Người đăng: meomeo14311
Sau một hồi lục lọi ở hậu đường, Tiếu Đông Phong hấp tấp chạy ra, trên tay đang bê hai hộp thủy tinh trong suốt. Bên trong hộp thủy tinh trên tay trái có chứa một gốc linh dược màu vàng, lá mỏng như lá lúa nhưng bản rộng như lá bàng, nhìn qua mười phần kì dị.Linh dược kia gọi là Kim Hồn Thảo, một loại linh dược tam phẩm đỉnh phong giúp cho việc cường hóa cũng như củng cố linh hồn sau đột phá. Loại linh dược này không thể không nói đối với Khương Thần rất là cần thiết.
“Linh thảo tốt.” Khương Thần không khỏi tấm tắc khen.
Bởi vì hiện tại là cần thiết cho nên hắn cũng không quá tiết kiệm cảm xúc của mình, khóe miệng nổi lên một vòng vui mừng.
Không chỉ có vậy, bên tay trái Tiếu Đông Phong lại còn có thứ tốt hơn nữa. Linh dược tứ phẩm Sinh Sinh Hồn Linh Quả.
Sinh Sinh Hồn Linh Quả bề ngoài giống như một quả cà chua chín mọng đỏ. Lớp vỏ ngoài láng mịn trơn nhẵn tỏa mùi thơm thoang thoảng. Loại linh dược này là chủ tài để luyện chế Sinh Hồn Linh Đan có công dụng bồi đắp linh hồn, giúp cho tinh thần lực càng thêm tinh tiến. Thậm chí nó còn có tỷ lệ rất nhỏ có thể giúp cho tinh thần lực đột phá.
“Ngươi cứ việc ra giá, hai món đồ vật này ta mua chắc.” Khương Thần không chút dấu diếm thể hiện ra ý định của bản thân.
Đối với hai loại linh dược này, hắn quả thật rất cần thiết. Có nó, quá trình bồi đắp cũng như khôi phục lại tinh thần lực bị tổn thương của Bạch U Cơ sẽ thuận lợi hơn rất nhiều. Huyết chú hắn vẽ lên người nàng kia cũng sẽ càng thể hiện ra thần diệu của nó.
Tiếu Đông Phong cảm nhận được Khương Thần đối với hai món đồ trên tay mình rất khát khao, mà bộ dáng đối phương dường như cũng nhận biết bọn chúng, lúc này khóe miệng cười tươi đon đả.
“Hề hề, không biết Khương ca ngươi muốn mua bằng nguyên tệ hay Hỗn Nguyên Thạch?” Tiếu Đông Phong đặt hai hộp đựng linh dược xuống bàn, hai tay lúc này xoa xoa vào nhau, khuôn mặt hiện lên vẻ phấn khởi.
Từ bộ dáng hiện tại của hắn có thể thấy, có lẽ hắn đã rất lâu rồi mới có một vụ giao dịch khá khẩm như hiện tại.
“Tùy ngươi, ngươi cần giao dịch bằng gì ta giao dịch bằng thứ đó, kể cả trao đổi lấy linh dược hoặc đan dược khác.” Khương Thần cười nhạt nói.
“Không cần không cần.” Tiếu Đông Phong vội vã xua tay, bộ dáng giống như ghét bỏ việc lấy vật đổi vật vậy, hắn cười hề hề nói: “Nếu được vậy thì ta rất hi vọng Khương ca ngươi có thể giao dịch bằng Hỗn Nguyên Thạch. Ngươi yên tâm, ta nhất định giảm mười phần trăm cho ngươi.”
“Tốt.” Khương Thần không mặn không nhạt nói: “Không biết ngươi muốn giá cả thế nào?”
“Nhìn bộ dáng Khương ca chắc đối với linh dược có am hiểu sâu.” Tiêu Đông Phong nghiêm sắc mặt nói: “Ta cũng không dài dòng nữa, giá niêm yết của hai món đồ này lần lượt là hai ngàn và bảy ngàn năm trăm Hỗn Nguyên Thạch hạ phẩm. Chiếu theo như ta vừa nói Khương huynh chỉ cần trả tám ngàn năm trăm năm mươi Hỗn Nguyên Thạch hạ phẩm liền đủ.”
Khương Thần mặt không đổi sắc, đầu cũng khẽ gật. Tên tiểu tử này mặc dù biết hắn đối với mấy món đồ vật này cần thiết nhưng cũng không hét giá lên cao. Bởi lẽ giá cả kia đối với hai gốc linh dược này là hoàn toàn hợp lý.
Với một gốc linh dược tam phẩm giá hai ngàn Hỗn Nguyên Thạch cùng với tứ phẩm giá bảy ngàn năm trăm mặc dù có hơi đắt, thế nhưng phải biết kia là linh dược bồi đắp hồn lực, củng cố tinh thần, giá cả so với các loại khác đắt hơn là chuyện rất bình thường. Từ xưa đến nay, phàm là những đồ vật liên quan đến tinh thần lực, đó đều là giá trên trời, bởi lẽ bọn chúng rất hiếm có. Chính vì điều này cho nên…giá cả như kia là hợp lý.
Khương Thần không chút do dự lấy ra đủ số Hỗn Nguyên Thạch giao cho Tiếu Đông Phong, điều này khiến cho hắn đối với Khương Thần càng là thay đổi cái nhìn. Thần tượng của hắn không những thực lực siêu quần mà tài phú cũng là kinh khủng như vậy.
Một hơi móc ra hơn tám ngàn Hỗn Nguyên Thạch nhưng mặt không hề đổi sắc, phải biết số Hỗn Nguyên Thạch này bằng cửa tiệm nhà hắn kinh doanh cả tuần trời mới ra được, hiện tại chỉ một phiên giao dịch liền đạt chỉ tiêu một tuần, điều này càng làm cho Tiếu Đông Phong thêm vui mừng.
“Hắc hắc, Khương ca ngươi không những soái mà lại còn rất giàu.” Tiếu Đông Phong nhận tiền, nội tâm vui mừng vẫn không quên đối với Khương Thần vuốt mông ngựa.
“Được rồi, nếu như không còn việc gì ta liền đi trước.” Khương Thần thu lại hai hộp thủy tinh đựng linh dược, đang chuẩn bị rời đi liền bị Tiếu Đông Phong gọi giật lại.
“Khương ca, ngươi có phải đối với linh dược liên quan tới tinh thần lực này rất cần thiết? Ta có thể chỉ chỗ cho ngươi.” Tiếu Đông Phong mỉm cười, khuôn mặt hèn mọn lúc này lại lộ ra chút sành sỏi, hiểu biết.
“Ồ. Ngoại trừ chỗ này, lại vẫn còn nơi khác có bán loại dược liệu này sao.” Vẻ mặt Khương Thần hiện lên chút ngạc nhiên: “Loại dược liệu này theo ta biết thì khá hiếm gặp.”
“Có chứ. Dù sao nơi đây cũng là kinh thành, không có số lượng lớn, ít nhất cũng phải có vài ba gốc.” Tiếu Đông Phong cười hề hề nói: “Ngoại trừ nhà ta ra còn có hai địa điểm khác có khả năng có linh dược hoặc đan dược liên quan tới tinh thần lực đó là cửa tiệm do chính Cửu Nguyệt hoàng tộc mở, thứ hai là phòng đấu giá Thiên Vũ.”
“Ồ, Cửu Nguyệt hoàng tộc cũng mở cửa hàng sao?”
“Tất nhiên là có, thậm chí không phải một. Thế nhưng thanh danh lớn nhất chính là Cửu Nguyệt Lâu. Nơi đó chính là nơi giao dịch lớn nhất kinh thành. Sáu thành nguyên giả đi qua kinh thành này sẽ tới đó giao dịch.” Tiếu Đông Phong cười nói.
“Ồ. Vậy thì không còn gì tốt hơn, đa tạ đã chỉ điểm.”
“Hắc hắc, Khương ca ngươi khách sáo.” Tiếu Đông Phong cười nói: “Nếu như không phải hôm nay chỉ có một mình ta trông coi cửa tiệm, có lẽ ta cũng sẽ đích thân dẫn ngươi đi tới đó.”
“Ha ha. Ta tự có thể hỏi được đường tới đó. Đa tạ.”
Khương Thần nói đoạn liền tiêu sái bước đi.
Trên đường tới Cửu Nguyệt Lâu, Khương Thần tìm được một cái mặt nạ da người, hắn sau đó liền lặng lẽ tìm một góc nhỏ đeo lên đóng giả một người khác. Dù sao mang khuôn mặt này đi ra ngoài ngộ nhỡ có người nhận ra lại kéo thêm phiền phức như Tiếu Đông Phong vừa rồi.
Cửu Nguyệt Lâu do Cửu Nguyệt hoàng tộc thành lập. Nó chỉ phục vụ duy nhất lợi ích của hoàng tộc, là tài sản riêng của Long gia chứ không phải của vương triều.
Đây là một tòa nhà khổng lồ nằm ở khu vực trung tâm phía Nam kinh thành. Độ hoành tráng của nó thì không cần phải bàn cãi. Thậm chí nhiều người còn nhầm tưởng rằng Cửu Nguyệt Lâu là từ hoàng cung lạc ra nơi này.
Tại Cửu Nguyệt Lâu này có hai khu vực giao dịch một là Cửu Nguyệt phòng đấu giá và Cửu Nguyệt Bảo Các.
Cửu Nguyệt phòng đấu giá dĩ nhiên là nơi nguyên giả bốn phương đem đồ tới đấu giá rồi, còn Cửu Nguyệt Bảo Các cũng giống như cửa tiệm dược liệu nhà Tiếu Đông Phong, nơi đây buôn bán linh dược.
Hôm nay, Cửu Nguyệt Lâu không tổ chức đấu giá hội thế nhưng ở nơi này vẫn đặc biệt đông người. Từ xa Khương Thần đã nghe thấy thanh âm ồn ào náo nhiệt.
Đi tới cửa Cửu Nguyệt Lâu, Khương Thần hỏi người mới biết được cơ cấu tổ chức ở nơi đây. Rẽ vào lối đi tới Cửu Nguyệt Giám bảo các, Khương Thần trông thấy rất đông người đang tuyển lựa linh dược trong cửa hàng.
“Tiểu thư Hồng Di, có khách nhân mới tới.” Một vị gia nhân nhìn thấy Khương Thần bước vào, mặc dù đang dở tay giới thiệu dược liệu cho khách cũng phải dừng lại mà hướng về phía trong đánh tiếng.
“Được rồi, đợi một chút.”
Từ phía trong vang lên một đạo thanh âm ngọt ngào, không kém phần vũ mị. Đạo thanh âm này vang lên khiến cho khách nhân trong Cửu Nguyệt Bảo Các không khỏi ghé mắt nhìn về phía đó.
Giây lát qua đi, từ hậu đường đi ra một vị nữ tử xinh đẹp. Nữ tử này thân hình nóng bỏng, nàng mặc một bộ váy đỏ tươi chói mắt. Rất nhiều da thịt lộ ra ngoài tản mát mị lực câu hồn hút phách.
Ở nơi đây ngoại trừ những người nữ tử kia đã quen mặt thì chỉ có Khương Thần là mới đến. Chính vì điều này cho nên thời điểm nàng bước ra, ngay lập tức đã hướng về phía Khương Thần mỉm cười nói:
“Khách nhân mới đến, mời vào.”
“Chào Hồng Di tiểu thư. Thật lâu rồi không thấy ngươi xuất hiện.” Một vị nam tử đang chọn lựa linh dược lúc này mỉm cười hướng tới nữ tử váy đỏ nói.
“Ha ha, ta vẫn luôn ở tại Cửu Nguyệt Bảo Các, chẳng qua các ngươi suốt ngày tới, phiền chết ta.” Nữ tử váy đỏ gọi là Hồng Di kia che miệng cười duyên: “Đành phải để người khác tiếp đãi.”
“Hắc hắc, ai bảo Hồng tiểu thư ngươi xinh đẹp đây.” Một vị nam tử khác cười nói, hai mắt không tự chủ được đảo qua dáng người nóng bỏng của Hồng Di vài vòng.
“Hi vọng mỗi ngày đều có khách nhân mới tới để Hồng Di có thể xuất hiện, hắc hắc hắc.” Lại một người nữa lên tiếng.
Hồng Di rất xinh đẹp cho nên thường thường khách nhân tới đây để nhìn ngắm nàng là chính. Điều này khiến cho nàng cảm thấy rất phiền phức, do vậy nàng đã đặt ra quy định cho nơi này chính là nàng chỉ tiếp đón khách nhân lần đầu tiên tới đây, lần thứ hai sẽ do người khác tiếp đón. Tràng cảnh như hiện tại chính là do quy định mà nàng đặt ra gây nên.
Mặc dù trong các có rất nhiều khách nhân nhưng đều là do người khác tiếp đãi, chỉ khi Khương Thần cũng chính là người tới đây lần đầu, nàng mới chịu lộ mặt.
“Được rồi, các vị cứ việc ai làm việc nấy, Hồng Di chỉ tiếp đón khách nhân lần đầu tới nơi này mà thôi.” Hồng Di mỉm cười, cuối cùng hướng về phía Khương Thần từ nãy tới giờ vẫn luôn im lặng, nói: “Công tử, không biết ngươi muốn mua thứ gì?”
“Hồng Di tiểu thư đúng không? Ta muốn mua một ít linh dược giúp khôi phục tinh thần lực, không biết Cửu Nguyệt Bảo Các có không?” Khương Thần bất động thanh sắc nói.
Hắn lưu ý ánh mắt của Hồng Di, thấy nàng đang ngầm đánh giá mình, trong lòng Khương Thần nhất thời sinh ra cảm giác thú vị. Nữ tử này nhìn qua rất trẻ tuổi, thậm chí cũng không phải dạng người cao tuổi trú nhan mà là thực sự trẻ. Trẻ tuổi như vậy nhưng thực lực nàng lại không hề yếu kém. Khương Thần có thể nhìn ra được nàng là một vị Nguyên Hồn Cảnh đỉnh phong. Mà từ khí tức phát ra có thể đoán được không qua bao lâu sẽ đột phá Nguyên Linh Cảnh.
Tàng long ngọa hổ!
Kinh thành quả nhiên là vùng đất địa linh nhân kiệt, đến cả quản sự của một bảo các cũng là một vị thiên kiêu.
Lại nói Hồng Di bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của Khương Thần nhìn mình, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác rét run. Khẽ rùng mình một cái, nàng cố nặn ra một nụ cười hòa nhã, nói:
“Linh dược khôi phục tinh thần lực sao? Cửu Nguyệt Bảo Các chúng ta có loại mặt hàng đó.”