Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

“Đúng là chuyện cười a.”

Lại nói, Khương Thần nhìn thấy Ma Thiên Tiếu vui vẻ đắc ý, hắn cũng không nhịn được mà phối hợp với đối phương gật đầu hưởng ứng. Thế nhưng chỉ sau một thoáng tươi cười, sắc mặt Khương Thần liền trở nên lạnh lùng mang theo đầy sát khí:

“Nhưng tiếp sau đây ta nghĩ Ma Thiên Tiếu tiền bối ngươi không thể cười được nữa đâu.”

Vừa dứt lời, không gian thức hải của Khương Thần nổi lên một trận phong bạo. Trung tâm phong bạo xuất hiện một cái long quyển nhỏ nhỏ. Long quyển này hình thành từ tinh thần lực, vốn ban đầu chỉ có kích cỡ chừng một vài mét thế nhưng sau hai ba hơi thở nó bành trướng trở nên cao lớn vô cùng.

Trong không gian thức hải này, Khương Thần chính là chúa tể. Hắn muốn tạo ra dị tượng gì liền nghĩ là có thể tạo ra được, dĩ nhiên điều kiện là lượng tinh thần lực của hắn đủ để duy trì.

“Hừ…ở nơi này ngươi có thể làm cha ta được rồi.”

Ma Thiên Tiếu hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt hiện ra chút ngưng trọng.

Rõ ràng một điều, tại bên trong không gian thức hải của Khương Thần, Khương Thần hoàn toàn có thể làm mẹ thiên hạ. Hắn có thể tùy thời hô phong hoán vũ, nghiền ép đối thủ.

Lại nói, long quyển tinh thần lực bành trướng đến mức cao tới vài trăm trượng, bề ngang cũng tới mấy chục trượng, nó đem theo phong bạo khủng bố phá tan bình chướng vô hình sau đó oanh kích thẳng lên tàn hồn Ma Thiên Tiếu.

Ma Thiên Tiếu đương nhiên có thừa thời gian bỏ chạy nhưng là hắn sẽ không, bởi lẽ trong thế giới thần thức của Khương Thần, hắn dù cho chạy tới nơi nào cũng không thoát được. Cách duy nhất hiện tại của hắn nếu như muốn sống đó là đối chiến cùng với Khương Thần.

Chỉ thấy Ma Thiên Tiếu hóa thành một luồng hắc mang quỷ dị. Hắc mang cũng theo kích thước của phong bạo long quyển tinh thần lực mà bành trướng. Trong phút chốc hắc mang cũng là trải rộng vô cùng. Trong không gian tối đen, hắc mang tuy rằng đồng màu thế nhưng cũng không phải rất khó nhìn. Nó giống như một tấm vải khổng lồ đem toàn bộ phong bạo lẫn long quyển bao phủ.

Ma Thiên Tiếu muốn một chiêu đem toàn bộ long quyển cùng phong bạo đánh tan, ý định đương nhiên là đập tan nhuệ khí của Khương Thần, kéo theo tinh thần hắn rơi khỏi trạng thái đỉnh phong. Chỉ cần Khương Thần không tại trạng thái đỉnh phong, Ma Thiên Tiếu coi như giành lại được chút lợi thế.

“Hừ, mơ tưởng.”

Khương Thần chậm rãi vươn ra bàn tay, trên nền trời tối đen đột nhiên xuất hiện một cự thủ khổng lồ. Cự thủ phóng ra với tốc độ rất nhanh, nó đi theo sau phong bạo một đoạn, chỉ chờ Ma Thiên Tiếu đối kháng long quyển là sẽ vươn tới xé tan đối phương.

Bên kia, Ma Thiên Tiếu cũng cảm nhận được uy áp từ cự thủ đang phóng tới. Trong hắc mang, thanh âm lạnh lùng của hắn vang lên:

“Tiểu tử, tuy rằng đây là địa bàn của ngươi thế nhưng cũng không phải ngươi muốn làm gì thì làm.”

Đoạn, hắc mang càng hành trướng khủng bố, một luồng khí tức tà ác dần bao phủ một vùng thức hải rộng lớn của Khương Thần.

Thức hải của Khương Thần tuy rằng rộng lớn nhưng không phải liên miên vô tận. Chính vì thế khi hắc mang bành trướng cực hạn, nó đã gần như đem một phần ba thức hải bao phủ, bộ dáng dường như muốn xâm chiếm phần thức hải đó, biến nó thành của mình.

“Hừm…ý tưởng ngược lại là rất tốt, bất quá ngươi chọn sai đối tượng rồi.”

Khương Thần đưa tay ấn niệm pháp quyết, tinh thần lực bành trướng, phong bạo cùng cự thủ càng là đẩy nhanh tốc độ. Thời điểm nó va chạm với hắc mang của Ma Thiên Tiếu, một luồng xung kích tinh thần khủng bố lập tức oanh kích bên trong thức hải khiến cho Khương Thần ở ngoại giới cũng không khỏi nhận lấy ảnh hưởng.

Phong bạo cùng long quyển tuy rằng yếu thế hơn hắc mang do Ma Thiên Tiếu huyễn hóa thành nhưng cự thủ tinh thần lực phía sau lại không hề đơn giản như vậy. Một chưởng đánh ra như bài sơn hải đảo, lực lượng của nó oanh kích thẳng lên hắc mang khiến cho hắc mang bị oanh mở một lỗ lớn. Ma Thiên Tiếu kêu thảm một tiếng sau đó lập tức thu mình lại bắn ngược về phía sau.

Phanh phanh phanh!!!

Không gian thức hải theo thân ảnh mờ ảo của Ma Thiên Tiếu bị đánh bay ngược lập tức xuất hiện từng hồi rung động phát ra thanh âm trầm muộn.

Theo quán tính bay ngược về sau còn chưa dừng lại, Ma Thiên Tiếu lại phải đối mặt với thế công thứ hai của Khương Thần. Lúc này, Khương Thần sau một kích đắc thủ liền lập tức dậm chân, thân ảnh trong nháy mắt liền biến mất. Mà cũng trong nháy mắt đó, hắn xuất hiện ngay phía bên trên Ma Thiên Tiếu, bàn tay lại đánh xuống một chưởng đầy uy mãnh.

Bành!!!

Tinh thần lực tại bên trong thế giới thức hải liền không khác gì Hỗn Nguyên Chi Khí ở bên ngoài, thế giới này chứa đựng tinh thần lực của Khương Thần, chính vì thế hắn muốn điều động bao nhiêu tinh thần lực liền có bấy nhiêu. Một chưởng đánh ra đem theo tinh thần lực áp súc oanh thẳng lên người Ma Thiên Tiếu khiến hắn lại đổi hưởng bay thẳng xuống dưới.

Vụt!!

Lại lần nữa Khương Thần xuất hiện phía bên dưới tung ra một cước đá bay Ma Thiên Tiếu lên trên.

Vòng lặp cứ như vậy, mỗi lần Khương Thần đánh bay Ma Thiên Tiếu, hắn sau đó đều sẽ đón đầu đối phương rồi đánh bật ra một phương hướng khác. Bộ dáng Khương Thần đánh Ma Thiên Tiếu lúc này không khác gì đánh bóng, mà Ma Thiên Tiếu đều sắp khóc không ra được nước mắt, bộ dáng khổ sở không thôi.

“Ma Thiên Tiếu, vừa rồi chẳng phải đánh linh hồn phân thân của ta rất sướng tay sao? Hiện tại đến lượt ngươi cảm nhận cảm giác đó.” Khương Thần vừa hành hạ Ma Thiên Tiếu vừa cười nói.

Tần suất công kích của Khương Thần càng ngày càng tăng, phạm vi ra đòn cũng càng thu hẹp. Lúc này tàn ảnh Khương Thần xuất hiện ở khắp nơi, mà giữa vòng tàn ảnh đó chính là tàn hồn của Ma Thiên Tiếu không ngừng bay qua bay lại.

“Tiểu tử, ta giết ngươi a.”

Bị oanh kích tinh thần, nỗi đau này còn thống khổ hơn cả nỗi đau thể xác. Tàn hồn Ma Thiên Tiếu bị Khương Thần hành hạ sớm đã tức giận không nhịn được. Sau khi gầm lên một tiếng, trên người hắn lập tức xuất hiện vô số đạo hắc mang hóa thành hắc nhận điên cuồng bắn phá ra xung quanh.

Hành động của Ma Thiên Tiếu rõ ràng ra tức giận đến mức muốn đồng quy vu tận với Khương Thần, muốn dùng lực lượng của mình oanh phá không gian thần thức.

Nếu như không gian thần thức của Khương Thần sụp đổ, Khương Thần đương nhiên sẽ chết, mà Ma Thiên Tiếu ở trong đây cũng sẽ đi đời nhà ma. Loại hành động điên cuồng của hắn không khỏi khiến cho Khương Thần phải thu tay lại mà phòng thủ.

“Chó cùng rứt giậu sao?” Khương Thần cười nhạt.

Chỉ thấy Khương Thần khẽ bước một bước về phía sau, thân ảnh của hắn ngay sau đó xuất hiện cách vị trí cũ khoảng một trăm trượng. Một ngón tay khẽ điểm, thanh âm trầm muộn theo đó cũng từ cổ họng phát ra.

“Phong!”

Một chữ phong vừa ra, không gian thần thức ầm ầm dậy sóng. Một lượng lớn tinh thần lực lập tức ngưng tụ trở thành môt vùng kết giới rộng lớn đem toàn bộ không gian xung quanh Ma Thiên Tiếu bao phủ. Thậm chí kết giới còn đem cả công kích của hắn gói gọn vào bên trong.

Phanh phanh phanh!!!

Từng đạo thanh âm va chạm mạnh mẽ lại một lần nữa vang lên. Hàng ngàn đạo hắc nhận theo bốn phương tám hướng bắn ra đánh thẳng lên kết giới tinh thần lực khiến cho kết giới bị đánh cho nứt vỡ.

Tuy rằng công kích của Ma Thiên Tiếu là công kích diện rộng, mức độ xuyên thấu sẽ không cao thế nhưng vì là công kích diện rộng cho nên Khương Thần phòng thủ cũng phải là phòng thủ diện rộng.

Tựu chung lại công kích không phải quá khủng bố nhưng nó lại kéo theo Khương Thần phòng thủ cũng không thể hoàn mỹ.

“Cơ hội.”

Ma Thiên Tiếu nhìn thấy một góc kết giới tinh thần lực bị đánh thủng, tàn hồn của hắn lại một lần nữa ngưng tụ sau đó phóng ra.

“Vô ích thôi, chừng nào ngươi chưa thoát ra khỏi không gian thức hải của ta, chừng đó ngươi còn phải chịu hành hạ.”

Một đạo thanh âm lạnh nhạt lại lần nữa vang lên bên tai Ma Thiên Tiếu khi mà hắn mới vừa thoát ra khỏi kết giới tinh thần lực.

“Không tốt!”

Oành!!!

Lại là thanh âm trầm đục quen thuộc. Ma Thiên Tiếu lại lần nữa bị Khương Thần đánh cho bay về một phương. Lần này, Khương Thần sau một kích đắc thủ cũng không đón đầu đối phương mà đánh như đánh bóng nữa. Ngược lại hắn chậm rãi bước đi trên hư không tiến đến gần Ma Thiên Tiếu, khóe miệng nhếch lên nụ cười tà dị.

“Ma Thiên Tiếu…đã mệt rồi sao? Ngươi muốn chết theo cách nào? Bị ta thôn phệ hay đem đốt đèn dầu?”

“Hừ, tiểu tử đáng chết, nơi này là thế giới của ngươi, ngươi nói gì mà chẳng được.” Ma Thiên Tiếu chật vật lui lại phía sau, thân ảnh vốn mờ ảo nay lại càng thêm mờ ảo hơn. Khoảng cách giữa hắn với bốn từ hồn phi phách tán đã rất gần.

Dừng một lúc, Ma Thiên Tiếu cười lạnh:

“Thế nhưng bên ngoài mới là thế giới của ta a.”

“Đúng. Bên ngoài mới là địa bàn của ngươi. Nhưng như vậy thì sao? Có thể thoát ra ngoài được hay không, đây là một vấn đề lớn a.” Khương Thần cười nhạt đáp.

“Ha ha…đúng là ta đang ở trên địa bàn của ngươi, nhưng bạn gái nhỏ của ngươi lại ở trên địa bàn của ta a.”

“Ân?” Khương Thần khẽ nhíu mày, nội tâm đột nhiên có một cỗ dự cảm không tốt.

“Ha ha…ngươi còn không ra ngoài, đến lúc đó hối hận cũng không kịp.”

Khương Thần lúc này đã ý thức được chuyện không hề đơn giản, hắn lập tức trừng mắt quát lên:

“Khốn kiếp…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK