Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Ầm ầm ầm!!!



Trên bầu trời Linh Vân Tông xuất hiện một tôn phi chu khổng lồ. Phi chu tuy to lớn thế nhưng không thô, ngược lại vô cùng tinh xảo đẹp mắt. Toàn bộ phi chu đều được chế tạo từ một loại tinh thiết cứng rắn. Ánh sáng mặt trời phản chiếu lên thân thuyền khiến cho nó phút chốc giống như một khoả châu ngọc khổng lồ lung linh giữa trời mây.



Từ trên phi chu khổng lồ, mọi người cảm nhận thấy một loại uy áp vô cùng to lớn. Uy áp khiến cho ai nấy đều có cảm giác hô hấp không thông.



Nhìn phi chu trên trời, mấy vị đường chủ hơi biến sắc mặt. Vừa rồi đạt được Nam Cung Y Vận truyền âm, bọn họ biết nữ tử kia là người đến từ siêu cấp thế lực, hiện tại tôn phi chu to lớn kia có lẽ là phương tiện nàng đi tới đây.



Lúc này, bên trên vang lên một đạo thanh âm chậm rãi nhẹ nhàng giống như suối chảy:



“Sư tỷ, chúng ta không có nhiều thời gian ở đây đâu.”



Nữ tử tên Liễu Nguyệt phía dưới liếc mắt nhìn phi chu sau đó lại nhìn Nam Cung Y Vận, khoé miệng mơ hồ hiện lên một vệt chế giễu, nàng nói:



“Tiểu sư muội, ngươi chẳng phải rất muốn biết kỳ phùng địch thủ của sư phụ năm xưa sao? Nàng hiện tại đang ở đây.”



“Di!”



Trên không trung vang lên một đạo thanh âm ngạc nhiên, sau cùng, một đoàn thánh quang nở rộ, từ phi chu bước xuống một vị nữ tử nhan sắc tuyệt trần.



Nữ tử này mặc một bộ tố y thanh sắc giản dị, trên người đeo vài món trang sức đơn giản, rất có bộ dáng tiểu thư nho nhã hiền dịu. Nữ tử dáng người nhỏ nhắn, dong dỏng cao, tuy không quá nóng bỏng hay mặn mà thành thục thế nhưng thắng ở sự thanh thuần tươi vui của thiếu nữ đôi mươi.



Thanh y nữ tử từ trên phi chu từng bước một đạp lên hư không chậm rãi hạ xuống đất, mỗi một bước đi, hư không lại khẽ rung động, Hỗn Nguyên Chi Khí nhu hoà đem rung động khuếch tán giống như giọt nước rơi trên mặt hồ phẳng lặng.



Nguyên Đan Cảnh!



Lại là một vị Nguyên Đan Cảnh, thậm chí còn so với Liễu Nguyệt kia trẻ hơn rất nhiều.



Liễu Nguyệt cho người ta cảm giác nữ nhân có tuổi bảo dưỡng tốt nhìn như thiếu nữ đôi mươi, thế nhưng vị nữ tử thanh y vừa bước xuống này lại hoàn toàn là một người trẻ tuổi, không phải là tuổi tác cao bảo trì được thanh xuân.



Tuổi trẻ như vậy đã đạt tới Nguyên Đan Cảnh, tốc độ tu luyện này thậm chí Khương Thần ở phương xa kia cũng phải kinh thán một phen.



Lại nói, nữ tử thanh y sau khi chạm đất liền dùng ánh mắt dò xét đánh giá Nam Cung Y Vận. Sau một hồi quan sát, nàng mới chậm rãi chắp tay thi lễ, vẻ mặt tuy không có nhiều cảm xúc nhưng thanh âm lại thập phần chân thành.



“Ngươi là Nam Cung sư thúc sao? U Nguyệt có lễ.”



Nam Cung Y Vận nhìn thấy nữ tử thanh y đối với mình lễ phép như vậy, sắc mặt hiện lên ngạc nhiên vô cùng. Trong lúc nhất thời, nàng cũng không biết đáp trả ra sao.



“Ta đã nghe chuyện của ngươi và sư phụ. Mặc dù vậy ngươi vẫn được tính là sư thúc, phần lễ nghĩa này không thể không có.”



Trước thái độ không chút giả trân của thanh y thiếu nữ, Nam Cung Y Vận chỉ khẽ thở dài một tiếng, vẻ mặt tràn đầy các loại cảm xúc từ vui buồn mừng giận đến thất lạc. Rốt cuộc, cảm xúc kia cũng chỉ có thể dồn lại bằng một tiếng thở dài.



“Có lẽ ta đã thua thật rồi.” Nam Cung Y Vận nở một nụ cười tự giễu, đầu khẽ lắc.



Thanh y nữ tử tên U Nguyệt kia đưa mắt nhìn Nam Cung Y Vận, không biết đang nghĩ gì. Cuối cùng cũng chỉ lắc đầu, nói:



“Ta chỉ là đi ngang qua, không có ý định quấy rầy sư thúc ngươi, hi vọng ngươi chớ trách.”



“Ừm…nếu không còn chuyện gì, vậy thì đi đi thôi.”



Thanh y nữ tử khẽ gật đầu, bộ dáng cung kính hữu lễ trái ngược với vẻ kiêu ngạo của Liễu Nguyệt.



Thời điểm quay người toan tính trở lại phi chu, thanh y nữ tử tên U Nguyệt chợt phát hiện ra thân ảnh Khương Thần ở phía xa, mà hắn lúc này đang dùng ánh mắt có chút dò xét nhìn mình.



“Di?” Thanh y nữ tử khẽ nhíu mày, nàng chợt cảm thấy Khương Thần dường như rất quen mắt.



“Sư muội, có chuyện gì sao?”



“Không, chỉ là cảm thấy tên kia rất quen mắt.”



Nói đoạn, nàng lập tức điểm chân lên mặt đất bay ngược trở lại phi chu. Trước khi trở vào trong, ánh mắt vẫn không quên đảo qua Khương Thần môt chút muốn lục tìm xem đã từng gặp hắn ở đâu.



Phía dưới, thời điểm thanh y nữ tử xuất hiện, Khương Thần đã nhận ra nàng là ai. Có thể nói hắn ngay lập tức nhận ra được là bởi vì nữ tử này cũng để lại cho hắn chút ấn tượng.



Nàng gọi là Vương U Nguyệt, chính là người có được Huyền Âm Thể Chất của Vương gia - nơi mà lúc trước Khương Thần được vị Phong lão bá cưu mang.



Khương Thần nhớ Vương U Nguyệt lúc mới rời đi Cửu Nguyệt Vương Triều cùng vị trưởng lão Linh Đan Tông kia, thực lực mới là Nguyên Thể Cảnh trung kì, hiện tại mới trôi qua vài năm đã yên ổn ở cảnh giới Nguyên Đan Cảnh, tốc độ tu luyện này quả thật hủng bố. Không hổ danh Huyền Âm Chi Thể.



Lại nói, mấy năm trước người dẫn tiến Vương U Nguyệt chỉ là một vị trưởng lão Nguyên Linh Cảnh của Linh Đan Tông, đối phương dường như đặc biệt nhắm tới Huyền Âm Thân Thể của nàng. Hiện tại nàng lại là đệ tử của Nguyên Vương Cảnh cường giả, có lẽ vị trưởng lão Nguyên Linh Cảnh năm xưa có mưu đồ xấu đã bỏ mạng.



“Ngươi còn chưa đi?” Nam Cung Y Vận nhìn thấy Liễu Nguyệt vẫn chưa rời đi, sắc mặt liền hiện lên chút chán ghét.



“Ha ha…lần này tiện đường tới đây, sư phụ còn nhờ ta làm một chuyện.”



Đoạn, nàng như có như không nhìn về phía Âu Dương Trác đằng xa, miệng nở nụ cười, nói:



“Thiên phú của ngươi không tệ, làm đệ tử nàng quả thật quá phí phạm. Có muốn gia nhập Linh Đan Tông không? Sư phụ ta còn trống mấy vị trí đệ tử kí danh, ngươi nếu như thể hiện tốt, hoàn toàn có thể bái nhập môn hạ của nàng, đến lúc đó nhất định sẽ nhất phi trùng thiên.”



Bái nhập Linh Đan Tông?



Sắc mặt Âu Dương Trác hiện lên vẻ cuồng nhiệt. Lúc này hắn đã làm chủ thân thể, tâm tính đương nhiên không phải loại lão làng như sư phụ hắn. Linh Đan Tông mạnh mẽ thế nào hắn không tường tận, thế nhưng mấy chữ bái nhập Nguyên Vương Cảnh cường giả đầy đủ khiến cho hắn trở nên khó giữ bình tĩnh. Nhất là khi vị Nguyên Vương Cảnh kia nội trong hai mươi năm nữa có tư cách nhòm ngó cảnh giới Nguyên Tôn Cảnh.



Mặc dù trong cơ thể hắn tồn tại một vị không rõ có phải hay không Nguyên Tôn Cảnh, thế nhưng dù gì đối phương cũng chỉ là tàn hồn, khó có thể trợ giúp hắn như một vị sư phụ thực thụ.



Một lời Liễu Nguyệt vừa ra liền khiến cho toàn trường lặng ngắt như tờ, mà vẻ mặt kích động của Âu Dương Trác sau đó lại khiến cho mọi người có chút cảm giác phẫn nộ.



“Lời ngươi nói…là thật?”



“Ha ha, ta không bao giờ đem chuyện sư môn ra nói đùa. Ngươi nếu như bái nhập môn hạ của sư phụ ta, ngươi cũng trở thành sư đệ của ta. Thế nào? Có một vị sư tỷ Nguyên Đan Cảnh so với có một vị sư phụ Nguyên Đan Cảnh, ta nghĩ không khó để đưa ra quyết định.”



Âu Dương Trác rơi vào trầm mặc.



Phía trước, sau khi quan sát nét mặt Âu Dương Trác, vẻ mặt Nam Cung Y Vận cũng trầm xuống. Sâu trong ánh mắt xinh đẹp hiện lên một vệt thất vọng.



“Âu Dương Trác, ngươi tự quyết định đi.”



“Ha ha ha… Nam Cung sư thúc! Không ngờ ngươi cũng biết phối hợp như vậy, chính ngươi cũng cho rằng bản thân không xứng làm sư phụ của hắn sao?”



Liễu Nguyệt cười dài một tiếng, trong ánh mắt có vài phần tự đắc, thêm nữa trong đó còn có một loại cảm giác ưu việt.



Nàng quay sang nhìn Âu Dương Trác, thanh âm mang theo ma lực mê hoặc, nói:



“Sư phụ ta là Nam Cung Hải Vân, ta thay mặt nàng thu ngươi làm đệ tử ký danh, ngươi có bằng lòng bái sư hay không?



Bái sư? Chuyện này…



Sắc mặt Âu Dương Trác có ba phần do dự, bảy phần chính là kích động.



“Ngươi cũng là đệ tử của nàng ta sao?” Lúc này, Liễu Nguyệt nhìn về Vương Hiền đang trơ mắt ở phía xa, lạnh lùng nói: “Tư chất cũng không tệ, ngươi có muốn bái nhập môn hạ sư phụ ta?”



Đoạn, nàng khuếch đại thanh âm của mình khiến cho toàn trường nghe rõ một lượt.



“Tất cả nghe đây, những ai là đệ tử của Nam Cung Y Vận đều có thể theo ta bái nhập Linh Đan Tông. Có thể Linh Đan Tông là gì nhiều người chưa biết, thế nhưng các ngươi chỉ cần biết một điều, tông môn hiện tại của các ngươi trước mắt Linh Đan Tông thì chỉ là một con kiến hôi, tuỳ tiện diệt đi cũng không tốn nhiều công sức.”



Một lời vừa ra, toàn trường vốn lặng ngắt nay càng thêm lặng. Dù vậy, sau cái yên lặng kia vẫn có nhiều ánh mắt kích động lộ ra. Chẳng qua, sự kích động cũng nhanh chóng biến thành hâm mộ khi mà đệ tử của Nam Cung Y Vận chỉ có Âu Dương Trác cùng Vương Hiền, điều đó có nghĩa là chỉ có hai người này mới đủ tư cách chạy theo vị Liễu Nguyệt kia bái nhập Linh Đan Tông.



Rất nhiều người hiện tại đồ dồn ánh mắt về phía Âu Dương Trác cùng Vương Hiền, muốn nhìn xem lựa chọn của bọn hắn như thế nào.



“Ta đồng ý bái nhập Nam Cung Hải Vân tiền bối.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK