Người đăng: meomeo14311
Nghe thấy Khương Thần nói Bạch Khiêm muốn một đường tiến thẳng tới Nguyên Vương Cảnh đỉnh phong, sắc mặt tộc nhân Bạch gia đều trở nên cuồng nhiệt vô cùng.Nguyên Vương Cảnh đỉnh phong đã rất gần với Nguyên Tôn Cảnh rồi. Tầng thứ này có thể nói là bậc cường giả của đại lục, hoàn toàn có thể tự mình làm chủ một thế lực tam lưu. Thậm chí tại Tuyết Ưng Vương Triều này, Nguyên Vương Cảnh đỉnh phong cũng chỉ có vài vị. Ngoại trừ hoàng thất kia ra, còn có nơi nào tìm tới được một vị Nguyên Vương Cảnh đỉnh phong?
Bạch Khiêm có thể đạt tới loại cảnh giới kia không thể không nói chính là một bước đột phá lớn đem cả Bạch gia cùng lên tiên. Tài nguyên ném ra ngày hôm nay chắc chắn sẽ lấy lại rất nhanh thôi khi mà gia tộc sở hữu một vị Nguyên Vương Cảnh đỉnh phong.
“Khương tiểu hữu, ngươi nói là sự thật?”
“Tám phần là vậy.” Khương Thần khẽ gật đầu: “Bất quá hắn cũng thật tham lam nha. Tài nguyên của Bạch gia các ngươi đã hết, hắn vô phúc với Nguyên Vương Cảnh đỉnh phong rồi.”
“Như vậy…như vậy có ảnh hưởng gì tới gia phụ hay không?”
“Hoàn toàn không. Đây chỉ là hắn muốn tiện đường khôi phục thực lực để thử thách cực hạn của bản thân thôi.” Khương Thần cười cười, ánh mắt hiện lên vẻ tán thưởng: “Nhưng có phần đảm lượng này, tương lai không xa lão nhân gia cũng có thể đột phá Nguyên Vương Cảnh đỉnh phong được thôi.”
Nhìn thấy ánh mắt tán thưởng của Khương Thần, Bạch Trình chợt nở nụ cười khổ. Không biết Bạch Khiêm khi nhìn thấy một tiểu bối hướng tới bản thân mình tán thưởng thì hắn ta sẽ có cảm thụ như thế nào.
“Hóa ra là vậy a…thật đáng tiếc.”
Khương Thần không đáp lời, ánh mắt nhìn về phía Bạch Khiêm trên cao lộ ra chút do dự. Nếu như là lúc trước, Khương Thần hắn chắc chắn sẽ không tận tâm mà giúp đỡ đối phương như vậy. Thế nhưng sau khi đọc cuốn nhật ký mà Bạch U Cơ để lại, hắn cũng có đôi phần kính trọng Bạch Khiêm này. Ít nhất là tại Bạch gia, hắn là người không để cho Bạch U Cơ phải chịu ủy khuất, thậm chí trong số ba tỷ muội, Bạch U Cơ cũng là được hắn cưng chiều nhất.
“Ài…lão đầu, ngươi phải cảm ơn cháu gái mình a.”
Khẽ thở dài sau đó lẩm nhẩm một tiếng, Khương Thần chậm rãi xòe ra bàn tay. Theo đó, nhẫn trữ vật trên ngón tay khẽ lóe lên một tia sáng. Bàn tay Khương Thần chợt ánh lên một vòng thất thải quang hoàn. Quang hoàn chậm rãi tắt dần, trên tay Khương Thần hiện tại nhiều ra ba khỏa Hỗn Nguyên Tinh đang tỏa ra một luồng năng lượng khủng bố.
“Hỗn Nguyên Tinh…” Bạch Trình ở gần với Khương Thần nhất đương nhiên là phát hiện ra ba khỏa Hỗn Nguyên Tinh này đầu tiên, hắn không khỏi thất thố, thốt lên một tiếng.
“Khương tiểu hữu, phần lễ này…Bạch gia quả thật không biết báo đáp ngươi thế nào.”
Khương Thần chỉ khẽ lắc đầu không nói gì. Bàn tay hắn chậm rãi vung lên, ba khối Hỗn Nguyên Tinh to như nắm tay lập tức dùng một loại tốc độ như phi đạn bắn vào bên trong Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận.
Ầm ầm ầm!!!
Ba đạo thanh âm truyền tới như sấm nổ. Ngay sau đó là một lượng Hỗn Nguyên Chi Khí khủng bố như thủy triều mà tuôn trào ra. Người ở gần đó thậm chí chỉ hít một hơi thôi cũng có cảm giác thực lực có chỗ tinh tiến.
Đương lúc ai nấy không tự chủ được thôn nạp phần Hỗn Nguyên Chi Khí tỏa ra này thì bị một đạo thanh âm ho khan của Bạch Trình làm cho gián đoạn.
“Hừ.”
Ai nấy khẽ nở nụ cười gượng, gương mặt hiện lên vẻ mất tự nhiên. Hỗn Nguyên Chi Khí quá mức nồng đậm, thân thể bọn họ đều không tự chủ làm ra phản ứng thôn nạp, đây hầu như là chuyện thường đối với nguyên giả. Bạch Trình cũng không trách móc mọi người. Lúc này ánh mắt hắn nhìn về phía Khương Thần đều là sự cảm kích.
Hắn cảm nhận được ba khối Hỗn Nguyên Tinh của Khương Thần so với Hỗn Nguyên Tinh của Bạch gia bọn hắn lấy ra thì tốt hơn rất nhiều. Thậm chí lượng Hỗn Nguyên Chi Khí mà ba khỏa Hỗn Nguyên Tinh vừa mới được Khương Thần ném vào kia có thể so sánh với tích súc mà Bạch gia bọn hắn ban đầu đã lấy ra. Quả thật là khủng bố!
Lại nói, Hỗn Nguyên Chi Khí ầm ầm dậy sóng, Bạch Khiêm trên cao cũng là ra sức thôn phệ. Lúc này, trên người hắn vang lên những tiếng nổ lốp bốp như pháo rang. Quanh thân phảng phất tỏa ra một luồng quang mang sáng chói.
Phanh phanh phanh!!!
Không khí xung quanh bất chợt xuất hiện từng trận rung động. Rung động kèm theo gợn sóng nhỏ nhỏ khuếch tán mà ra. Vốn dĩ loại gợn sóng này dùng mắt thường đều khó có thể nhìn rõ, thế nhưng dưới mức độ nồng đậm của Hỗn Nguyên Chi Khí, loại gợn sóng này lại lộ ra đặc biệt dễ nhìn.
Oành!
Một đạo thanh âm như hai khỏa cự thạch va chạm vào nhau vang lên, sau tiếng nổ khủng bố này, hàng loạt tiếng gió rít gào theo đó cũng xuất hiện. Sóng khí cùng cuồng phong bão tố khiến cho từng tầng kiến trúc xung quanh Bạch gia rung lên từng nhịp.
Cuồng phong gió lốc giống như một đầu mãnh hổ bị bỏ đói lâu ngày, liên tục gầm gừ như muốn phát tiết áp lực thật lâu.
Cùng lúc này, xung quanh Bạch gia cũng xuất hiện rất nhiều khí tức cường hãn. Từng đạo khí tức cường hãn xuất hiện giống như muốn đem Bạch gia bao trọn.
“Hừ.”
Từng đạo khí tức cường hãn xông tới khiến cho tộc nhân Bạch gia run sợ. Bạch Trình cảnh giới cao nhất, đương nhiên là người đầu tiên cảm nhận được, hắn không chút chậm trễ lấy ra một cái ngọc bài sau đó bóp vỡ.
Vù vù vù!!!
Từ bốn phương tám hướng Bạch gia xuất hiện từng đạo thân ảnh mặc đồ đen, thực lực của bọn họ đều từ Nguyên Linh Cảnh trở lên, một thân khí thức sát phạt tràn đầy mùi máu tươi.
Sau khi những người áo đen này xuất hiện, Bạch Trình đạp lên mặt đất, thân thể lăng không. Hắn chắp tay hướng về một phía, thanh âm nghiêm nghị, không chút sợ hãi vang lên:
“Các vị bằng hữu từ xa tới, Bạch gia không thể tiếp đón, mong các vị lượng thứ. Nếu như muốn đến Bạch gia làm khách vậy thì Bạch mỗ rất hoan nghênh, còn nếu như đem theo ý xấu mà đến, vậy thì Bạch gia cũng không ngại va chạm.”
Bạch Trình vừa dứt lời, Bạch Liêm cùng Bạch Tố Tố cũng cùng lúc lăng không mà lên, thậm chí Bạch gia vẫn còn hai vị Nguyên Đan Cảnh sơ kỳ, đều là khách khanh của gia tộc, lúc này bọn họ cũng đứng cùng ba huynh muội họ Bạch, thực lực phảng phất tỏa ra khiến cho cả Bạch Lĩnh Thành đều rơi vào áp lực trầm trọng.
“Ha ha, Bạch gia chủ không cần lo lắng, bọn ta tới đây chỉ là nghe nói Bạch lão gia chủ được một vị thanh niên trẻ tuổi chữa được bệnh, muốn nhìn xem hắn là cao nhân phương nào mà thôi.”
Một đạo thanh âm mang theo tiếng cười lúc này khẽ vang trong hư không. Thanh âm giống như tận lực che giấu khiến cho người ta không thể phán đoán được đó là nam hay nữ cũng như phương hướng phát ra. Chỉ thấy sau khi đạo thanh âm này vang lên, theo đó cũng nhiều đạo hơi thở cường đại trong không trung chậm rãi thối lui.
“Nếu như chỉ là đến viếng thăm Bạch gia, vậy thì mời các vị bằng hữu quay lại vào ngày mai. Đến lúc đó Bạch gia trải chiếu đón mời. Đa tạ.”
“Ha ha ha…Bạch gia quả nhiên cường đại, chỉ là nhẹ nhàng xuất động lực lượng cũng có đến năm vị Nguyên Đan Cảnh, mấy chục vị Nguyên Linh Cảnh cao giai.” Đạo thanh âm kia lại vang lên: “Nhớ nói với Bạch lão đầu rằng có Thiên Hạt chân nhân tới thăm, tới lúc đó hắn khắc biết phải xử lý thế nào.”
Thanh âm vừa dứt, một đạo lực lượng cường đại thổi quét qua năm người Bạch Trình. Đạo lực lượng này mạnh mẽ đến mức nó khiến cho cả năm người nhao nhao thoái lui, sắc mặt ai nấy đều biến sắc.
“Nguyên Vương Cảnh…?”
Đối phương không ngờ lại là một vị Nguyên Vương Cảnh cường giả. May mắn hắn không có ý gây bất lợi với Bạch gia. Mà nghe giọng của người này dường như cũng có quen biết với Bạch Khiêm.
Lại nói, một chút tưởng như sóng gió qua đi, khỏa nội tâm treo cao của ai nấy liền chậm rãi hạ xuống. Ánh mắt của bọn họ lúc này đều dán chặt vào thân ảnh được bao bọc bởi quang mang sáng chói trên hư không.
Oành!!!
Lại một tiếng nổ nữa vang lên, bất quá tiếng nổ này không quá lớn. Tiếng nổ qua đi, quang mang sáng chói bao phủ Bạch Khiêm cũng biến mất. Bạch Khiêm vốn ngồi xếp bằng nhập định trên không trung lúc này liền mở ra hai mắt, thân thể co duỗi một hồi sau đó liền đứng dậy.
Phanh phanh phanh!!!
Nhẹ nhàng đấm ra vài quyền trên không trung cũng khiến cho không khí xuất hiện từng gợn chấn động mạnh mẽ, Bạch Khiêm khẽ mỉm cười thỏa mãn, khuôn mặt già nua như trẻ ra vài tuổi.
Phía dưới, tộc nhân Bạch gia cảm nhận được uy áp khủng bố của Bạch Khiêm, sắc mặt ai nấy đều hiện lên vui mừng. Hiển nhiên sắc mặt của Bạch Khiêm đã cho thấy hắn đột phá thành công. Bấy giờ ai nấy mới dám buông lỏng cảnh giác.
Quá trình đột phá lên Nguyên Vương Cảnh đỉnh phong xem như thuận lợi.