Người đăng: meomeo14311
Lại nói, hắc sắc cự thủ do Khương Thần ngưng tụ thành sau khi phóng đi liền thành công tóm lấy Bạch U Cơ đang bỏ chạy. Một chiêu này hắn cũng là cố gắng điều khiển thật tinh chuẩn để tránh gây tổn thương cho nàng. Kết quả đây, Bạch U Cơ bị một trảo tóm gọn, giống như một con gà nhỏ nằm trong móng vuốt của diều hâu.Kéo Bạch U Cơ vào trong phòng, Khương Thần ngay lập tức ôm lấy hông nàng, tay còn lại khẽ phất lên một cái, cửa phòng lập tức đóng sầm lại, cả gian phòng sau đó bị bao phủ bởi một luồng tinh thần lực mạnh mẽ.
“Sư tỷ, bày trò đủ hay a. Ngươi nghĩ ta nên phạt ngươi thế nào đây?”
“Thần, thả ta ra.” Bạch U Cơ nửa vui mừng nửa hờn dỗi, cố vùng khỏi tay Khương Thần, thanh âm nũng nịu khẽ vang lên: “Đừng giỡn nữa.”
“Hừ. Giỡn sao? Vậy thời khắc ta bị tỷ muội các nàng đùa bỡn trên tay thì tính sao đây?”
Dứt lời, Khương Thần chuyển một cái tư thế bế ngang Bạch U Cơ trên tay, từng bước một đi tới giường ngủ. Không chút khách khí, Khương Thần đem Bạch U Cơ ném xuống giường khiến cho nàng không khỏi kiều mị khẽ a một tiếng.
Một tiếng rên rỉ nũng nịu vang lên lập tức khiến cho tà hỏa trong lòng Khương Thần vừa rồi mới kìm nén xuống hiện tại lại bùng phát. Chỉ thấy hắn nở một nụ cười tà mị, nhiệt hỏa trong người bốc lên cũng không thèm dập xuống.
Hiện tại hắn cùng với Bạch U Cơ cũng được coi là nửa phu thê, chuyện chung chăn chung gối đối với hắn không bị bó buộc nữa. Chính vì thế hắn mới dám làm ra hành động to gan lớn mật với nàng.
“Thần…ngươi…ngươi.”
Nhìn thấy ánh mắt mê ly của Khương Thần, Bạch U Cơ dường như ý thức được chuyện gì sắp xảy ra, sắc mặt của nàng không khỏi kinh hoảng, giãy dụa một hồi rốt cuộc thoát ra được ma trảo của hắn. Thân ảnh lóe lên một cái lập tức rời khỏi giường ngủ mà lao ra ngoài.
“Hắc hắc, sử tỷ, đêm nay nàng đừng hòng thoát khỏi tay ta.”
Chỉ thấy Khương Thần nở một nụ cười gian xảo, ngón tay khẽ bấm, cả gian phòng đột nhiên toát ra một đạo quang hoàn sáng chói. Quang hoàn tán đi, một cái trận pháp vây khốn lập tức xuất hiện đem Bạch U Cơ vây ở trong phòng không thể thoát ra được.
“Yêu nữ, hôm nay Khương mỗ nhất định phải trừng trị ngươi.”
Khương Thần lại vươn ra một tay, một luồng hấp lực mạnh mẽ bùng phát đem Bạch U Cơ kéo vào trong lòng. Lại một lần nữa đem Bạch U Cơ ôm trọn trong tay sau đó ném nàng trở lại giường ngủ.
Lần này lực đạo của Khương Thần so với lúc trước lớn hơn một điểm. Hơn nữa bên kia Bạch U Cơ cũng là giãy dụa không ngừng. Kết quả đây? Y phục mỏng manh của Bạch U Cơ trước tác động vật lý không thể chịu được.
Xoạt!!!
Một đạo thanh âm xé vải vang lên, y phục từ vai phải trở xuống của Bạch U Cơ lập tức bị lực đạo mạnh mẽ xé mở. Yếm nhỏ màu trắng vì thế cũng lộ ra trước mặt Khương Thần.
Theo thân thể Bạch U Cơ đổ xuống giường, y phục của nàng rất xảo diệu bị Khương Thần lột mở gần hết. Che chắn địa phương nhạy cảm bây giờ chỉ còn yếm nhỏ và một cái quần mỏng.
Nằm nghiêng mình trên giường, sắc mặt Bạch U Cơ đỏ bừng, ánh mắt hơi điểm chút tức giận nhìn Khương Thần:
“Ngươi…Thần, ngươi dừng tay.”
“Sư tỷ, ngươi thật đẹp.” Khương Thần hai mắt mở lớn, hô hấp có chút gấp rút, dường như khó có thể kìm nén được.
Đối mặt với da thịt tuyết bạch của Bạch U Cơ chiếu lên một tầng đỏ ửng nhàn nhạt, trắng đỏ xen lẫn trông cực kỳ lóa mắt, hắn không khỏi nuốt một ngụm nước miếng. Chỉ thấy Khương Thần chậm rãi bước tới đem Bạch U Cơ đè xuống, thân thể dán chặt lấy nàng, hai trán kề sát, đỉnh mũi chạm nhau, ánh mắt có chút mê ly nhìn tới khuôn mặt kiều mị bên dưới.
“Thần, bình tĩnh một điểm. Chúng ta không thể làm vậy.”
Bạch U Cơ có chút hoảng sợ. Bộ dáng của Khương Thần lúc này dường như ăn phải xuân dược, thần trí có vẻ không tỉnh táo. Mà bên kia Khương Thần cũng không hiểu thấu cảm thấy thân thể dường như không theo sự điều khiển của mình, cảm giác rất giống với lần trước tiếp cận nữ nhân áo đen sau đó gián tiếp trúng phải dâm độc của nàng ta. Chỉ khác là lần này hắn vẫn duy trì được thanh tỉnh.
Vốn định đem cỗ tà hỏa này kìm nén nhưng mà nhìn thấy cỗ thân thể thành thục mê người của Bạch U Cơ, hắn lại không nhịn được đem nàng đè xuống bên dưới.
Có làm sao? Hiện tại hắn với nàng cũng coi như nửa phu thê, nằm chung một giường hoàn toàn không sợ người dị nghị. Hơn nữa nghĩ lại lúc trước nàng to gan lớn mật dám hợp tác cùng Bạch Diễm Cơ lừa hắn, hại hắn một phen xấu hổ, chính vì thế Khương Thần hôm nay nhất định phải trừng phạt nàng.
“Sư tỷ, Khương mỗ nói hôm nay nhất định phải trừng phạt ngươi.”
Thanh âm trầm thấp của Khương Thần khẽ vang, chỉ thấy hắn hạ môi xuống, đôi môi căng mọng của mỹ nhân lập tức bị khóa lại. Đầu lưỡi không yên phận lập tức vươn ra tiến vào trong miệng ngọc hưởng thụ ôn hương nhuyễn thiệt (lưỡi mềm thơm tho).
Lưỡi không yên phận, tay cũng không hề chịu kém. Sau khi lần mò trên vòng eo con kiến của Bạch U Cơ, Khương Thần lập tức luồn đi lên đem yếm nhỏ của nàng hạ xuống.
“A~”
Bạch U Cơ khẽ rên lên một tiếng kiều mị, dường như là bị hành động của Khương Thần khiến cho giật mình. Sau một lát, nàng khẽ vùng vẫy muốn giãy dụa ra khỏi vòng tay Khương Thần. Thế nhưng khí lực hắn quá mạnh mẽ, dưới tình huống bình thường nàng đều không thể thoát ra được. Khuôn mặt nửa mê ly nửa tức giận, trong mắt dần ẩn hiện một tầng sương mù.
