Người đăng: meomeo14311
Bạch Lĩnh Thành quả thật sầm uất hơn Thanh Thành nhiều lắm. Khương Thần sau khi đi qua cổng thành cũng phải khẽ choáng ngợp trước cảnh sắc nơi đây. Lầu các, kiến trúc, cây cối, đường xá tất cả đều được quy hoạch vô cùng gọn gàng. Đường xá sạch sẽ, lầu các tinh tươm, kiến trúc đẹp mắt, ngay cả cây cối cũng được cắt tỉa gọn gàng. Bạch Lĩnh Thành cho Khương Thần một loại cảm giác như một tòa trang viên với tấp nập người ghé thăm.“Chà…cũng chỉ có địa phương đẹp mắt như thế này mới có thể dưỡng ra được nữ tử xinh đẹp ngoan hiền như U Cơ nhà ta.” Khương Thần mặt không chút biểu tình khẽ đánh giá một câu.
Lại nói, sau khi vào trong thành, Khương Thần cũng không trực tiếp tìm tới Bạch gia nhìn xem có chuyện gì mà trước hết tìm tới các cửa tiệm nghe ngóng tin tức. Mấy cửa tiệm ở các thành trì thường là làm ăn lâu năm, chính vì thế tin tức ở đó tương đối phong phú. Khương Thần biết được điều này chính là nhờ kinh nghiệm lịch luyện không chỉ ở Đại Thiên Nguyên Giới khi trước mà thậm chí ở Lam Hải tinh cũng vậy.
Lúc này, hắn đang đứng trong một cửa hàng bán dược liệu, mà quản lý ở nơi này là một tên trung niên bàn tử khuôn mặt hơi chút gian xảo.
“Lão bản, ta mới vừa tới nơi này chưa lâu, muốn biết chút tin tức về Bạch gia.” Khương Thần hướng tới trung niên bàn tử kia cười cười, bàn tay khẽ lật một cái, trên quầy tiếp tân liền xuất hiện mấy khối Hỗn Nguyên Thạch.
“Khà khà, tiểu huynh đệ ngươi là người mới tới sao? Quy củ ở nơi này…” Trung niên bàn tử xoa xoa hai tay, ánh mắt giống như nhìn thấy cừu non, miệng khẽ nói.
Khẽ lật tay một cái nữa, trên bàn lại hiện ra chục khối Hỗn Nguyên Thạch. Mà lần này, Khương Thần chỉ nhìn chằm chằm vào đối phương chứ không hề lên tiếng.
Vẻ mặt của Khương Thần vốn rất bình thường, ánh mắt cũng là trầm lặng, lạnh nhạt thế nhưng nó vô hình tạo cho trung niên bàn tử một loại áp lực không hề nhỏ. Trung niên bàn tử dưới ánh mắt tinh đời làm sao không nhận ra nam tử trước mắt này không phải người bình thường. Hắn nuốt một ngụm nước bọt, miệng cố nặn ra nụ cười mà nói chút tin tức mình biết được.
Theo lời kể của hắn, Khương Thần cũng lờ mờ hiểu được chút chuyện. Hóa ra Bạch Lĩnh Thành này khi trước không phải Bạch gia một nhà độc đại mà còn có một gia tộc khác gọi là Ngô gia mạnh mẽ không kém. Sau này khi mà Bạch lão gia tử Bạch Khiêm đột phá Nguyên Vương Cảnh, thế cục ngang hàng mới chấm dứt, Bạch gia vươn lên làm bá chủ Bạch Lĩnh Thành.
Bạch Khiêm bản tính vốn không thích gò bó, chính vì thế sau khi đột phá Nguyên Vương Cảnh liền nhường lại quyền gia chủ cho con trai hắn là Bạch Trình, chính là phụ thân Bạch U Cơ. Bản thân Bạch Khiêm sau đó liền ra ngoài ngao du bốn bể.
Cách đây khoảng năm năm, Bạch Khiêm lịch luyện trở về, nghe nói thời điểm trở về Bạch gia, hắn đang trong tình trạng vô cùng suy yếu, dường như là trúng phải một loại kịch độc. Chuyện này tại Bạch Lĩnh Thành cũng không có gì lạ, mà Bạch gia cũng không hề che giấu. Sau đó lại có tin Bạch Khiêm đã được luyện đan sư trong gia tộc chữa trị hoàn hảo.
Chuyện vốn không có gì cho đến thời điểm nửa năm trước Bạch gia lại hướng ra bên ngoài cho mời đến rất nhiều luyện đan sư cùng các y sư. Điều này lập tức lại dấy lên tin tức Bạch lão gia tử thương thế mấy năm trước tái phát. Sự việc phát triển dần dần cho đến hiện tại, Bạch gia lại lần nữa không giấu diếm mà nói thẳng, Bạch Khiêm trúng độc của Phệ Thiên Trùng cần mời các vị luyện đan sư đến chữa trị.
“Ồ…không phải Bạch gia còn có luyện đan sư sao?” Khương Thần nhướng mày hỏi lại.
“Vị thiếu gia này có chỗ không biết, luyện đan sư của Bạch gia tuy rằng là tứ phẩm thế nhưng cũng bất lực trước loại độc dược kia.” Trung niên lão bản trương ra vẻ mặt nghiêm trọng, cười nói.
Đoạn, hắn chúi người về phía trước, có xu hướng ghé tai Khương Thần mà nói nhỏ:
“Ta còn biết một loại tin tức khác đó là vị luyện đan sư này trong lúc trị bệnh cho Bạch lão gia tử bị phản phệ, hiện tại thương thế còn chưa khôi phục.”
