Người đăng: meomeo14311
Lại nói, sau khi hắc kén nổ tung, lôi đài liền tràn ngập trong biển lửa. Từ bên trong biển lửa đó, từng đạo thân ảnh mang theo thân thể cháy khét bắn ra. Có người hôn mê bất tỉnh, có người duy trì được một vệt tỉnh táo mà bỏ chạy. Thế nhưng tựu chung lại sau một vụ bạo tạc khủng bố chấm dứt chuỗi bạo tạc khác bên trong hắc kén, các đệ tử Tuyệt Thế Đường đều bị trọng thương.Những đệ tử hôn mê bất tỉnh mà bắn ra ngoài còn chưa được bao xa thì bị một cỗ lực lượng thần bí đem hút ngược trở lại, mà những người chủ động bỏ chạy thì cũng không thoát khỏi số phận. Bọn họ bị những dây leo to lớn vươn ra từ trong biển lửa cuốn lấy sau đó kéo vào.
Từng đạo thanh âm kêu gào inh ỏi khiến cho lôi đài hừng hực lửa đỏ bỗng chốc trở nên huyên náo.
Ầm ầm ầm!!!
Mặt đất rung chuyển, từ lôi đài truyền đến rung động mạnh mẽ như địa chấn. Hỏa hải dần dần lụi tắt. Thay vào đó, ở nửa sân bên trái xuất hiện một gốc cổ thụ khổng lồ. Cổ thụ sau khi xuất hiện liền điên cuồng bành trướng, cành lá vươn ra che phủ khắp lôi đài.
Người bên dưới nhìn thấy cổ thụ xuất hiện, sắc mặt liền hiện lên kinh hãi vô cùng. Bởi vì bọn họ dùng mắt thường cũng có thể thấy đây rõ ràng là do Hỗn Nguyên Chi Khí tạo thành. Mà lượng Hỗn Nguyên Chi Khí kia đương nhiên là vô cùng khổng lồ.
Lúc này, bao phủ xung quanh lôi đài là một tòa cự đại trận pháp. Tòa trận pháp này so với Hóa Sinh Phù Trận mà lần trước Khương Thần xây dựng lên thì không thua kém bao nhiêu, thế nhưng uy áp của nó đem đến cho người xung quanh là lớn hơn rất nhiều.
“Lại là một tòa trận pháp mới toanh. Uy năng khủng bố hơn rất nhiều.” Một vị trưởng lão ngưng thần quan sát trận pháp, cuối cùng đưa ra kết luận.
“Không nghĩ tới mộc thuộc tính tưởng như yếu nhất trong số các thuộc tính khi nằm trong tay hắn lại khủng bố đến vậy.” Một trưởng lão khác cười đáp.
“Vốn không có thuộc tính nào yếu, chỉ là người sử dụng yếu mà thôi.” Cao Phú hừ lạnh.
Mặc dù hắn không ưa Nam Cung Y Vận cho nên sinh ra ghét bỏ Khương Thần thế nhưng hắn cũng phải công nhận một điều đó là mộc thuộc tính trong tay Khương Thần biến hỏa thực sự rất ảo diệu. Ảo diệu đến mức hắn cũng phải thán phục.
Dưới lôi đài, cổ thụ do Hỗn Nguyên Chi Khí hình thành càng thêm ngưng thực. Mà uy áp của nó tỏa ra thì càng là khủng khiếp hơn vừa rồi vài phần.
Ban đầu tổng cộng có hơn bốn mươi người tham gia vây công với Khương Thần thế nhưng trong hắc kén, cũng không biết Khương Thần làm gì đã khiến cho phần lớn tất cả đều mất đi lực tái chiến. Đối diện bên kia lúc này chỉ còn năm người lần lượt là hai huynh đệ họ Lưu, Mạc Vân cùng một đôi nam nữ lúc đầu đã cười nói với Mạc Vân trong đại điện.
Những người bị thương hoặc bất tỉnh lúc này đều bị dây leo từ cổ thụ cuốn lấy thành những cái kén màu trắng. Mà Hỗn Nguyên Chi Khí trên người bọn họ thì bị cổ thụ điên cuồng thôn nạp biến thành năng lượng duy trì trận pháp.
Đứng trên một cành cây chìa ra bên ngoài khoảng cách vài thước so với mặt đất, Khương Thần đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống năm người phía dưới, thanh âm không mang theo cảm xúc vang lên:
“Không tệ, dưới bạo tạc của năm trăm lá phù lục nhị phẩm cùng tam phẩm mà còn có thể đứng vững.”
“Hừ…dựa vào phù lục thì có gì hay ho. Cuối cùng cũng chỉ là vật ngoài thân.” Mạc Vân có chút ghen ghét nói: “Hiện tại có lẽ đã sử dụng hết rồi đi. Hừm, năm người chúng ta hiện tại vẫn chưa có chút tiêu hao nào, nhiêu đây đủ khiến cho ngươi phải lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.”
Nói đoạn, người này dự định một bước đi lên thì bị Lưu Phong ngăn cản. Lưu Phong lúc này dùng ánh mắt ngưng trọng liếc nhìn mấy chục cái kén màu trắng chứa đựng các đệ tử khác, thanh âm mang theo chất vấn vang lên:
“Ngươi đang làm gì bọn họ?”
“Không có gì, mượn chút Hỗn Nguyên Chi Khí mà thôi.” Khương Thần cười nhạt.
Đoạn, song thủ hắn kết một loại ấn pháp kì lạ. Toàn bộ thanh đằng cuốn lấy kén trắng điên cuồng thôn phệ Hỗn Nguyên Chi Khí từ các đệ tử bị vây nhốt. Cuối cùng, chỉ sau một phút, bốn mươi Nguyên Hồn Cảnh đỉnh phong bị hút cạn Hỗn Nguyên Chi Khí. Từng người từng người hôn mê bất tỉnh bị từng gốc thanh đằng to lớn ném về đám đông không chút thương tiếc.
Trên tỷ võ đài chỉ còn Khương Thần đứng trên cổ thụ, xung quanh là trận pháp vây nhốt, phía dưới là năm vị tinh anh cuối cùng của Tuyệt Thế Đường còn trụ lại.
Nhìn thấy Khương Thần chỉ trong phút chốc đem Hỗn Nguyên Chi Khí trong người các đệ tử khác rút cạn, năm người nọ sắc mặt hiện lên vẻ khó coi vô cùng. Bốn mươi người vừa rồi đều là các đệ tử nổi trội của Tuyệt Thế Đường, lượng Hỗn Nguyên Chi Khí mà bọn họ sở hữu là vô cùng hùng hậu. Hiện tại tất cả đều hội tụ trên gốc cổ thụ này khiến cho nó càng trở nên kinh khủng.
Mặc dù không biết gốc cổ thụ này có gì đáng sợ thế nhưng chỉ riêng uy áp mà nó tỏa ra thôi đã khiến cho năm người Lưu Phong phải kinh hồn táng đảm.
“Thật xảo quyệt. Hóa ra hắn muốn khiêu chiến tất cả mọi người là vì nguyên do này.”
“Vậy mà đem Hỗn Nguyên Chi Khí của các vị sư huynh rút cạn, người cũng chỉ còn lại nửa cái mạng. Thật độc ác!”
“Thủ đoạn thật tàn độc.”
Phía dưới, sau khi mọi người kiểm tra tình trạng cơ thể của mấy chục người bị Khương Thần rút cạn Hỗn Nguyên Chi Khí, sắc mặt ai nấy đều hiện lên vẻ phẫn nộ vô cùng. Những người này thân mang thương thế, vốn những thương thế này sẽ không có quá nhiều trở ngại, nhưng hiện tại bọn họ lại bị rút sạch Hỗn Nguyên Chi Khí, thương thế ngược lại trở thành điểm chí mạng khiến cho tất cả lâm vào nguy kịch.
“Ha ha…lúc thượng đài thì hùng hùng hổ hổ, hiện tại bị đánh cho thừa sống thiếu chết thì nói người ta ra tay tàn độc.” Hồng Ngọc Kiều nhìn thấy đám đệ tử Tuyệt Thế Đường dường như có ý định bạo loạn, nàng lập tức chống nạnh mà cười lớn: “Đệ tử Tuyệt Thế Đường chỉ dám lấy đông hiếp yếu sao?”
“Đúng vậy, chỉ dám lấy đông hiếp yếu sao?” Trương Nhị Huyền cũng rất phối hợp mà gật đầu, thế nhưng sau đó hắn dường như cảm thấy có điều gì không đúng.
Bốp!
“Tên bàn tử này, ngươi cũng là đệ tử Tuyệt Thế Đường a.” Hồng Ngọc Kiều đưa tay vỗ vào sau gáy Trương Nhị Huyền, miệng quát lên.
“Quên mất. Ta ngược lại quên mất, hắc hắc.”
Mặc cho bên dưới hỗn loạn, trên đài vẫn tương đối yên bình.
Không! Là yên bình trước cuồng phong bão tố thì đúng hơn.
“Ngươi vừa mới thượng đài đã bị ép đến đường cùng cho nên mới phải sử dụng loại thủ đoạn này nhỉ? Thật trơ trẽn. Có đúng không?” Nữ tử duy nhất trong số năm người gọi là Ân Tố Tố, nàng lúc này nhìn Khương Thần với ánh mắt lạnh lùng, tức giận nói.
“Dù sao cũng là hơn bốn mươi người đánh một a. Hiện tại thì năm đánh một. Dĩ nhiên là không thể khinh thường rồi.” Khương Thần cười nhạt đáp.
“Hừ…trước đó, đây chẳng phải là ý của ngươi sao? Dù là năm đánh một hay bốn mươi đánh một cũng vậy. Ngươi không cần biện minh cho hành động tàn độc của mình.” Ân Tố Tố cười lạnh nói.
“Trận đánh này bọn ta nhất định phải thắng. Bọn ta biết ngươi rất không tầm thường. Ngươi là trận pháp sư, luyện đan sư, phù sư.”
Khương Thần chậm rãi đưa mắt liếc nhìn năm người dưới đài, vẻ mặt hiện lên ý cười.
“Chẳng phải biện minh. Năm hay bốn mươi rốt cuộc cũng chỉ là con số, cuối cùng cũng chỉ là kẻ bại trận.”
“Ngươi…”
“Chẳng phải các ngươi muốn so số lượng sao?” Khương Thần cười nhạt một tiếng.
Chỉ thấy hắn khẽ phất phất tay, cổ thụ phía sau lưng đột nhiên run lên từng nhịp. Từ trên thân cây to lớn liền chậm rãi mọc ra rất nhiều mộc nhân. Mỗi mộc nhân sau khi mọc ra liền hóa thành những bản sao với hình dạng y hệt Khương Thần. Tổng cộng có hai mươi lăm tôn.
“Bây giờ là năm đánh một đấy. Không cần nói ta biện minh nữa nhé.”
Đoạn, khóe miệng Khương Thần nhếch lên vòng cung quỷ dị:
“Các ngươi là tinh anh của Tuyệt Thế Đường vì thế Khương mỗ cũng không thể coi thường được. Giờ thì đến lượt ta hỏi…các ngươi có muốn đám mộc nhân này dùng toàn bộ lượng Hỗn Nguyên Chi Khí mà cổ thụ vừa thôn phệ không?”
Thanh âm Khương Thần vừa dứt, toàn trường lập tức tĩnh lặng.
Bốn mươi tinh anh Tuyệt Thế Đường bây giờ toàn bộ Hỗn Nguyên Chi Khí thu về hai mươi lăm tôn mộc nhân, như vậy tương đương mỗi cá nhân kia sẽ mạnh lên sáu phần. Năm đánh một, trận chiến này rõ ràng không hề cân tài cân sức.
Đối mặt với hai năm tôn mộc nhân mang theo sức mạnh của bốn mươi Nguyên Hồn Cảnh đỉnh phong, hai huynh đệ họ Lưu cũng phải kiêng dè chứ đừng nói phía sau kia còn có Khương Thần với trong tay đủ mọi loại thủ đoạn chưa sử dụng.
Xem ra từ thời điểm tỷ võ bắt đầu, tất cả mọi đường đi nước bước đều đã được Khương Thần tính toán kỹ càng. Mà những người lên đài đều bị hắn tính kế.
May mắn một điều là chỉ có khoảng bốn mươi người thượng đài, nếu như là tám mươi người bị Khương Thần rút sạch Hỗn Nguyên Chi Khí, vậy thì hắn chắc chắn đứng ở thế bất bại rồi.
“Ài…đấu với bất kỳ phụ tu chức nghiệp nào cũng đều hết sức đau đầu a. Không phải không có lý do mà người ta tường kiêng dè mấy vị phụ tu chức nghiệp này.”
Có đệ tử nhìn thấy thế trận trên đài không khỏi lắc đầu than thở. Trong lòng hắn lúc này cũng đã âm thầm ra quyết định, sau này đi ra ngoài nhìn thấy nguyên giả tu luyện phụ tu chức nghiệp thì nhất định phải tránh xa.