Nàng đã mặc định đời này chỉ yêu Khương Thần, thân thể nàng chỉ dành cho Khương Thần, nhưng mà tình huống này nàng vẫn là chưa chuẩn bị tâm lý. Nội tâm giống như bị trùng kích, chính vì vậy không nhịn được mới rơi nước mắt. Khương Thần hôm nay đem đến cho nàng cảm giác quá lạ lẫm, giống như biến thành một người khác.
Bạch U Cơ đâu biết hắn là bị mùi hương quyến rũ trên thân thể Bạch Diễm Cơ khiến cho dục hỏa thiêu đốt. Mà loại mùi hương này tuy rằng so ra kém xuân dược, nhưng nó lại đem đến cho người ta một loại cảm giác kích thích không nhỏ. Không phải khát khao tình dục ngay lập tức, nhưng nó giống như một đốm lửa nhỏ không ngừng nhen nhóm, chỉ chờ có cơ hội là bộc phát.
Giống như hiện tại, cỗ thân thể non mềm trắng nõn trước mặt Khương Thần đây chính là cơ hội khiến cho tà hỏa đang kìm nén trong lòng hắn bùng phát.
Lại nói, yến nhỏ của Bạch U Cơ hạ xuống, một đôi bạch thỏ vĩ đại không chịu gò ép nảy ra phía trước, cực kỳ khả ái, Khương Thần nhịn không được đưa tay sờ lấy. Sau một hồi liền há mồm ngoạm tới. Hắn rõ ràng cảm nhận được nhiệt lượng cùng đàn tính của da thịt nàng, trong mũi còn truyền đến mùi hương thơm ngát chỉ có ở nữ nhân.
“Sư tỷ, ngươi thật đẹp. Chi bằng đêm nay chúng ta động phòng hoa chúc luôn.”
Khương Thần khẽ nở nụ cười, dáng cười tà mị khiến cho Bạch U Cơ khẽ run trong lòng. Nghĩ đến chuyện kế tiếp sắp xảy ra, thân thể vì thế cũng xuất hiện một tầng ửng đỏ.
“Thần…Không được, ta còn chưa chuẩn bị.”
“Nhưng ta chuẩn bị rồi.”
Khương Thần cười mị mị một tiếng sau đó lại tiếp tục nhấm nháp hai ngọn ngọc phong của giai nhân.
“Không được…”
“Sư tỷ, đã muộn, ngày hôm nay Khương Thần ăn ngươi chắc rồi.” Thanh âm trầm thấp của Khương Thần khẽ vang: “Ai bảo sư tỷ ngươi mê người như vậy.”
“A~”
Bạch U Cơ một bên giãy dụa thế nhưng dường như cảm giác thân thể khô nóng, hai bầu ngực căng cứng, thân thể không tự chủ được liền hơi ưỡn lên giống như nghênh đón Khương Thần.
“Sư tỷ, ngươi không thành thật nha.”
“Không được. Thần, hôm khác có được không?”
Bạch U Cơ giống như sắp khóc, thanh âm vang lên như van xin, bất quá Khương Thần vẫn là không hề nghe. Nếu như hôm nay nằm đây là nữ nhân áo đen lần trước chứ không phải Bạch U Cơ thì cỗ nhiệt hỏa trong lòng không thể nào lấn át được tâm trí cũng như hành động của hắn. Thế nhưng người đó là Bạch U Cơ, người sớm muộn cũng sẽ thành thê tử của hắn, hắn gần như không có điều gì phải e dè, vì vậy hành động cũng là vô cùng to gan lớn mật.
Bạch U Cơ vẫn không ngừng giãy dụa, cơ thể dưới sự kích thích từ bàn tay của Khương Thần mà không ngừng ửng đó. Không biết vì nàng nửa kháng cự nửa chấp thuận cho hành động của hắn hay là vì điều gì mà từ đầu tới giờ Bạch U Cơ cũng chỉ đem khí lực tự thân mà vùng vẫy, hoàn toàn không vận chuyển Hỗn Nguyên Chi Khí trong cơ thể mình.
Tình huống này rất có thể mái đã chịu trống, đêm nay có thể là một đêm hương diễm của Khương Thần khi mà lật đổ thành công nóc nhà.