Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Oành! Bành! Bành! Bành!



Khương Thần vừa mới dứt lời, trên bầu trời truyền tới từng đạo thanh âm như sấm nổ. Từng đạo khí tức hung hãn phô thiên cái địa theo tiếng ầm ầm phát ra thổi quét qua rừng rậm khiến cho cây cối đổ rạp.



Bầu trời lúc này trực tiếp chia là hai nửa. Một bên đen như trời đêm một bên lại trong xanh tựa như ngọc lam hết sức nhẹ nhàng.



Hai nửa bầu trời hai màu không ngừng ma sát, mà những đạo khí tức cường hãn cùng những tiếng nổ ầm ầm chính là từ ma sát đó mà ra.



Hống hống hống!!!



Ở nửa trời màu đen, ba tôn Thiên Dực Hổ không biết từ lúc nào đã đứng song song với nhau, trước mặt bọn chúng là ba viên ngọc châu màu đen bóng. Ánh sáng chiếu vào ba khỏa ngọc châu đen bóng kia có cảm giác bị hút vào không thể thoát ra.



“Lão đại, có phải trước mặt ba tôn Thiên Dực Hổ kia là yêu đan không?” Trương Nhị Huyền phía dưới nhíu lại đôi mày khẽ hỏi: “Khoảng cách này quả thật nhìn không rõ.”



“Phải. Xem ra song phương chuẩn bị có một trận liều mạng.” Khương Thần khẽ nở nụ cười, ánh mắt nồng đậm vẻ chờ mong.



Thứ hắn chờ mong lúc này không phải là một trận quyết chiến đỉnh cao giữa song phương yêu thú, hắn chờ mong chính là song phương đồng quy vu tận, bản thân trở thành ngư ông đắc lợi.



Dù sao loại tràng diện này đối với một nguyên giả bình thường như Trương Nhị Huyền thì giống như thần tiên đánh nhau, thế nhưng đối với Khương Thần hắn thì không khác gì mấy tiểu hài tử quậy phá.



Lại nói, trên bầu trời lúc này không khí hết sức căng thẳng. So về thực lực song phương thì ba tôn Thiên Dực Hổ vẫn mạnh hơn Vân Sí Điểu đôi chút. Chẳng qua bọn chúng bị rơi vào tình thế phải liều mạng thì cũng có chút sợ hãi. Bởi lẽ tại phiến sơn mạch này cũng không phải chỉ có bọn chúng là yêu thú tứ giai.



Hai bên đá nhau từ sâu trong sơn mạch ra đến ngoài này chắc chắn đã hấp dẫn đến không ít yêu thú cường hãn. Nếu như hiện tại một bên bị tiêu diệt, bên còn lại chắc chắn sẽ khó sống với những kẻ rình rập.



Thiên Dực Hổ đủ thông minh để biết được điều đó, thế nhưng rơi vào tình thế này, nó cũng không thể không công mà về. Một đồng bạn bị giết chết, thức ăn đến miệng còn bỏ ra, đối với một yêu thú hung hãn như nó, điều này là không thể chấp nhận được.



Hống! Hống! Hống!



Gườm ghè kết thúc, ba tôn Thiên Dực Hổ chủ động phát động công kích. Chỉ thấy toàn bộ lực lượng cuồng bạo của ba viên yêu đan kia kết hợp với nhau tạo thành một cái hắc sắc long quyển khổng lồ hướng tới nửa bầu trời màu xanh lam của Vân Sí Điểu mạnh mẽ va chạm.



Két!!!



Vân Sí Điểu không chịu thua kém, nó ré lên một tiếng chói tai, bản thân lập tức kích phát sức mạnh của yêu đan.



So với lực lượng cuồng bạo của ba viên hắc sắc yêu đan thì lam sắc yêu đan của Vân Sí Điểu nhu hòa hơn rất nhiều. Tất nhiên, nhu hòa kia cũng chỉ là nhu hòa so với sự cuồng bạo của Thiên Dực Hổ mà thôi.



Chỉ thấy vờn quanh lam sắc yêu đan là một đạo thanh phong nhàn nhạt. Đạo thanh phong này giống như một đầu rắn nhỏ không ngừng ma sát vào yêu đan xanh lam của Vân Sí Điểu. Chỉ trong phút chốc nó đã huyễn hóa thành một chiếc lông vũ màu xanh lam. Lông vũ đón gió không ngừng phóng lớn, không ngừng nhân lên số lượng, cuối cùng hóa thành một tôn Vân Sí Điểu thứ hai giống y hệt với đầu Vân Sí Điểu tứ giai đỉnh phong kia.



Két!!!



Đầu Vân Sí Điểu do lực lượng của yêu đan lam sắc vừa mới hình thành kia sau khi kêu lên một tiếng liền ngậm theo lam sắc yêu đan xuyên thủng trời mây hướng về long quyển bắt đầu ma sát.



Oành oành!!



Phanh!!



Trên bầu trời, từng đạo thanh âm vang vọng khiến cho núi rừng rung chuyển. Từng đạo phong nhận gào thét bắn phá mà ra khiến cho nền đất cũng như cây rừng phía dưới bị chém nham nhở.



“Lực lượng thật khủng khiếp. May mắn chúng ta ở khoảng cách xa, nếu không chắc chắn sẽ rơi vào tràng cảnh trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.” Trương Nhị Huyền nhìn thấy song phương va chạm khủng bố, lúc này lè lưỡi nói.



“Đáng tiếc.” Khương Thần khẽ lắc đầu: “Nếu như cứ thế này kéo xuống, mấy khỏa yêu đan kia chắc chắn sẽ hư hao hết lực lượng. Thứ tốt nhất xem ra không thể lấy được a.”



Mục đích của Khương Thần dĩ nhiên là nhắm tới mấy khỏa yêu đan của mấy tôn yêu thú kia rồi. Thế nhưng song phương lại lấy ra yêu đan để giải quyết mâu thuẫn, nếu như cứ đánh qua đánh lại như vậy, lực lượng của yêu đan tiêu hao hết, khi đó kia coi như là phế đan, hoàn toàn không có giá trị sử dụng.



Trên bầu trời lúc này, giao giới giữa hai nửa đen và xanh lam đã không còn, lúc này nơi kia chỉ là một màu sắc hỗn tạp khó có thể phân biệt được. Trung tâm của màu sắc hỗn tạp kia vẫn hoàn hảo chứa đựng một tôn Vân Sí Điểu màu xanh đang không ngừng chống chọi với hắc sắc long quyển.



Nếu như để ý kĩ sẽ thấy dẫn đầu hắc sắc long quyển chính là ba khỏa yêu đan của Thiên Dực Hổ, còn trước mỏ Vân Sí Điểu màu xanh làm kia là yêu đan của nó. Hai loại lực lượng đối kháng nhau trực tiếp nhất chính là ma sát của những khỏa yêu đan này.



“Lão đại, ngươi nghĩ bên nào sẽ thắng?”



“Thiên Dực Hổ.” Khương Thần khẽ nói: “Vân Sí Điểu thiên về tốc độ, công kích chớp nhoáng. Thiên Dực Hổ lại có lực lượng cuồng bạo cùng phòng ngự vững chắc. Dùng cách trực tiếp cùng nguyên thủy mà đối kháng như kia, Vân Sí Điểu không thể là đối thủ của ba tôn Thiên Dực Hổ được.”



Phỏng đoán của Khương Thần hoàn toàn không sai. Trên bầu trời lúc này dùng mắt thường có thể nhìn thấy rõ hắc sắc đã lấn lướt lam sắc. Thậm chí Vân Sí Điểu đang ngậm yêu đan lúc này đã bị hắc sắc long quyển nuốt chửng một nửa.



Bản thể Vân Sí Điểu phía sau lúc này dường như nhận ra tình trạng không ổn, nó lập tức kêu ré lên vài tiếng, hai cánh huy động tạo thành ngàn vạn tia phong nhận hướng về hắc sắc long quyển chém tới, mong muốn đem long quyển xé nát, đòi về yêu đan.



Thế nhưng dù cho có cố gắng thế nào đi chăng nữa, Vân Sí Điểu cũng không thể lay chuyển được hắc sắc long quyển đang dần dần nuốt chửng hư ảnh của nó do yêu đan hình thành kia.



Hống hống hống!!!



Ba tôn Thiên Dực Hổ dường như cảm nhận được sự suy yếu của Vân Sí Điểu, cả ba không hẹn mà cùng gầm lên một tiếng. Lực lượng tại ba khỏa yêu đan kia giống như được tiếp thêm. Hắc sắc long quyển lúc này giống như bạo long bạo dũng mà ra. Vòi rồng mở rộng đem toàn bộ yêu đan cũng như hư ảnh Vân Sí Điểu nuốt chửng.



“Xong, Vân Sí Điểu coi như xong.” Phía dưới, Trương Nhị Huyền sau khi nhìn thấy hư ảnh cùng yêu đan của Vân Sí Điểu bị nuốt chửng, hắn không tự chủ khẽ thốt lên.



“Còn chưa xong.” Khương Thần lắc đầu: “Vân Sí Điểu đang do dự.”



“Do dự? Do dự điều gì? Lão đại?”



“Tự bạo.”



“Tự bạo? Yêu thú cũng có thể tự bạo được sao?”



“Hửm. Ngươi nghĩ yêu thú không thể tự bạo?” Khương Thần nhướng mày.



“Không phải. Thế nhưng ta cũng chưa từng nghĩ tới bọn chúng tự bạo sẽ như thế nào.”



“Nguyên giả tự bạo thế nào, yêu thú sẽ tự bạo như thế. Chẳng qua với yêu thú tiên thiên, bọn chúng thường sẽ tự bạo yêu đan. Mất đi yêu đan, yêu thú tiên thiên cũng giống như nguyên giả tự phế đi tu vi sau đó không thể tu luyện lại được nữa.”



Khương Thần ngẩng đầu nhìn Vân Sí Điểu, sâu trong ánh mắt hiện lên một vệt hứng thú. Hắn muốn xem lựa chọn của Vân Sí Điểu sẽ như thế nào.



Tự bạo yêu đan sau đó bỏ chạy để tìm kiếm một con đường sống hay ở lại liều chết đến cùng đồng quy vu tận với ba tôn Thiên Dực Hổ.



Két két két!!!



Vân Sí Điểu trên bầu trời lúc này đập cánh điên cuồng, miệng không ngừng phát ra từng đạo công kích sóng âm khủng bố.



Không gian có cảm giác bị công kích sóng âm của nó làm cho rung động mạnh mẽ, núi rừng bạt ngàn cũng theo đó mà nghiêng ngả theo.



Hống!!!



Một đạo hổ gầm vang lên, từ miệng một tôn Thiên Dực Hổ cũng phát ra sóng âm công kích mạnh mẽ. Mặc dù đạo công kích này không mạnh mẽ như Vân Sí Điểu thế nhưng đủ để ngăn cản nó không gây thương tổn đến bản thân.



“Vân Sí Điểu bất lực. Nếu như còn chần chờ, yêu đan nhất định sẽ bị chế ngự. Đến lúc đó nó không khác gì cá nằm trên thớt.” Khương Thần khẽ mỉm cười nói: “Đến lúc phải đưa ra quyết định.”



Khương Thần vừa dứt lời, trên thiên không đột nhiên phả xuống một cỗ hơi thở hủy diệt. Cỗ hơi thở này từ tâm của hắc sắc long quyển, dùng một loại tốc độ khủng bố bắt đầu khuếch tán mà ra.



Hống hống hống!!!



Ba tôn Thiên Dực Hổ cảm nhận cỗ khí tức hủy diệt phát ra từ chính hắc sắc long quyển của mình, bọn chúng cũng không ngu ngốc mà không nghĩ đến trường hợp Vân Sí Điểu quyết định tự bạo yêu đan. Bấy giờ, cả ba ngửa cổ hống lên một tiếng rung chuyển núi rừng.



Bọn chúng là kẻ đi săn, dĩ nhiên không muốn đồng quy vu tận với đối phương. Chính vì vậy lúc này cả ba có xu hướng kết hợp yêu đan, muốn một lúc chống đỡ yêu đan của Vân Sí Điểu bạo nộ.



Lúc này, Vân Sí Điểu chuyển mình trên không trung, cơ thể phát ra lam quang. Tại sâu trong hắc sắc long quyển đang vần vũ trên bầu trời kia, một tia lam quang khó có thể nhìn thấy cũng ẩn ẩn xuất hiện. Trong thoáng chốc, đạo lam quang kia vạch phá trời đen phóng ra ngoài. Sau đó từng đạo từng đạo lam quang chiếu sáng trời đất. Hắc sắc long quyển mạnh mẽ là vậy cũng không thể nào che phủ được nó, thậm chí có cảm giác hắc sắc long quyển đang dần chuyển thành màu xanh lam.



Xoẹt!!!



Lại một đạo lam quang, nhưng lúc này lam quang như một thanh cự nhận rạch ngang hư không, đem hắc sắc long quyển chẻ làm đôi. Toàn bộ cảnh vật được che giấu bên trong hắc sắc long quyển vừa rồi lúc này hiển hiện giữa thiên địa.



Chính giữa lam quang chói lòa là một khối ngọc châu đang tỏa ra uy thế mạnh mẽ. Trấn giữ ba góc ngọc châu xanh lam là ba viên hắc sắc yêu đan, lúc này cũng bắt đầu tỏa ra khói đen bao trùm.



Hống!!!



Hắc sắc yêu đan giống như vệ tinh bắt đầu xoáy tròn xung quanh lam sắc yêu đan, hắc khí xung quanh nó dần dần hình thành một vùng xoáy nhỏ. Xoáy nhỏ cực đại khiến cho nó thoạt nhìn giống như hố đen có thể thôn phệ mọi thứ xung quanh vậy.



Chỉ thấy uy thế khủng bố của lam sắc yêu đan dần dần giảm bớt, có xu hướng bị ba khỏa hắc sắc yêu đan trấn áp.



Két két két!!!



Vân Sí Điểu cuồng hống một tiếng, lam quang trên cơ thể đại thịnh. Nó đem hết sức bình sinh đập cánh thật mạnh. Một cú đập cánh này giống như ngòi nổ kích hoạt, lập tức lam sắc yêu đan đang suy giảm uy thế lại kéo về khí tức khủng bố vốn có của nó.



Một hơi thở!



Hai hơi thở!



Ba hơi thở!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK