùng mình một cái, khuôn mặt hiện lên vẻ kinh hãi.



Vừa rồi hắn đã chân thật cảm giác được tử vong cận kề khi mà toàn thân bất động, thậm chí ý thức của hắn cũng suýt chút nữa bị đình trệ.



Loại cảm giác kia giống như ngươi hoàn toàn mất đi liên hệ với thế giới, với bản thân, với ý thức của ngươi vậy. Đó chính là cảm giác biến mất dần khỏi thế giới này, hay nói đúng hơn là cảm giác ngươi không hề tồn tại.



Một chiêu vừa rồi Khương Thần sử dụng chính là hắn đã đem Định Thân Phù của Bạch U Cơ kích hoạt khiến cho vị nam tử kia bất động. Định Thần Phù này chỉ là hàng dỏm, tính ra cũng chỉ là nhị phẩm hoặc tam phẩm phù lục. Thậm chí nó trong tay Khương Thần kích hoạt cũng không thể phát huy hết sức mạnh của phù lục tam phẩm cho nên công dụng định thân chỉ trong thoáng chốc.



Mà chỉ một thoáng kia không đủ để Khương Thần triển khai công kích cho nên đã bị nam tử Tinh Nguyệt Vương Triều thoát ra được.



“Ngươi…vừa mới rồi là thứ gì?”



“Không có gì, chút thủ đoạn hù dọa ngươi mà thôi.” Khương Thần cười nhạt nói.



Nam tử kia vốn nhìn thấy bộ dáng chế giễu của Khương Thần sẽ tức giận, thế nhưng lần này hắn không dám đối với Khương Thần tỏ ra khinh bỉ nữa. Một chiêu định trụ vừa rồi đã khiến cho hắn e sợ rất nhiều.



May mắn Khương Thần chỉ là Nguyên Thể Cảnh, nếu như là đồng cấp nguyên giả, một khoảnh khắc vừa rồi bản thân nhất định nếm trái đắng.



“Hừ…” Nam tử kia hừ lạnh một tiếng, thủ trảo thu về. Ánh mắt chậm chậm nhìn Khương Thần muốn tìm chút sơ hở để dùng thế sét đánh không kịp bưng tai tấn công đối phương.



Hắn rất sợ tấn công trực diện sẽ dính phải một đòn như vừa rồi, đến lúc đó hắn không tin bản thân có thể nhanh chóng giãy dụa ra khỏi trạng thái định trụ như lần đầu nữa.



“Nếu như ngươi không tấn công, vậy thì để ta làm mẫu cho ngươi nhìn một lần.”



Khương Thần nói đoạn liền dứt khoát đem tay trái giơ lên, lòng bàn tay hướng lên trời. Lúc này máu từ lòng bàn tay đã ngừng chảy đồng thời những tia máu bắn về những thân cây đổ gãy lúc nãy, lúc này giống như gặp phải một loại lực lượng triệu hồi. Bọn chúng không ngừng hóa thành những giọt máu lấp lánh ánh kim tụ tập thành một huyết cầu nho nhỏ.



“Ngu ngốc.” Nam tử Tinh Nguyệt Vương Triều chờ đợi huyết cầu mới hình thành được một nửa liền đạp lên mặt đất lao tới, nắm tay của hắn xuất hiện màu nâu vàng, thổ hệ Hỗn Nguyên Chi Khí vờn quanh khiến cho quyền đầu của hắn càng thêm cứng rắn.



Một quyền đấm tới, quyền kình hung bạo được bao phủ bởi thổ chi nguyên khí. Theo thời gian, lớp nguyên khí bao phủ quanh quyền đầu hình thành nên từng tia màu nâu hướng tới Khương Thần phía trước bắn phá mà ra.



Dưới tình huống bình thường, nếu như lĩnh trọn một quyền này, Nguyên Thể Cảnh, thậm chí là Nguyên Thể Cảnh đặc biệt như Khương Thần cũng bị đấm cho sống chết không rõ. Thế nhưng kia cũng chỉ là tình huống bình thường mà thôi. Hiện tại nơi đây là sân chơi của Khương Thần, Nguyên Hồn Cảnh bước vào cũng phải lễ phép.



Thời điểm nam tử Tinh Nguyệt Vương Triều mang theo một quyền hung bạo định đấm thẳng lên người Khương Thần, từ trên không trung, một đạo lôi điện đột nhiên xuất hiện sau đó thẳng hướng về phía hắn đánh tới.



Nam tử nọ cảm nhận được uy hiếp từ trên đỉnh đầu, hắn vội vàng thối lui. Bản thân hắn cũng không muốn một quyền đánh bay Khương Thần sau đó lĩnh phải đòn lôi điện kia rồi bị đá ra nốt.



Dù cho đã có ý định tháo lui, thế nhưng dưới bố trí của Khương Thần, hắn làm sao có thể thuận lợi làm được việc đó.



Vừa mới tránh thoát được công kích lôi điện từ trên trời đánh xuống, một đạo thân ảnh Bạch U Cơ từ đâu xuất hiện. Trên tay nàng cầm theo phù lục ném thẳng về phía nam tử kia khiến cho hắn kinh hãi thất sắc.



“Ngươi…làm sao ngươi không bị đám người kia truy đuổi?”



Nam tử nọ thất thanh kêu lên, hai tay vừa mới bày ra biện pháp phòng ngự, mấy đạo phù lục do Bạch U Cơ kia ném ra đã được kích hoạt hoàn toàn.



Điện mang, hỏa diễm, cuồng phong, băng sương các loại thuộc tính đều hội tụ trong một lần công kích khiến cho nam tử kia muốn dùng thuộc tính khắc chế để cản đỡ cũng gặp vô vàn khó khăn.



Chỉ thấy hắn vừa mới chống được nửa nhịp công kích phù lục, từ phía sau lại vang lên một đạo thanh âm lạnh lùng:



“Để ta làm mẫu cho ngươi xem một lần duy nhất.”



Thanh âm vừa dứt, nam tử Tinh Nguyệt Vương Triều đột nhiên co rúm người lại, từ phía sau, hắn cảm nhận thấy một luồng cảm giác tử vong đang tiến đến gần. Vừa mới ngoảnh đầu lại nhìn một chút, một cánh tay trắng nõn, lòng bàn tay có vết rách tràn máu đã đánh tới.



Trong lòng bàn tay kia là một quả cầu bằng máu đang không ngừng xoáy tròn tỏa ra khí tức quỷ dị khiếp người.



“Aaaaaa!!!”



Nam tử Tinh Nguyệt Vương Triều hét lên một tiếng, hắn gồng mình thôi động thổ chi nguyên khí của bản thân truyền thẳng xuống đất.



Ầm ầm ầm…



Từng đạo thanh âm trầm muộn vang lên, mặt đất bắt đầu xuất hiện rung chuyển.



Khoảng trống giữa cánh tay trắng nõn cùng nam tử Tinh Nguyệt Vương Triều lúc này xuất hiện một tầng đất dày tràn ngập nguyên khí màu vàng sậm vờn quanh. Tầng đất dày cộp này được hình thành chỉ trong thoáng chốc, nó giống như một tấm lá chắn kiên cố bảo vệ toàn bộ hậu phương cho nam tử nọ vậy.



Nhìn thấy bản thân mình kịp thời bày ra phòng ngự, nam tử kia thở phào một hơi, khuôn mặt đã bớt ngưng trọng đi đôi chút.



Mặc dù hắn không biết tại sao huyết cầu của Khương Thần kia lại đem cho mình cảm giác tử vong tới gần, thế nhưng hiện tại đã bày ra biện pháp phòng ngự, hắn không tin với thực lực của Khương Thần có thể đem phòng ngự của mình xuyên thủng.



Tuy nhiên, hắn không tin tưởng là một chuyện, thực tế lại là viễn cảnh hoàn toàn khác. Chỉ thấy tầng đất dày hình thành lá chắn kia giống như đậu hũ. Sau một đạo thanh âm trầm muộn vang lên, nó lập tức bị xuyên thủng ra một lỗ.



Từ lỗ đất bị xuyên thủng kia, bàn tay trắng nõn mang theo huyết cầu của Khương Thần đâm xuyên tới. Đương lúc nam tử nọ còn ngây người, Khương Thần đem cầu máu đánh thẳng vào trong thể nội của đối phương.



“Aaaa……”



Nam tử Tinh Nguyệt Vương Triều kia hét thảm một tiếng, cơ thể sau một hồi giãy dụa liền lập tức nằm lăn ra đất, hai mắt trợn ngược, miệng sùi bọt mép. Làn da hắn vốn rất bình thường lúc này bằng mắt thường có thể thấy nó đang chậm rãi biến thành màu đỏ như máu.



Không qua vài hơi thở, nam tử Tinh Nguyệt Vương Triều kia biến thành huyết nhân, cơ thể không tự chủ được co giật, bản thân dường như cũng đã mất đi ý thức.



Lại trải qua một đoạn thời gian nữa, người này được truyền tống trận đá ra khỏi thí luyện trong đau đớn. Lúc này, Bạch U Cơ mới từ phương xa đi tới, khuôn mặt hiện lên chút ngạc nhiên.



“Sư đệ, chiêu thức vừa rồi của ngươi là gì? Làm sao lại có thể xuyên thủng được phòng ngự của hắn?”



“Bí mật.” Khương Thần khẽ nháy mắt với Bạch U Cơ khiến cho nàng phì cười.



Đương lúc thả lỏng thân thể, hắn đột nhiên cảm thấy một luồng cảm giác áp bách vô cùng khủng bố. Sắc mặt của Khương Thần theo đó dần trở nên âm trầm.



Bên kia Bạch U Cơ dường như cũng cảm nhận được dị trạng xung quanh, khuôn mặt vui tươi hớn hở lúc này bắt đầu xuất hiện vẻ lo lắng.



“Cẩn thận.”



Tinh thần cảnh giác của Khương Thần vốn cao hơn Bạch U Cơ rất nhiều, thời điểm cảm thấy nguy cơ uy hiếp, hắn đã nhanh chóng ôm lấy Bạch U Cơ mà lăn qua một bên. Cùng với thời điểm đó, vị trí mà hai người vừa mới đứng lập tức nổ tung.



Một trận bạo tạc lớn cũng không tính lớn mà nhỏ cũng không phải là nhỏ phát ra. Cường độ bạo tạc này khó có thể gây tổn thương cho Bạch U Cơ thế nhưng đối với Khương Thần, đó có thể chính là tổn thương chí mạng.



Sau khi bạo tạc qua đi liền xuất hiện một tràng tiếng vỗ tay, sau đó lại là một đạo thanh âm trào phúc theo gió truyền tới:



“Khá lắm! Dưới tình huống bị đuổi giết mà vẫn có thể tính kế giết ngược được một Nguyên Hồn Cảnh của bọn ta. Thiên kiêu Linh Vân Tông quả nhiên không tầm thường.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK