Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

“Chẳng lẽ trong mắt ngươi, bản trưởng lão không có khiếu thẩm mỹ ư?”



Một đạo thanh âm lạnh lùng lúc này đột nhiên vang lên. Khương Thần bấy giờ mới để ý, không biết từ lúc nào Nam Cung Y Vận đã xuất hiện.



Đầu bên kia đại sảnh rộng lớn lúc này chỉ có Nam Cung Y Vận ngồi trên đài cao, mà chiếc ghế nàng đang ngồi được chạm trổ rồng phượng như ngai vàng. Trong phút chốc, nữ nhân này lộ ra khí chất giống như đế vương. Nếu như thay đôi mắt ướt át quyến rũ của nàng bằng một ánh mắt lạnh lùng uy nghiêm, vậy thì quả thật đây là một vị nữ vương không sai vào đâu được.



Khương Thần nhún vai không đáp, hắn chậm rãi đưa ánh mắt đánh giá nữ nhân xinh đẹp trên đài cao. Nam Cung Y Vận vẫn như vậy, vẫn mặc trên mình một bộ xích y bó sát tôn lên những đường con lả lướt. Ngày hôm nay, nàng dường như lại trở về trạng thái bình thường, cũng không còn thấy nét mặt ảm đạm như thời điểm Âu Dương Trác cùng Vương Hiền rời đi nữa.



Sau khi lạnh lùng lại đem theo ba thần quyến rũ hỏi vặn ngược lại Khương Thần, nữ nhân này chậm rãi đứng dậy bước xuống khỏi đài cao.



Không thể không nói, nữ nhân này mỗi bước đi đều đem theo một loại sức hút mãnh liệt. Nữ nhân có chút hương vị thiếu phụ khiến cho người nhìn vào chắc chắn không kìm được lòng mà yêu thương nhung nhớ.



Mặc dù bề ngoài thể hiện ra giống như nàng là một vị thiếu phụ thế nhưng Khương Thần với con mắt tinh đời của mình vẫn có thể nhận ra nàng còn là xử nữ. Mùi thơm xử nữ có một loại từ tính đặc biệt rất hấp dẫn nam nhân.



Lại nói, nghe được một câu chất vấn vặn lại của Nam Cung Y Vận, Khương Thần cũng chỉ khẽ nhún vai, vẻ mặt lạnh lùng, thanh âm không cảm xúc vang lên:



“Ta cũng không phải có ý đó.”



Đoạn, hắn chậm rãi ngước nhìn nữ nhân phong vận thành thục trước mặt, nói:



“Nam Cung trưởng lão, ngươi đã có quyết định?”



“Ừm.” Nam Cung Y Vận khẽ gật đầu: “Vốn ban đầu ta rất muôn thu ngươi vào môn hạ, nhưng sau sự việc ngày hôm qua, ta đối với việc tuyển nhận đệ tử có chút chán chường.”



“Như vậy là Nam Cung trưởng lão từ chối thu nhận ta sao?” Khương Thần khẽ nở nụ cười: “Nếu như không thu đệ tử, vậy ngươi nghĩ thế nào về đề nghị ban đầu?”



Đoạn, ánh mắt Khương Thần hiện lên một vệt tinh quang, hắn nói:



“Tạo điều kiện không gian tu luyện cho ta, tương lai phong quang của ngươi ta sẽ thay ngươi lấy về.”



“Ý ta cũng không phải vậy.” Nam Cung Y Vận khẽ lắc đầu nói: “Thế này đi, ta sẽ cung cấp cho ngươi tài nguyên tu luyện ngang bằng với thời điểm ta cung cấp cho Vương Hiền cùng Âu Dương Trác. Nếu như trong vòng hai năm nữa ngươi có thể đột phá Nguyên Linh Cảnh, ta sẽ chính thức thu nhận ngươi làm đệ tử. Hiện tại chỉ là đệ tử ký danh, ngươi thấy thế nào?”



Khương Thần khẽ nở nụ cười, hai tay chậm rãi chắp lại sau đó kính cẩn cúi mình:



“Vậy thì từ hôm nay Nam Cung trưởng lão chính là lão sư của ta.”



“Hừ.”



Nhìn bộ dáng không có chút lễ phép của Khương Thần, Nam Cung Y Vận chỉ khẽ hừ lạnh một tiếng:



“Hi vọng bản trưởng lão không nhìn nhầm người.”



“Tương lai ngẫm lại, ngươi sẽ cảm thấy quyết định ngày hôm nay là quyết định chuẩn xác nhất cuộc đời a, lão sư.” Khương Thần tủm tỉm cười nói.



“Hừ, ngươi đã gọi ta hai tiếng lão sư, vậy thì ta cũng không thể không có lễ gặp mặt.”



Nam Cung Y Vận nói đoạn liền xòe ra bàn tay mềm mại, trên tay lúc này nhiều hơn một cái nhẫn trữ vật. Đưa nhẫn trữ vật cho Khương Thần, thanh âm lạnh lùng của nàng khẽ vang:



“Đây coi như là một phần lễ vi sư cho ngươi. Trong đó còn có tài nguyên tu luyện tháng này. Mỗi tháng nếu ngươi không đến nhận tài nguyên, vi sư sẽ sai người đem đến cho ngươi. Biểu hiện của ngươi trong hai năm tới sẽ quyết định ngươi có thể hay không trở thành đệ tử chính thức.”



Khương Thần lẳng lặng tiếp nhận nhẫn trữ vật, vẻ mặt cũng không có bao nhiêu biến đổi. Hắn cảm nhận được trong câu nói của Nam Cung Y Vận vẫn có đôi chút dè chừng. Dường như chuyện Vương Hiền cùng Âu Dương Trác phản bội đã khiến cho nàng trở nên e ngại việc thu nhận đệ tử.



Nhớ tới thời điểm cách đây hai năm, ba năm, lúc đó Khương Thần vừa mới tỏa sáng trong thí luyện đại chiến, nàng là cỡ nào khát khao thu hắn làm đồ đệ. Bấy giờ hắn cũng chỉ miễn cưỡng ra điều kiện đồng ý làm đệ tử ký danh của nàng. Hiện tại vừa vặn nàng cũng chỉ dám thu nhận hắn làm đệ tử ký danh.



Đối với Khương Thần, đệ tử ký danh hay chính thức cũng không quan trọng. Quan trọng là Nam Cung Y Vận đối với hắn chân thành, tương lai hắn nhất định sẽ hồi báo.



Người đối với hắn một giọt ân tình, hắn sẽ báo đáp bằng một bể ơn nghĩa.



“Còn một chuyện nữa vi sư cần thông báo cho ngươi. Bởi vì hiện tại ngươi không phải là đệ tử chính thức của vi sư cho nên tông môn sẽ không tính ngươi là đệ tử hạch tâm. Tài nguyên cho đệ tử hạch tâm mỗi tháng tông môn cung cấp sẽ do vi sư nắm giữ. Chờ ngươi trở thành đệ tử hạch tâm, số tài nguyên này sẽ giao lại cho ngươi.”



“Vậy chẳng phải là phải đợi đến khi ta đột phá Nguyên Linh Cảnh sao?” Khương Thần thoáng chốc giật mình, nói.



Phần tài nguyên của đệ tử hạch tâm nhận được theo như Bạch U Cơ nói thì là một con số rất lớn. Có nó, Khương Thần có thể rút ngắn thời gian tu luyện đi rất nhiều. Hiện tại Nam Cung Y Vận nói như kia không khác nào dội một gáo nước lạnh lên đầu hắn, hiện thực này quả thực khó có thể tiếp nhận.



“Dĩ nhiên là không. Mỗi đường đều không thể không có đệ tử hạch tâm. Hiện tại ghế đệ tử hạch tâm của Tuyệt Thế Đường đang trống, vì thế chiếu theo luật của tông môn, Tuyệt Thế Đường sẽ phải tổ chức một cuộc tuyển trạch đệ tử hạch tâm. Hình thức thế nào sẽ do hội đồng trưởng lão Tuyệt Thế Đường quyết định. Muộn nhất trong ba tháng nữa sẽ thông báo.”



“Ba tháng sao? Đầy đủ thời gian chuẩn bị.”



“Ngươi đánh bại được Âu Dương Trác, thực lực đã có thể so được với Nguyên Hồn Cảnh đỉnh phong, thế nhưng tuyển trạch đệ tử hạch tâm sẽ có rất nhiều đệ tử Tuyệt Thế Đường từ bên ngoài trở về, trong số đó có không ít người đã thử xung kích Nguyên Linh Cảnh thất bại, thực lực bọn họ hơn xa Nguyên Hồn Cảnh đỉnh phong, ngươi không được chủ quan.” Nam Cung Y Vận nhìn nét mặt bình thản của Khương Thần, trong lòng không nhịn được liền khẽ nhắc nhở.



Tin tức Khương Thần trở thành đệ tử ký danh của nàng sớm muộn sẽ lan ra toàn tông môn, ắt hẳn khi đó sẽ có nhiều người nghĩ ghế đệ tử hạch tâm sẽ dành cho Khương Thần. Bởi vậy nếu trong tuyển trạch, Khương Thần không thể tranh giành được ghế đệ tử hạch tâm, đến lúc đó không chỉ hắn mà cả nàng sẽ đều xấu mặt.



Sở dĩ nàng không trực tiếp thu nhận Khương Thần làm đệ tử chính thức, thăng hắn làm đệ tử hạch tâm cũng là có nguyên do. Trước khi chính thức thu nhận hắn, nàng muốn có một khoảng thời gian ở gần để quan sát. Nếu Khương Thần không đáp ứng được yêu cầu của nàng đề ra, vậy thì tương lai hắn cũng khó lòng có thể thay nàng đòi lại mặt mũi, bấy giờ nàng cũng không muốn tốn thêm nhiều thời gian cùng tài lực để bồi dưỡng hắn nữa để tránh cho lại một Vương Hiền thứ hai xuất hiện.



“Ta chưa bao giờ chủ quan.” Khương Thần khẽ gật đầu, bộ dáng mặc dù vẫn lạnh nhạt cách người thế nhưng có vẻ nhu thuận hơn một chút.



Mà biểu hiện này của Khương Thần lọt vào mắt Nam Cung Y Vận cũng khiến cho nàng vừa lồng thỏa ý. Nàng biết Khương Thần tính cách tương đối kiêu ngạo, hắn lạnh lùng cách người thế nhưng loại trạng thái đó lại ngầm để lộ ra sự tự tin của mình, loại người vừa tự tin nhưng không kém phần kiêu ngạo giống như một con ngựa hoang khó thuần, đây cũng là một phần nguyên do Nam Cung Y Vận chậm trễ thu nhận hắn.



“Được rồi, không còn việc gì ngươi có thể rời đi. Bình thường vi sư sẽ ở tại nơi này, có gì không hiểu có thể tới.” Nam Cung Y Vận phất phất tay hạ lệnh trục khách: “Thanh Tuyền, dẫn hắn đi tiếp nhận chỗ ở.”



“Vâng, đường chủ!”



Nữ tử xinh đẹp từ nãy tới giờ vẫn đừng yên một chỗ giống như bức tượng, thậm chí thở mạnh cũng không dám. Hiện tại sau khi nhận được mệnh lệnh của Nam Cung Y Vận, liền dẫn Khương Thần rời đi.



Mà Khương Thần đối với chuyện này cũng không có bao nhiêu ngạc nhiên, hắn hiện tại chưa thể tính là đệ tử hạch tâm cho nên chỗ ở đương nhiên không phải là tòa cung điện to lớn này rồi. Vị nữ tử tên Thanh Tuyền này dẫn hắn đi có lẽ là đến chỗ ở của đệ tử nội môn, khu vực mà vừa rồi Khương Thần hắn đã đi qua.



“Ngươi sẽ ở tại đây, chút nữa sẽ có trưởng lão phụ trách quản lý nơi này đến tiếp nhận ngươi. Nội môn có tương đối nhiều quy tắc, hắn sẽ giải đáp cho ngươi, còn gì không hiểu có thể trực tiếp tìm ta hoặc đường chủ.”



“Được, đa tạ.”



Vị nữ tử tên Thanh Tuyền sau khi dẫn Khương Thần tới khu vực chỗ ở của đệ tử nội môn liền bỏ lại hắn sau đó rời đi. Mà nàng rời đi được một lúc thì phương hướng rời đi đó xuất hiện một vị trung niên nhân dáng người như thư sinh chậm rãi đi tới, phía sau còn có mấy vị đệ tử khác đều là nam thanh nữ tú.



“Hoan nghênh tới Tuyệt Thế Đường.” Trung niên nhân dẫn người đi tới trước mặt Khương Thần, mỉm cười nói: “Không nghĩ tới ngươi lại từ chối La trưởng lão để chạy tới Tuyệt Thế Đường chúng ta.”



“Trưởng lão tốt. Chim khôn còn biết chọn cây mà đậu. Chỗ nào hợp nhất đương nhiên ta sẽ tới chỗ đó.” Khương Thần khẽ gật đầu, vẻ mặt bất động thanh sắc nói.



“Lão phu họ Đình, ngươi có thể gọi ta là Đình trưởng lão. Toàn bộ mọi việc liên quan đến đệ tử của Yêu Nghiệt Đường ở tại khu vực này đều do ta tiếp quản. Thanh Tuyền cô nương đã nói sơ lược mọi chuyện cho ta. Vì ngươi là đệ tử ký danh của đường chủ cho nên vị trí chỗ ở sẽ tốt hơn một chút.”



Đình trưởng lão này thanh âm cũng thập phần nhẹ nhàng, mang theo một loại từ tính. Hắn dẫn Khương Thần đi tới một khu nhà ở hoa lệ nằm ngay ở đãy đầu tiên, cũng là vị trí gần với Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận cấp hai nhất.



“Chỗ ở của ngươi ở đây.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK