Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

“Nếu như không còn ai khiêu chiến nữa, vậy ta xin tuyên bố đại tái tông môn lần này kết thúc.”



Dưới tỷ võ đài, một vị trưởng lão ngoại môn sau khi nhìn thấy một hồi lâu không còn ai đứng ra khiêu chiến, hắn liền chậm rãi đi lên mà tuyên bố. Chẳng qua sau tuyên bố của hắn, toàn trường vẫn không có phản ứng. Thậm chí sắc mặt ai nấy càng thêm hứng khởi, bởi vì bọn họ biết thời khắc bọn họ chờ đợi ngày hôm nay đã đến.



Quả nhiên không ngoài dự tính của mọi người, ở phía ghế ngồi của đệ tử chân truyền, Âu Dương Trác đột nhiên đứng dậy, khóe miệng của hắn nổi lên một vòng ý cười quỷ dị. Đoạn, người này chậm rãi đi lên sàn đấu, sau khi chắp tay chào hỏi vị trưởng lão trọng tài, hắn mới hướng ra xung quanh tìm kiếm thân ảnh Khương Thần. Một hồi tìm kiếm không thấy, người này mới cười nói với không khí:



“Khương sư huynh, mời thượng đài.”



Vị trưởng lão trọng tài cũng rất phối hợp mà cao giọng:



“Đệ tử nội môn Âu Dương Trác khiêu chiến đệ tử ngoại môn Khương Thần. Bởi vì trận chiến này không nằm trong quy tắc của đại tái cho nên đệ tử ngoại môn Khương Thần có thể từ chối. Khương Thần có tiếp nhận?”



Trên cành cao, Khương Thần vẫn gục đầu xuống vai giai nhân mà ngủ ngon lành. Phải đến khi Bạch U Cơ khẽ bấm vào tay hắn một cái thì hắn mới tỉnh dậy. Ánh mắt hơi chút mơ hồ nhìn xung quanh, thế nhưng rất nhanh hắn đã hiểu chuyện gì đang diễn ra. Liếc nhìn Bạch U Cơ một cái, thanh âm không mang theo cảm xúc chậm rãi vang lên:



“Sư tỷ. Đi thôi!”



Bên trong sân rộng, hai đạo nhân ảnh một đen một trắng đối lập khiến cho đấu tràng màu xám nhạt có vẻ chói mắt.



“Hai người này rốt cuộc chạm mặt, hắc hắc, thật đáng chờ mong a.”



“Ha ha…có trò hay để xem rồi. Đã rất lâu rồi đại tái tông môn mới nhộn nhịp như hôm nay. Nghe nói lần trước Âu Dương Trác ăn chút thua thiệt trong tay Khương Thần, hiện tại không biết đã có chuẩn bị chưa.”



“Dĩ nhiên là có. Chỉ là một trận chiến này muốn nhìn xem kẻ nào thâm sâu hơn a.”



“Ta đoán Khương Thần sẽ thắng. Hắn ngoại trừ đấu pháp lợi hại ra thì còn có thân phận phù sư, trận pháp sư, rất kinh khủng.”



“Ngây thơ! Ngươi nghĩ Âu Dương Trác sẽ để cho Khương Thần có thời gian xây dựng trận pháp sao?” Một vị cười nhạt nói: “Trận pháp sư nếu như không thể xây dựng trận pháp một cách nhanh chóng, trong chiến đấu dĩ nhiên sẽ nhận nhiều thua thiệt.”



“Cũng có lý. Một trận long tranh hổ đấu này nhất định sẽ rất đặc sắc.”



Bấy giờ, ai nấy mới để ý tới Bạch U Cơ cũng đang đứng gần với đài tỷ võ, ánh mắt chỉ trực nhìn về phía Khương Thần.



“Ồ, ha ha. Kia dường như là Bạch sư tỷ đúng không? Nghe nói một trận chiến này chính là liên quan lớn đến nàng.”



“Hắc hắc, chẳng lẽ không phải?” Một vị đệ tử cười cười: “Nếu như ta có thực lực mạnh mẽ, ta cũng không thể bỏ qua được nàng.”



“Ừm. Hiện tại chủ yếu đều là nữ nhân mắt cao hơn đầu. Hiền dịu đoan trang như nàng ngược lại là hiếm thấy.”



Nhìn hai người đối lập dưới tràng lại kèm thêm Bạch U Cơ đang một bên lo lắng, người trên khán đài sôi nổi đàm luận, khe khẽ nói nhỏ. Đối với sự tình của ba người này, trên dưới Linh Vân Tông cơ hồ đại đa số đều biết. Một người thì theo đuổi không thành công nữ tử nhà người ta, cuối cùng sinh ra thù ghét ý trung nhân trong lòng nàng. Một người thì thượng đài là vì người trước vô lễ với nữ nhân của mình. Đôi bên thượng đài nhìn như tranh giành danh tiếng thế nhưng kỳ thực lại là vì giai nhân.



Đối với tiếng nghị luận xung quanh, Âu Dương Trác chỉ khẽ mỉm cười. Hắn cũng không nhìn trực tiếp đối thủ của mình là Khương Thần mà ánh mắt hướng về phía Bạch U Cơ ở phía xa xa bên dưới sân đấu.



“Bạch sư tỷ, hôm nay Âu Dương Trác ta sẽ chứng minh ta so với họ Khương này là sự lựa chọn tốt hơn.”



Tỷ võ đài có kích thước tương đối rộng lớn, mà Khương Thần cùng Âu Dương Trác đang đứng ở giữa sân cho nên thanh âm của Âu Dương Trác truyền ra cũng không quá to lớn. Chẳng qua thính giác của nguyên giả hơn xa người thường cho nên dù ở khoảng cách xa thì mọi người vẫn có thể nghe rõ mồn một những gì hắn nói.



“Người điên.” Bạch U Cơ khẽ hừ lạnh một tiếng sau đó lùi dần về phía hàng ghế của đệ tử chân truyền.



Quay về phía Khương Thần, Âu Dương Trác nở nụ cười lạnh nói:



“Khương sư huynh có chỗ không biết, tại nơi này Âu Dương Trác ta đã đánh bại rất nhiều đệ tử. Đến mức số lượng bao nhiêu ta cũng không nhớ.”



“Vậy sao?” Vẻ mặt Khương Thần không hiện bất kì cảm xúc, thanh âm giống như trào phúng cùng mỉa mai khẽ vang: “Vậy thì sau trận chiến ngày hôm nay ngươi ngay cả tên mình là gì cũng sẽ không nhớ.”



“Ha ha…Vậy còn xem Khương sư huynh có bản sự đấy không đã.”



Âu Dương Trác cười lạnh một tiếng:



“Ta ngược lại có một cái đề nghị như thế này, không biết Khương sư huynh có muốn nghe?”



“Có gì mau nói. Ta cũng không có nhiều thời gian dây dưa với ngươi.”



Ánh mắt Âu Dương Trác khẽ lóe một vệt tinh quang, thanh âm lạnh nhạt mang theo sát khí chậm rãi vang lên:



“Ta muốn một trận sinh tử đấu với Khương sư huynh ngươi.”



Một lời vừa dứt, toàn trường lập tức không một tiếng động. Tất cả mọi người đều bị ba chữ sinh tử đấu của Âu Dương Trác làm cho định trụ. Sinh tử đấu chỉ xuất hiện giữa các đệ tử có xích mích không thể giải quyết, thường thì là trước đó có thâm cừu đại hận. Còn nếu không, các đệ tử muốn đấu sinh tử thì đều bị các trưởng lão ngăn cản.



Vốn Âu Dương Trác cùng Khương Thần cũng không có nhiều xích mích, một trận tỷ đấu này trên thực tế cũng chỉ là giao lưu chiêu thức của hai vị mang danh tân tinh. Vậy mà không ngờ lâm trận Âu Dương Trác lại đưa ra đề nghị sinh tử đấu, quả thật là khiến cho người người bất ngờ.



“Âu Dương Trác, không được làm xằng làm bậy.” Nam Cung Y Vận ngồi trên đài cao quát lạnh một tiếng. Nàng vốn đối với Âu Dương Trác làm việc vô pháp vô thiên đã có chút thất vọng, hiện tại hắn lại còn hướng tới Khương Thần đưa ra khiêu chiến sinh tử, thân làm sư phụ như nàng cũng sẽ ảnh hưởng ít nhiều, bởi vậy lúc này mới có chút giận dữ là vậy.