“Xem ra thương thế của Bạch lão gia tử không hề nhẹ a…” Khương Thần khẽ gật gật đầu.
“Nào phải không hề nhẹ…phải nói là rất rất nặng. Năm xưa hắn đột phá Nguyên Vương Cảnh, sau khi lịch luyện trở về thực lực tụt xuống Nguyên Đan Cảnh, ta đoán tám phần là do dính phải loại thương thế kia.” Trung niên lão bản cười cười.
“Thế nhưng Bạch gia vẫn đem chuyện này phát tán ra ngoài…chẳng lẽ không sợ Ngô gia kia lại lần nữa vùng lên sao? Nghe nói Bạch gia một nhà độc đại đã lâu.”
“Ha ha…sao có thể. Không nói tới uy danh Bạch lão gia tử còn đó, hắn ra ngoài bao năm nay cũng kết giao không ít bằng hữu, chỉ riêng việc hai vị tiểu thư Bạch gia bái nhập làm đệ tử Thiên Thánh Cầm Cung thôi cũng đủ khiến cho Ngô gia khóc thét. Bọn hắn làm sao dám đối kháng với Bạch gia.” Trung niên lão bản lắc đầu cười nói.
“Hóa ra là vậy…”
“Hắc hắc…Bạch gia lần này vì để chữa trị cho lão gia tử cũng phải thương cân động cốt a…bọn họ vậy mà đem thiên tài địa bảo tích cóp nhiều năm trong gia tộc ra treo thưởng, không chỉ vậy, nhị vị tiểu thư Bạch gia cũng từ Thiên Thánh Cầm Cung trở về, nghe nói ai chữa khỏi thương thế cho Bạch lão gia tử liền được cưới một trong hai vị tiểu thư làm vợ…khà khà, vừa có thiên tài địa bảo, vừa ôm được giai nhân về nhà, ai mà không muốn.”
“Nửa năm nay đã có không ít luyện đan sư cùng các loại kỳ nhân dị sĩ chạy tới Bạch gia thế nhưng cũng chưa từng cóngười nào khiến cho thương thế Bạch lão gia tử thuyên giảm cả, xem ra ai cũng bất lực trước loại thương thế kia rồi.” Trung niên lão bản chép miệng hai cái, khẽ thở dài.
“Nhị vị tiểu thư?” Khương Thần hơi nhướng mày khẽ nói: “Là những vị nào?”
“Đúng vậy, nhị vị tiểu thư…Bạch Diễm Cơ tiểu thư cùng Bạch Linh Cơ tiểu thư.” Lão bản béo gật đầu, thần sắc lộ ra vẻ si mê: “Nói tới hai vị tiểu thư liền phải nói tới sắc đẹp của hai người…quả thật là quốc sắc thiên hương…”
“Bạch Diễm Cơ? Bạch Linh Cơ? Ta nghe nói Bạch gia còn có Bạch U Cơ.” Khương Thần ngạc nhiên hỏi lại.
“Ồ…vậy mà thiếu gia ngươi còn biết Bạch gia có U Cơ tiểu thư sao?” Khương Thần ngạc nhiên, lão bản béo còn là ngạc nhiên hơn: “Vị tiểu thư này mới thật là tuyệt diễm. Chỉ là trong người mắc phải quái bệnh, nhiều năm trước đã rời đi Bạch gia, hiện tại cũng không biết sống chết thế nào…nghe nói Bạch gia vẫn luôn dùng truyền tin phù liên lạc với nàng, chẳng qua nàng vẫn là không chịu trở về.”
“Không trở về sau nhiều năm sao?”
Khương Thần khẽ lẩm nhẩm. Dường như hắn đánh giá thấp quan hệ của Bạch U Cơ cùng Bạch gia. Rất có thể ở giữa có khúc mắc cho nên nàng rời đi lâu như vậy nhưng vẫn chưa có lần nào từng trở về nhà. Gia gia nàng bị thương như vậy, theo lẽ thường nếu như biết được tin tức này nàng sẽ phải trở về mới đúng.
“Chẳng lẽ không nhận được tin tức…hoặc là Bạch gia không đề cập đến chuyện Bạch lão gia tử bị thương với nàng?”
Nhìn thấy Khương Thần lẩm nhẩm một mình sau đó rời đi, lão bản béo mặc dù ngạc nhiên nhưng vẫn không có gọi lại. Hắn lúc này chậm rãi thu lại số Hỗn Nguyên Thạch mà Khương Thần lấy ra lúc trước, vẻ mặt vui mừng hớn hở.
“Khà khà…bán ra vài tin tức ai cũng biết, thế mà cũng được không ít Hỗn Nguyên Thạch.”
…
“Trúng độc Phệ Thiên Trùng sao? Đám người này quả thực kiến thức ngắn…Phệ Thiên Trùng vốn làm gì có độc.” Khương Thần sau khi ra khỏi cửa tiệm kia, đầu khẽ lắc lắc vài cái, khuôn mặt tuy rằng không xuất hiện biểu tình thế nhưng ánh mắt lại có đôi phần ngưng trọng.
“Năm năm…xem ra thời điểm này Phệ Thiên Trùng đã đầy đủ làm tổ trong cơ thể Bạch lão gia tử kia a…khó trách ngay cả tứ phẩm luyện đan sư cũng bất lực.”
Sờ sờ trữ vật giới chỉ một cái, Khương Thần lại khẽ lắc đầu:
“Mà thôi…dù sao cũng là gia gia U Cơ…đến xem thoáng một phát.”
Khương Thần dứt lời liền một đường tìm đến Bạch gia.