Người đăng: meomeo14311
“Nàng mệt rồi, nghỉ ngơi chút đi.”Bạch U Cơ tựa hồ ngay cả chút khí lực để nói cũng không có, chỉ khẽ nói:
“Ngươi…ngươi…vậy mà dám dùng tới địa phương kia…ngươi…biến thái.”
Đoạn, nàng đổ người xuống giường, đôi mắt khó khăn lắm mới có thể mở được ra. Một tay chậm rãi đưa xuống nhẹ nhàng xoa nắn cúc hoa còn đang đau rát vì bị Khương Thần công kích. Mắt hạnh trừng lên nhìn lấy Khương Thần, miệng vừa thở vừa nói.
Nhìn thấy tiểu đệ của Khương Thần vẫn còn chưa hạ xuống, sắc mặt nàng liền đỏ lên, thanh âm run rẩy không tự chủ khẽ vang lên:
“Ngươi…thứ đó, không hạ xuống sao?”
Khương Thần chỉ cười khổ lắc đầu không nói gì. Phía bên kia, Bạch U Cơ chậm rãi mở ra hai chân, thanh âm kiều mị khẽ vang lên:
“Thần, ta vẫn còn có thể tiếp tục.”
Khương Thần khẽ cười, thanh âm nhu hòa chậm rãi vang lên:
“Sư tỷ, ngươi nghỉ đi thôi, ta không sao.”
“Không được. Không thể làm cho nam nhân của mình khoái hoạt, vậy thì ta còn có thể làm gì.” Bạch U Cơ mím chặt môi hồng, ánh mắt mê ly hiện lên vẻ kiên định.
Hai người sau đó lại lâm vào một đợt triền miên cao trào. Mà cả hai càng đánh càng hăng, Bạch U Cơ vốn dĩ mệt mỏi lúc này lại trở nên sung mãn. Song phương triền miên đến nửa đêm vẫn chưa dừng lại. Quá nhiều tư thế khó đem lại khoái cảm cực cao đều được Khương Thần thi triển. Điều này khiến cho Bạch U Cơ tưởng như trầm luận trong khoái cảm nhục dục. Trên dưới đều bị Khương Thần đâm qua, chăn đệm sớm đã ướt đầy ngọc dịch của nàng.
Cả hai vẫn triền miên cho đến nửa đêm, thanh âm thư sướng vang lên nhưng đã mang theo sự mệt mỏi. Nhìn động tác của cả hai thì rất sớm thôi trận chiến này sẽ có kết quả.
Chỉ thấy lúc này Khương Thần trong lòng kích động, đem chân ngọc của mỹ nhân đẩy lên ngực, để cho kiều đồn vểnh lên. Khe rãnh hồng hào bên ngoài ửng đỏ hiện ra rõ trước mặt hắn. Đem tiểu đệ tiến vào, sau đó hạ thể Khương Thần liền tiến quân không ngừng, tốc độ ngày càng nhanh hơn.
Một tay xoa nắn bầu ngực sữa, một tay đưa xuống phía dưới khiêu khiêu hạt đậu nhỏ của mình. Bạch U Cơ lúc này quả thật chính là một đãng phụ trên giường, hết sức thành thục, mê người.
“Thần ~ dùng sức…dùng sức.”
“A~” Bạch U Cơ đã không còn nhiều ngại ngùng, thanh âm rên rỉ cũng không còn tận lực giấu diếm nữa, tùy ý phát ra trong cổ họng. Điều này càng kích thích Khương Thần khiến cho hắn gia tốc đẩy mạnh.
“Sư tỷ, ta muốn tới rồi…”
“Ta…ta cũng…ta cũng thế.”
Cả hai đồng thời rên rỉ một tiếng, thân thể song phương run rẩy kịch liệt. Tinh hoa bạo phóng một trận thẳng vào bên trong thân thể Bạch U Cơ, mà phía bên kia Bạch U Cơ cũng đạt đỉnh. Đôi chân quặp chặt lấy lưng Khương Thần, hạ thể run rẩy, cửa động bóp chặt, bên trong cũng bạo phóng ngọc dịch.
Hạ thể của hai người vẫn kết dính với nhau, Khương Thần cứ giữ nguyên tư thế như vậy mà đổ xuống người Bạch U Cơ. Hai người chậm rãi khóa môi, đùa nghịch lưỡi mềm, ánh mắt nhìn nhau mê ly.
Sau cuộc vân cũ quay cuồng, Khương Thần đứng dậy, chậm rãi rút ra. Tại cửa hạ thân hồng hào khép mở đôi chút của Bạch U Cơ lúc này phun ra một cỗ hỗn hợp mật dịch mê người.
Bạch U Cơ sắc mặt đỏ hồng nhìn lấy Khương Thần, khóe miệng khẽ vểnh nụ cười thỏa mãn.
“Sư tỷ, ngươi có muốn đi tắm một chút không?”
“Nhưng mà nếu bị người bắt gặp thì không hay đâu.” Bạch U Cơ lắc đầu khẽ nói.
“Đây là tiểu viện của chúng ta, ngoại trừ chúng ta thì còn ai chứ?” Khương Thần cười tà mị nói.
Bạch U Cơ dường như cũng cảm thấy toàn thân đầy mồ hôi, rất khó chịu, hơn nữa phía dưới cũng cần phải thanh tẩy, lúc này nói:
“Được rồi, ta đi tắm thôi.”
Đoạn, nàng muốn từ trên giường đứng dậy. Thế nhưng vừa rời giường thì cảm thấy đôi chân mềm nhũn, cơ hồ ngã xuống đất. Khương Thần thấy vậy liền mỉm cười, chủ động đi tới ôm lấy ngọc thể mà đi sang phòng tắm.
Tiểu viện này có một phòng tắm nhỏ, bên trong là một chiếc ao nhân tạo hết sức đẹp mắt. Cả hai lõa thể ôm nhau cùng đắm mình trong ao. Tiến vào trong nước ấm, cảm giác mệt mỏi của thân thể đã bớt đi phân nửa.
Bên trong ao nước ấm, Khương Thần trước tiên hướng tới hạ thể của Bạch U Cơ, giúp cho nàng vệ sinh sạch sẽ. Ban đầu Bạch U Cơ còn ngượng ngùng ngăn cản hắn một phen, bất quá dưới sự kiên quyết của hắn, nàng đành phải nhắm mắt để cho hắn tùy ý muốn làm gì thì làm.
Khương Thần nâng lên chân ngọc, tại hạ thể của Bạch U Cơ chậm rãi dùng nước tẩy rửa, rất tỉ mỉ, rất ôn nhu, thậm chí cúc hoa của nàng cũng đều được hắn thanh tẩy qua một lượt. Cuối cùng còn dùng lưỡi khiến cho Bạch U Cơ nhất thời hưng phấn.
“A~”
“Sư tỷ, nàng thấy sao?”
“Hừ, ngươi lại khi dễ ta…” Bạch U Cơ nói xong liền đỡ lấy hai vai Khương Thần, thở gấp không thôi.
“Thần, ngươi biến hư hỏng…địa phương kia…đau.” Bạch U Cơ khẽ nhíu mày, thần sắc vẫn còn hiện lên vẻ đau đớn. Hiển nhiên hậu môn của nàng bị Khương Thần xuyên phá, lúc này mới cảm thấy một trận đau nhức truyền tới.
“Sư tỷ, thật xin lỗi, ta không kiềm chế được.”
“Hừ…lần sau không được như vậy…rất đau đấy.”
“Bất quá, lúc đó sư tỷ ngươi lại không nghĩ vậy a.” Khương Thần chợt cười.
Bạch U Cơ đỏ mặt. Tuy rằng đau thế nhưng quả thật địa phương kia đem đến cảm giác kích thích khiến cho nàng không khỏi cảm thấy một trận thư sướng tuyệt vời.
Hai người cười đùa hí hửng, vậy mà trong phòng tắm lại tiếp tục làm thêm một lần nữa.
Một đêm mặn nồng qua đi, Bạch U Cơ triệt để trở thành nữ nhân. Đây có thể nói là một bước thay đổi lớn của nàng, tâm tính trở nên ổn trọng. Ngoài vẻ đoan trang hiền thục còn có đôi nét mặn mà quyến rũ của nữ nhân phong tình. Vẻ ngây ngô của nữ tử đã biến mất, thay vào đó là một loại cảm giác thành thục sắc xảo của nữ nhân.
Những ngày sau đó, Bạch U Cơ giống như bị nghiện loại cảm giác nam nữ hoan ái. Nàng mỗi tối đều ôm gối chạy đến phòng Khương Thần. Ban đầu Khương Thần còn cảm thấy đây quả thật là mỹ vị nhân gian, mỗi lần chinh chiến trên ngọc thể của nàng, hắn đều khiến cho nàng hoàn toàn mệt lử, tinh lực gần như không còn, hắn mới tha cho nàng.
Nghe được thanh âm rên rỉ đầy thỏa mãn của Bạch U Cơ, trong lòng không khỏi tự hào, hắn thấy mình chính là một nam tử hán đại trượng phu, một nam nhân chân chính phải làm cho nữ nhân của mình hoàn toàn thỏa mãn.
Thế nhưng hư vinh trong lòng hắn cũng chỉ tồn tại được bốn ngày liên tục. Cho đến ngày thứ năm trở về sau, hắn có cảm giác các khớp xương của mình đều bị tháo rời. Sống lưng đau nhức, ngồi dậy thậm chí còn cảm thấy khó khăn chứ đừng nói tới việc đi lại.
Vốn dĩ hắn là người chủ động trong chuyện hoan ái với Bạch U Cơ, thế nhưng sau đó chính Bạch U Cơ mới trở thành người chủ động. Nàng hóa thân thành kỵ sĩ, trực tiếp cưỡi lên trên người hắn, triền miên không buông.
Bấy giờ Khương Thần mới nghiệm ra cổ nhân nói quả thật không sai. Nữ nhân nhiều lông, đối với phương diện giường chiếu quả thật có khát cầu cực cao.
Đương nhiên Khương Thần mệt mỏi, Bạch U Cơ cũng không phải khỏe mạnh gì. Nàng mỗi lần hành sự xong đều sẽ ngã gục trên người hắn. Chẳng qua sức khôi phục của nàng cao hơn cho nên một lần lại một lần khiến cho Khương Thần thở không ra hơi.
Ngày thứ mười liên tục, Khương Thần nằm im hưởng thụ giai nhân cưỡi lên người mình. Nhìn tới địa phương hai người ma sát, tà hỏa trong người hắn càng là dâng lên cao.
Phía trên, Bạch U Cơ nhịp nhàng ngồi xuống, mỗi lần như vậy, Khương Thần đều có thể cảm nhận được thân thể nàng khẽ run lên, thanh âm rên rỉ kiều mị cũng là từ trong cổ họng phát ra.
Nhìn thấy nàng một phương chủ động, Khương Thần cũng cảm thấy có chút không nỡ. Trong quá trình nàng nhịp nhàng ngồi xuống, hắn rốt cuộc phối hợp đem hông của mình vừa vặn đẩy lên. Hạ thể mỗi lần như vậy đều sẽ tiến vào địa phương sâu nhất của Bạch U Cơ, khiến cho nàng kêu rên không ngừng.
Một phen điên loan đảo phượng cũng vì thế mà dần đi đến hồi kết.