Trước tiếng quát lạnh của Nam Cung Y Vận, Âu Dương Trác cũng không có quá nhiều để ý, ngược lại ánh mắt tựa tiếu phi tiếu nhìn về phía Khương Thần. Thậm chí lúc này không chỉ có hắn nhìn về phía Khương Thần mà toàn trường cũng đều lặng im chờ đợi Khương Thần đồng ý hay không đồng ý ký kết sinh tử đấu.



Khương Thần hơi nheo mắt nhìn Âu Dương Trác, sau cùng cũng không vội đưa ra quyết định mà hướng tới Bạch U Cơ ở phương xa, lớn giọng:



“Sư tỷ, ngươi nghĩ ta có nên sinh tử đấu với tên ngu này không?”



Bạch U Cơ lặng im nhìn Khương Thần, sâu trong ánh mắt hiện lên một vệt lo lắng, thế nhưng cuối cùng chậm rãi đáp:



“Ta tin tưởng ngươi.”



“Tốt.” Khương Thần cười cười quay sang Âu Dương Trác: “Khương mỗ có chút sợ chết, vì thế cho nên đánh bình thường đi thôi.”



Quyết định của Khương Thần không thể không nói khiến cho mọi người một phen vỡ òa. Những tưởng một trận tỷ đấu sẽ biến tướng thành sinh tử chi chiến thế nhưng cuối cùng Khương Thần lại lựa chọn rút lui một bước không ký kết sinh tử. Điều này khiến cho một số người xuất hiện vẻ thất vọng, thế nhưng cũng không ít người nhìn ra chút mánh khóe trong đó.



Về phía Khương Thần, sở dĩ hắn không lựa chọn sinh tử chiến không phải là hắn sợ mà vì hắn không muốn khiến cho Bạch U Cơ lo lắng. Vừa rồi nàng đã nói nàng tin tưởng hắn, tin tưởng quyết định của hắn, vậy thì hắn làm sao nỡ khiến cho nàng lo lắng đây?



“Nhát chết.”



“Ha ha…Vậy mời người không nhát chết ra chiêu trước.”



Âu Dương Trác rốt cuộc không nói gì nữa. Sau khi hắn vặn vẹo cổ thì một cỗ Hỗn Nguyên Chi Khí hùng hậu trong kinh mạch cấp tốc lưu chuyển khiến cho các bộ vị trong thân thể không ngừng tràn đầy năng lượng.



Bàn tay khẽ siết chặt cảm nhận luồng năng lượng dồi dào, vẻ mặt Âu Dương Trác hiện lên tự tin vô cùng. Hắn nghiêng đầu nhìn về phía Khương Thần, ánh mắt như có như không xuất hiện chế giễu.



Đoạn, chỉ thấy thân ảnh Âu Dương Trác lóe lên một cái sau đó liền biến mất giữa sàn đấu. Đến khi hắn xuất hiện thì đã ở sau lưng Khương Thần.



“Khương Thần, ngươi quá chậm.”



Âu Dương Trác nói đoạn liền vung ra một quyền. Quyền kình bao phủ bởi lôi điện hướng thẳng đầu lâu Khương Thần oanh kích.



Những tưởng Khương Thần không kịp làm ra phản ứng vì tập kích bất ngờ, nhưng không, thanh âm lạnh lùng của hắn lúc này khẽ vang:



“Vậy sao?”



Cùng với đạo thanh âm lạnh lùng của Khương Thần khẽ vang, hắn lập tức xoay người, nắm tay cũng mang theo hỏa diễm hung bạo hướng thẳng về phía đầu lâu Âu Dương Trác đánh tới, bộ dáng giống như ngươi đánh ta một quyền, ngươi cũng lãnh trọn một quyền của ta.



Trước đòn tấn công liều mạng của Khương Thần, Âu Dương Trác trợn mắt kinh ngạc, sau cùng hắn đành phải chuyển hướng né tránh hỏa quyền, mà lôi quyền của hắn cũng thu trở lại.



“Hừ, hù dọa một chút đã sợ, vậy mà còn đòi sinh tử chiến sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK