Người đăng: meomeo14311
“Vậy để ta phân tích tình hình cho Bạch gia chủ hiểu một chút a.”Khương Thần khẽ nở nụ cười, thanh âm đạm mạc không mang theo cảm xúc chậm rãi vang lên:
“Bạch lão gia chủ lúc trước cảnh giới khoảng Nguyên Vương Cảnh trung kỳ. Hiện tại hắn muốn một ná bắn hai chim, không chỉ khôi phục thực lực như cũ, mà còn muốn thông qua đó đột phá lên Nguyên Vương Cảnh hậu kỳ. Về phần sức nặng của Nguyên Vương Cảnh hậu kỳ chắc Bạch gia chủ cũng hiểu.”
“Nguyên Vương Cảnh hậu kỳ a. Tuyết Ưng Vương Triều cũng không có nhiều Nguyên Vương Cảnh hậu kỳ.” Bạch Trình vẻ mặt hiện lên vui mừng nhưng cũng tràn đầy lo lắng. Nguyên Vương Cảnh hậu kỳ, nói nghe thì dễ, đạt tới được mới là khó. Tầng thứ kia không phải đơn giản. Tài nguyên tiêu tốn phải nói là kinh khủng.
“Xem ra Bạch gia chủ vẫn còn chưa thực sự hiểu Nguyên Vương Cảnh hậu kỳ ý vị là như thế nào a.” Khương Thần tủm tỉm cười: “Nguyên Vương Cảnh hậu kỳ cách đỉnh phong chỉ một chút. Trên nữa là Nguyên Tôn Cảnh. Dựa theo số tuổi của Bạch lão gia tử hiện tại, nếu như cứ tiếp tục tu luyện, hoàn toàn có thể có tư cách nhòm ngó Nguyên Tôn Cảnh.”
Thanh âm Khương Thần vừa dứt, trong lòng Bạch Trình lập tức có sấm nổ. Đúng vậy, Nguyên Vương Cảnh rất ghê gớm nhưng đặt tại Tuyết Ưng Vương Triều này thì thực sự chưa phải vô địch. Thế nhưng Nguyên Tôn Cảnh lại là khái niệm khác. Nguyên Tôn Cảnh hoàn toàn có thể đứng trong hàng ngũ cường giả đỉnh cấp của đại lục, là chúa tể một phương.
Nuốt một ngụm nước bọt để cố trấn an tâm thần, nhưng dường như ba chữ Nguyên Tôn Cảnh có một sức nặng quá lớn, nó khiến cho Bạch Trình không thể bình tĩnh lại được. Thậm chí không chỉ có hắn, những người khác khi nghe đánh giá của Khương Thần, bọn hắn cũng là trợn tròn mắt, hô hấp dồn dập.
“Nhị đệ, ngươi tới khởi động bảo khố, đem toàn bộ những thứ có thể giúp cho phụ thân gia tăng thực lực tới đây.” Bạch Trình không chút đắn đo, hướng tới Bạch Liêm mà nói.
“Được.”
Nhìn theo bóng lưng Bạch Liêm đi xa dần, khóe miệng Khương Thần khẽ nở một nụ cười không đứng đắn. Trên thực tế hắn là đang dụ dỗ Bạch Trình đầu tư cho Bạch Khiêm mà thôi. Bạch Khiêm muốn sờ mó được cảnh giới Nguyên Tôn Cảnh thì còn rất rất rất lâu nữa. Hiện tại chỉ là Khương Thần hắn tiện tay giúp đỡ đối phương, dù sao đối phương cũng là người mà tại Bạch gia này, Bạch U Cơ kính trọng nhất.
Đương lúc Bạch Liêm còn đi lấy thêm thiên tài địa bảo trong bảo khố, Khương Thần phía bên này cũng không rảnh rỗi. Lúc trước hắn chữa trị cho Bạch Khiêm xong còn chưa nhổ mấy cây trận kỳ lên, lúc này chỉ là đem nó thay đổi vị trí một chút, sau đó một cái trận pháp mới chậm rãi được hình thành.
Phía trên đỉnh đầu là Bạch Khiêm đang điên cuồng thôn nạp Hỗn Nguyên Chi Khí, phía dưới là Khương Thần đang đứng ngay ngắn giữa trung tâm trận địa trận kỳ, miệng lẩm nhẩm, song thủ kết ấn.
Ầm ầm ầm!!!
Vốn dĩ nhân mã Bạch gia còn không biết Khương Thần muốn làm gì, thế nhưng thời điểm một tòa cự đại trận pháp mới được hình thành, bọn hắn mới hiểu ra. Tòa trận pháp này cao lớn đến mức bao trùm cả Bạch Khiêm phía trên. Trận pháp giống như một quang tráo hình cầu đem toàn bộ phương viên phế tích bao phủ. Quang tráo màu sắc rực rỡ, các dải màu không ngừng luân chuyển tạo ra cảnh tượng hết sức ảo diệu.
Quang tráo nhiều màu này mỗi lúc luân chuyển, người ta đều có thể cảm nhận được từng luồng Hỗn Nguyên Chi Khí trong thiên địa được kéo đến, thậm chí phương viên mấy dặm xung quanh đều bị nó hấp thu. Điều này trực tiếp làm cho dòng Hỗn Nguyên Chi Khí đổ về Bạch Lĩnh Thành này mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.
“Là Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận…” Bạch Trình trợn mắt, khẽ thốt lên.
“Làm sao có thể…” Bạch Diễm Cơ tâm thần hơi chút run rẩy: “Đây chí ít là một cái trận pháp tam phẩm, thậm chí có thể là tứ phẩm…hắn làm sao có thể…Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận đồng giai trận pháp sư không thể xây dựng được a.”
Nghe thấy Bạch Diễm Cơ nói vậy, mọi người lần nữa nhìn Khương Thần với ánh mắt khó tin. Bởi vì trận pháp sư ở nơi này không còn hiếm lạ cho nên khi biết Khương Thần là trận pháp sư, ai nấy đều không quá ngạc nhiên. Thế nhưng hiện tại hắn chỉ với vài thao tác đã có thể hoàn thành một cái Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận có sức thôn nạp Hỗn Nguyên Chi Khí mạnh mẽ đến vậy, đây đại biểu cho tạo nghệ trận pháp của hắn rất khủng bố a.
“Diễm Cơ, ngươi cũng am hiểu về trận pháp, hiện tại ngươi có thể xây dựng được Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận mấy phẩm?” Bạch Trình lần nữa được mở mang tầm mắt, lúc này hướng tới Bạch Diễm Cơ, nói.
“Cha, ta tuy rằng là trận pháp sư tam phẩm thế nhưng muốn một mình xây dựng được Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận nhất phẩm cũng tốn không ít thời gian a.” Bạch Diễm Cơ lắc đầu cười khổ.
Đoạn, ánh mắt xinh đẹp của nàng nhìn về phía những cây trận kỳ được bố trí trên mặt đất, trong lòng dường như có chút hiểu ra.
“Mấu chốt hẳn là ở mấy cây trận kỳ kia. Bất qua ta vẫn chưa thấy có trận pháp sư nào có thể xây dựng trận pháp với tốc độ nhanh như hắn, dù có trận kỳ hỗ trợ. Tinh thần lực hẳn phải rất mạnh…mạnh hơn so với cảnh giới chân thực của hắn.”
Bạch Diễm Cơ lắc đầu, vẻ mặt vừa hiện lên khó hiểu, vừa hiện lên chút ngưỡng mộ. Nàng là một trận pháp sư, bất quá cấp bậc mới là tam phẩm. Loại trận pháp như Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận kia nàng tối đa có thể xây dựng được cũng chỉ là nhị phẩm. Chính vì thế nhìn thấy Khương Thần có thể dễ dàng xây dựng được Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận tam phẩm, thậm chí là tứ phẩm, trong lòng không khỏi có chút ngưỡng mộ. Ánh mắt nhìn về phía kt cũng nhiều ra một tia xuân tâm.
“Diễm Cơ, ngươi thấy hắn thế nào?” Bạch Trình đột nhiên mở ra nụ cười không mấy đứng đắn, ánh mắt trên dưới đảo qua thân thể thành thục của nữ nhi mấy lần.
“Cha, ngươi đang nghĩ gì thế?” Bạch Diễm Cơ khuôn mặt chợt đỏ bừng, hiện ra kiều diễm ướt át, thanh âm hờn dỗi khẽ vang: “Ta nhưng là không có hứng thú với hắn. Huống hồ hắn cũng không có thiện cảm với ta.”
“Ha ha…xem chừng ánh mắt của ngươi đối với hắn cũng không giống như đối với người trẻ tuổi khác a.” Bạch Trình chợt cười cười trêu ghẹo: “Thế nào? Hắn chữa được cho gia gia ngươi rồi đấy.”
“Hừ, để cho Linh Cơ lấy hắn đi thôi, ta mới không thèm.” Bạch Diễm Cơ hờn dỗi khẽ gắt một tiếng.
Lúc này, Bạch Liêm từ trong kho tàng của Bạch gia đem đến một lượng lớn Hỗn Nguyên Thạch, trong đó không thiếu Hỗn Nguyên Thạch thượng phẩm. Thậm chí Hỗn Nguyên Tinh vậy mà cũng có một hai khỏa. Bất quá khỏa Hỗn Nguyên Tinh này tương đối nhỏ, phẩm chất so với Hỗn Nguyên Tinh của Khương Thần cũng còn kém xa.
“Đại ca, đều ở đây.”
“Được rồi.” Bạch Trình khẽ gật đầu.
Tuy rằng phải bỏ ra một cái giá tương đối lớn, tài nguyên tu luyện cho tộc nhân trong tương lai sẽ bị thương tổn thế nhưng có thể giúp cho Bạch Khiêm đạt được thành tựu, hết thảy sau đó sẽ được lấy lại.
Trên không trung, đạt được một lượng lớn Hỗn Nguyên Chi Khí cung cấp tới từ cả trận pháp lẫn thiên tài địa bảo của Bạch gia, Bạch Khiêm lại một lần nữa mở rộng thân thể thôn phệ. Lúc này, khí tức trên người hắn phảng phất tỏa ra đều khiến cho mọi người cảm thấy kinh hồn táng đảm. Bạch Khiêm hiện tại so với Bạch Khiêm mấy ngày trước đã khác nhau một trời một vực. Thậm chí trạng thái hiện tại có cảm giác còn khủng bố hơn lúc bị Phệ Thiên Trùng khống chế rất nhiều.
Khắp Bạch Lĩnh Thành lúc này cũng đều hướng về Bạch gia, có người vui mừng cũng không ít người cảm thấy không vui, nhưng hầu như mọi người đều có một tâm lý chung đó là kính sợ. Kính sợ trước một vị cường giả sắp trở lại.
“Hấp thụ lượng lớn Hỗn Nguyên Chi Khí như vậy vẫn chưa đủ, không hổ là Nguyên Vương Cảnh cường giả a.”
“Xem ra Ngô gia lại một lần nữa phải thoái lui rồi.”
“Ừm, nghe nói đoạn thời gian trước Ngô gia đã cướp đoạt không ít thị trường của Bạch gia, hiện tại có lẽ nên nhả ra.”
“Hắc hắc, Ngô gia nghe nói từ sớm đã đóng cửa. Bạch gia thậm chí còn cho người chạy tới Ngô gia hỏi vay mượn thiên tài địa bảo cùng Hỗn Nguyên Thạch nhưng đều không nhận được gì.”
“Chẳng lẽ lại không? Ngươi nghĩ Ngô gia có dễ dàng cho Bạch gia vay mượn Hỗn Nguyên Thạch để giúp Bạch lão gia tử khôi phục thực lực ư?”
Khắp nơi trong Bạch Lĩnh Thành đều bàn tán xôn xao, mà mục tiêu bàn tán đương nhiên là việc Bạch Khiêm đang dần khôi phục thực lực sau thương thế lâu ngày.
Ầm ầm ầm!!!
Giữa lúc mọi người còn đang bàn luận sôi nổi, một luồng uy áp khủng bố tỏa ra khiến cho ai nấy đều không tự chủ run rẩy. Rất nhiều thường nhân đều không nhịn được mà quỳ xuống. Nguyên Vương Cảnh đối với bọn họ như thần thánh, hiện tại khí tức tỏa ra, bọn họ bái lạy cũng là chuyện dễ hiểu.
“Khương tiểu hữu. Tình hình còn diễn ra trong bao lâu?”
Bạch Trình lại lần nữa lâm vào sốt ruột khi mà lượng lớn tài nguyên vung ra nhưng Bạch Khiêm vẫn chưa có dấu hiệu giảm đi lực thôn phệ. Hắn lúc này lại lần nữa hướng tới Khương Thần giương lên ánh mắt cầu cứu.
“Ta cũng không rõ ràng a.” Khương Thần cười khổ một tiếng. Hắn cũng không ngờ Bạch Khiêm lại cần lượng lớn Hỗn Nguyên Chi Khí để khôi phục đến vậy. Lượng tài nguyên mà Bạch gia ném vào cho hắn đã đủ nuôi một vị nguyên giả từ con số không lên tới Nguyên Vương Cảnh rồi a.
Trong giây lát tĩnh lại, Khương Thần dường như hiểu ra điều gì, ánh mắt của hắn không khỏi giật giật mấy cái, thanh âm cũng là theo cuống họng buột miệng phát ra. Mà đạo thanh âm này trực tiếp khiến cho tộc nhân Bạch gia bị định trụ.
“Lão già tham lam này…vậy mà lại muốn một lần đánh thẳng lên Nguyên Vương Cảnh đỉnh phong?”