Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

“Bạch gia chủ, còn lại chính là lựa chọn của ngươi.”

Nói rồi Khương Thần liền bê chén trà còn bốc lên hơi nóng, chậm rãi thưởng thức. Mà Bạch Linh Cơ bên cạnh hắn cũng giương lên đôi mắt sáng trong mà nhìn lấy, nàng cảm thấy nam tử trước mặt này rất thú vị, hoàn toàn không giống mấy tên nam tử mà nàng từng gặp trước đó.

“Hắc hắc...tên này quả thật rất có ý tứ. Nếu như hắn chữa được cho gia gia, vậy thì ta nhất định sẽ đem tỷ tỷ mai mối cho hắn.” Bạch Linh Cơ khẽ vểnh lên môi hồng, khuôn mặt gian xảo như một tên trộm, trong bụng thầm nổi lên ý nghĩ xấu, ánh mắt lại len lén nhìn về phía Bạch Diễm Cơ ở phía trước.

Lại nói, nhìn thấy Khương Thần không có ý muốn giải thích nhiều về phương pháp trị bệnh, Bạch Trình lập tức lâm vào phân vân. Một bên là phương pháp đặc trị, thế nhưng chỉ là trong giai đoạn Phệ Thiên Trùng chiếm số lượng nhỏ ký sinh trong huyết dịch. Một bên là một loại phương pháp chữa trị toàn diện nhưng mà rất phi thực tế. Bạch Trình hắn không thể đem tính mạng của phụ thân mình ra làm trò đùa, chính vì thế hắn rơi vào rầu rĩ.

Đại sảnh trong phút chốc rơi vào trầm lặng. Trừ Khương Thần, mọi ánh mắt lúc này đều đổ dồn về phía Bạch Trình. Quyết định của hắn giờ phút này có thể nói là quyết định sinh tử dành cho Bạch Khiêm, dù sao dựa theo tình trạng của Bạch Khiêm hiện giờ, thời gian cũng đã không còn bao lâu.

Sau chừng mười phút đồng hồ, Bạch Trình rốt cuộc thở ra một hơi thật dài. Tuy chỉ có mười phút đồng hồ nhưng hắn lại có cảm giác giống như mười năm trôi qua vậy, một khoảng thời gian đấu tranh tâm lý khiến cho nội tâm hắn tưởng như bị một khối đá khổng lồ đè ép.

Quyết định đạt thành, Bạch Trình đầu tiên là hướng ánh mắt hơi chút hối lỗi về phía Khương Thần. Khóe miệng giật lên hai cái, còn đang định nói gì thì Khương Thần đã đặt chén trà xuống, thanh âm đạm mạc vang lên cướp lời:

“Xem ra Bạch gia chủ đã quyết định tin tưởng vào đan dược?”

“Thật không có ý tức, loại phương pháp thay máu này quả thật ta không yên tâm.” Bạch Trình nở nụ cười khổ mà nói: “Đa tạ Khương tiểu huynh đệ đã tới trợ giúp, Bạch gia chúng ta vẫn là có một phần hậu lễ dành cho ngươi.”

Đoạn, hắn đánh mắt cho Bạch Diễm Cơ phía sau. Nữ tử này sau đó liền lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một cái túi nhỏ tinh xảo. Túi nhỏ này công dụng cũng giống như nhẫn trữ vật, có thể chứa đựng được vật phẩm kích thước lớn ở bên trong. Chẳng qua không gian chứa của nó không nhiều, so với nhẫn trữ vật thì không thể bằng được.

Bạch Diễm Cơ uyển chuyển đi về phía Khương Thần, vốn định đem túi nhỏ này đưa cho hắn nhưng lại bị hắn khoát tay từ chối:

“Vô công bất thụ lộc, đa tạ Bạch gia đã tiếp đón cẩn thận. Tại hạ có việc tại thân, cáo từ.”

Nói đoạn, Khương Thần cũng rất lễ phép mà cúi chào Bạch Trình cùng Vương Nguyên Cơ sau đó mới chậm rãi rời đi.

“Hừ, cha, quyết định của ngươi thật hồ đồ.”

Bạch Linh Cơ nhìn thấy Bạch Trình lựa chọn tin tưởng Khu Huyết Đan của Kiền Ninh, thần sắc liền lộ ra tức giận. Ngay lập tức nàng vẫy tay ra hiệu cho hai tiểu hài tử kia đi theo, thân ảnh như một đầu tinh linh xinh đẹp sau đó cũng rời đi, không biết là chạy đi đánh bạc hay đuổi theo Khương Thần.

“Kiền tiểu hữu, hiện tại có thể trị thương cho gia phụ?” Bạch Trình đưa mắt nhìn theo bóng lưng của Khương Thần một lúc sau đó mới thu lại. Lúc này, hắn hướng tới Kiền Ninh mà nói: “Có cần chuẩn bị thêm gì không?”

“Có lẽ còn cần chuẩn bị thêm một số linh dược phụ trợ. Cái này tại hạ có thể lo liệu được…” Kiền Ninh mỉm cười, bộ dáng tuy rằng hiện ra vẻ lễ độ nhưng nhìn thế nào cũng thấy có đôi chút giả tạo.

“Chỉ là…” Kiền Ninh nói đến đây liền liếc nhìn thân ảnh quyến rũ mê người của Bạch Diễm Cơ: “Hi vọng Bạch tiểu thư có thể phụng bồi tại hạ chạy tới dược phường một chuyến để thu thập dược liệu…đường xá Bạch Lĩnh Thành này tại hạ có chỗ không thông thạo.”

“Không cần Kiền công tử nhọc lòng, ngươi cần dược liệu gì có thể ghi thành danh sách, Bạch gia chúng ta không thiếu hạ nhân có thể thay ngươi thu thập.” Bạch Diễm Cơ vẻ mặt yêu diễm mê người nhưng không kém phần lạnh lùng. Mỹ mâu lúc này ánh lên một tia chán ghét, thanh âm tuy gần nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác xa cách ngàn dặm chậm rãi vang lên.

“Diễm Cơ!” Bạch Trình hơi khẽ quát lên một tiếng: “Phụng bồi Kiền tiểu hữu đi thu mua dược liệu.”

Hiện tại hắn cầu một khỏa đan dược trong tay đối phương, chính vì thế thái độ không thể không khiêm nhường. Thậm chí hắn cũng không ngại đem nữ nhi ra làm bia đỡ, xem ra tính mạng Bạch Khiêm đối với Bạch gia bọn hắn quả thật quá mức quan trọng.

“Hừ.” Bạch Diễm Cơ khẽ hừ lạnh một tiếng, tuy rằng nàng rất ghét ánh mắt của Kiền Ninh mỗi khi nhìn mình thế nhưng nàng cũng không thể không nghe lời Bạch Trình, cuối cùng sau một phen hờn dỗi, nàng rốt cuộc vẫn phải đồng ý phụng bồi Kiền Ninh tới dược phường của Bạch Lĩnh Thành thu mua dược liệu.

Lại nói, Khương Thần sau khi rời khỏi Bạch gia liền đi thu thập chút tài liệu vẽ bùa. Loại chức nghiệp phù sư này tại Tuyết Ưng Vương Triều cũng không phải quá mức hiếm lạ cho nên giấy vẽ bùa cùng các loại mực vẽ hầu như đều có hàng, không rơi vào tình trạng khan hiếm như Cửu Nguyệt Vương Triều. Khương Thần tại Bạch Lĩnh Thành này đem chín phần gia tài hiện có mua sắm hết tài liệu liên quan đến phù lục cùng trận pháp sau đó tìm tới một gian phòng trọ quyết định thuê ở trong một thời gian ngắn.

Khương Thần chưa vội rời đi Bạch Lĩnh Thành, hắn biết Bạch gia sẽ cho người tìm hắn sớm thôi bởi vì một khỏa Khu Huyết Đan của Kiền Ninh kia hoàn toàn không thể đẩy hết Phệ Thiên Trùng trong người Bạch Khiêm ra được, ngược lại tình hình rất có thể còn xấu hơn.

Lại nói, Kiền Ninh lúc này vẫn đang hưởng thụ đãi ngộ cực cao của Bạch gia. Hắn vậy mà được sóng vai với thiên chi kiêu nữ của Bạch gia – Bạch Diễm Cơ, cùng đến dược phường để mua sắm dược liệu. Điều này không thể không nói khiến cho Bạch Lĩnh Thành một phen náo loạn. Tin tức đồn ra ngoài đương nhiên có muôn hình vạn trạng, nào là Bạch gia đã tìm được người trị bệnh cho Bạch lão gia tử, nào là ái nữ Bạch gia chủ sắp sửa xuất giá. Các loại tin tức đồn thổi rất nhanh, mà Kiền Ninh chính là vì những tin đồn này mà xuân phong đắc ý.

“Bạch tiểu thư, thật không tiện.” Trên đường đi, Kiền Ninh cố tỏ ra một vẻ mặt điềm tĩnh, lễ phép, thanh âm thì thập phần hiền lành, hơi có cảm giác nịnh nọt hướng về phía Bạch Diễm Cơ mà nói: “Lại phiền phức ngươi phụng bồi ta đi mua dược liệu thế này.”

“Nếu ngươi biết đây là làm phiền ta, vậy thì vừa rồi không nên đưa ra loại yêu cầu này. Bạch gia chúng ta không hề thiếu gia nhân có thể thay ngươi thu mua dược liệu.” Bạch Diễm Cơ tuy vẻ mặt không thể hiện ra điều gì thế nhưng thanh âm nàng phát ra lại tràn ngập lạnh lùng. Hiển nhiên hành động của Kiền Ninh khiến cho nàng cảm thấy không vui. Đây rõ ràng là hắn biết bản thân có chỗ khiến cho Bạch gia các nàng cầu cạnh cho nên giở ra yêu sách.

“A a a, thế nhưng ta lại rất hưởng thụ loại cảm giác này a. Được đi bên cạnh một tuyệt thế mỹ nhân như Bạch tiểu thư đây, Kiền Ninh ta liền đã mãn nguyện.” Kiền Ninh cười cười mà đáp.

“Hừ.” Bạch Diễm Cơ chỉ khẽ hừ lạnh, coi lời nói của đối phương như là gió thoảng bên tai.

Trong lúc này, Khương Thần ở phòng trọ cũng không hề rảnh rỗi. Hắn lấy ra mấy chục cây trận kỳ của mình, đem toàn bộ phù văn khắc họa trên đó sửa đổi qua một lượt. Không chỉ vậy, hắn còn đem không ít tài liệu quý hiếm gia trì trên đó, biến một cây trận kỳ có cảm giác đơn giản trở nên tràn ngập lực lượng.

Thu gom được chút giấy vẽ phù lục phẩm chất không tệ, lúc này hắn cũng đem toàn bộ bọn chúng hô biến thành đủ các loại phù lục từ công kích đến phòng ngự thậm chí là một chút phù lục phụ trợ.

Miệt mài tế luyện lại trận kỳ cùng luyện chế phù lục, thời gian vậy mà thoắt cái đã trải qua một đêm.

Sáng hôm sau…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK