Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Khương Thần nhẩm tính nếu như có thể sử dụng Tinh Thần Chỉ đánh thẳng vào đầu lâu cự mãng, hắn có đầy đủ tự tin đem đầu lâu nó khoan thủng, đem tinh thần của cự mãng tàn phá bừa bãi. Thế nhưng hiện tại làm sao để công kích vào đầu của cự mãng lại là vấn đề lớn.



Từ nãy tới giờ hai lần tấn công hắn đều phải chọn vị trí cách xa đầu rắn để công kích phòng ngừa đối phương phản công. Dù sao chỉ cần một cú đớp chuẩn xác của nó, Khương Thần chắc chắn sẽ bị nó nuốt chửng không thương tiếc.



Hắn không dám đem thân mình ra thử loại độc tố ăn mòn vừa rồi của nó. Ngay cả da của Huyết Linh Sư còn bị ăn mòn, hắn dù cho phòng ngự cứng rắn hơn cũng sẽ bị ăn mòn trong một sớm một chiều.



Nhìn thấy Khương Thần sau khi công kích, vẻ mặt cũng không dễ chịu gì, cự mãng liền rít lên một tiếng quay đầu phản công. Thậm chí đuôi của nó cũng cong lên khiến cho thân thể trở thành hình chữ u. Cả đầu lẫn đuôi đồng thời hướng về hai phía Khương Thần lao tới.



“Súc sinh ngu ngốc.” Khương Thần nhìn thấy hai phía đều có công kích liền cười nhạt nói.



Chỉ thấy trên tay hắn nhiều ra một tấm phù lục. Phù lục này bên trên có khắc họa phù văn màu xanh lam nhìn qua mười phần giản đơn.



Phù lục vờn quanh bàn tay Khương Thần giống như tiểu tinh linh. Thời điểm rời tay, nó liền tạo nên một quang tráo phòng hộ xanh lam bao quanh người hắn, đem công kích của cự mãng hoàn toàn cản đỡ.



Đương lúc cự mãng dự định há miệng nhả ra độc tố ăn mòn quang tráo, Khương Thần lập tức vung tay một cái. Không trung lập tức xuất hiện ba bốn phù lục tỏa ra hơi nóng khủng khiếp.



Ba bốn đạo phù lục này sau khi rời tay liền hóa thành cầu lửa, dùng tốc độ cực nhanh đánh thẳng vào miệng cự mãng.



Cầu lửa so với miệng cự mãng to hơn cho nên thời điểm va chạm còn khiến cho mắt cùng mũi nó bị tổn thương nhè nhẹ.



Cự mãng rít lên một tiếng chói tai, từ cuống họng xuất hiện một loại chất lỏng màu xanh lá. Chất lỏng mang theo mùi gay mũi hướng về phía Khương Thần phun tới.



Nhận ra đây chính là kịch độc của cự mãng, Khương Thần không dám chậm trễ một phút giây. Hắn thi triển thân thủ bỏ lại quang tráo bảo hộ chạy ra xa khỏi tầm công kích của đối phương.



May mắn cự mãng tốc độ cao thế nhưng tốc độ phun độc lại rất chậm. Khương Thần có thừa thời gian để chạy đi. Chất lỏng màu xanh lá được phun lên quang tráo, không quá ba hơi thở quang tráo liền dùng tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được, bị ăn mòn.



Khương Thần thở phào một hơi thầm hô may mắn. Nếu như vừa rồi dám ở lại chính diện đón đỡ, hắn chắc chắn sẽ phải nhận tổn thương.



Công kích lại một lần nữa trật mục tiêu, cự mãng dường như không giữ được bình tĩnh, nó rú lên một tiếng đem theo công kích nặng nề mà tới.



Khương Thần không chút hoảng loạn, Thái Dương Thiên Mộc Quyết cấp tốc vận chuyển. Đầu tiên là né tránh công kích cự mãng, sau đó vừa đánh vừa lui vừa dùng Thái Dương Thiên Mộc Quyết hấp thu Hỗn Nguyên Chi Khí xung quanh để hồi phục hao tổn.



Mỗi lần cự mãng gần đớp trúng người Khương Thần đều bị hắn tặng cho một lá Hỏa Bạo Phù khiến cho tối tăm mặt mũi. Và cũng mỗi lần như thế cự mãng lại càng thêm điên tiết.



Nhân loại này không thể hạ gục được nó thế nhưng lại rất xảo trá, không ngừng len lỏi qua các cây cổ thụ né tránh công kích, đồng thời lại sử dụng phù lục rất lợi hại không thể không khiến cho nó dè chừng.



Nếu như cự mãng có thể đối thoại, nó hẳn đang than trách số phận hẩm hiu. Lâu ngày bị bỏ đói mới săn được một con Huyết Linh Sư lại bị nhân loại hành hạ thế này.



Lại nói, mỗi lần có ý định ngưng công kích, Khương Thần lại chủ động tấn công ngược trở lại khiến cho nó phải hoạt động không ngừng nghỉ.



Yêu thú có lực lượng lớn, phòng ngự vững chắc thế nhưng lại không có công pháp tu luyện như nhân loại. Bọn chúng không thể vừa giao chiến vừa hồi phục Hỗn Nguyên Chi Khí như Khương Thần.



Nếu như cứ để tình trạng này xảy ra, cự mãng chắc chắn bị Khương Thần mài chết.



Cự mãng dường như cũng cảm nhận được ý định câu nhử của Khương Thần, nó gào rú một tiếng làm kinh động một phiến sâm lâm. Thân thể như một khối cơ bắp khổng lồ trườn trên mặt đất gập ghềnh, ra sức đuổi bắt Khương Thần.



Bên ngoài, mọi người nhìn thấy Khương Thần cùng với cự mãng truy qua đuổi lại, sắc mặt ai nấy đều hiện lên chút buồn cười. Hiển nhiên bọn họ biết Khương Thần không đủ thực lực một chiêu đánh bại cự xà, nhưng cự xà dư sức một chiêu đánh bại hắn, cho nên hắn mới dùng cách này để mài mòn sức lực của nó.



Với bất kì ai lâm vào hoàn cảnh này chắc hẳn cũng sẽ làm như vậy mà thôi. Có ưu thế tại sao không dùng? Chính bởi vì vậy bọn họ chỉ cảm thấy cách làm có chút buồn cười, nhưng cũng không ai đi chế giễu hắn cả.



Sau một khoảng thời gian dài truy qua trốn lại, Khương Thần rốt cuộc cảm thấy các cơ của mình mệt rã rời. Lúc này hắn mệt, cự xà có lẽ còn mệt hơn hắn gấp mấy lần. Khương Thần quyết định thời điểm hiện tại là lúc sống mái với nó một phen.



Cự mãng thấy Khương Thần không tiếp tục chạy, đầu lớn lập tức đâm tới, miệng rộng há ra muốn một phát nuốt chửng con mồi.



Thời điểm Khương Thần dừng lại đến lúc cự mãng khởi phát công kích chỉ cách nhau vài hơi thở, tại bên trong quá trình này, ngón trỏ trái của Khương Thần đã hóa thành kim quang tỏa ra ánh sáng chói lóa. Tinh thần lực ngưng tụ tại đầu ngón tay tùy thời đều có thể phản công.



Vừa lúc cự mãng xông tới, Khương Thần lập tức sử dụng một đạo Thiên Biến Phù khiến cho tốc độ của bản thân đề thăng. Hắn hóa thành một đạo tàn ảnh né tránh công kích, ngón tay lập tức điểm vào phía trên lân giáp của cự mãng.



Một chỉ thành công, không chỉ ngón tay của Khương Thần xuyên thấu lân giáp tiến vào da thịt cự mãng mà cả bàn tay hắn đều tiến vào. Chỉ thấy máu tươi phun đầy lên quần áo Khương Thần, sau đó một tiến gào rống thảm thiết vang lên.



Hống!!!



Cự mãng sau khi công kích trúng tàn ảnh của Khương Thần lập tức bị quá đà không thể thu về thế phòng thủ, nó chỉ có thể dùng đuôi của mình những mong đánh trúng Khương Thần. Chẳng qua nó đã quá đề cao đuôi của mình rồi. Đuôi không thể đánh bay được Khương Thần, thân thể lại bị xuyên ra một lỗ máu.



Thậm chí cả bàn tay của Khương Thần sau khi xuyên ngập cơ thể cự mãng, từ bên trong, Khương Thần lập tức thi triển Thiên Hỏa Chưởng tàn phá bừa bãi khiến cho một vùng da thịt rộng lớn của cự mãng bị nướng chín.



Tiếng gào rú thảm thiết của cự mãng kia chính là nhận vào hai lần đau đớn mà gây nên.



Cự mãng phát ra tiếng kêu thảm thiết là vậy, thế nhưng trải qua mấy lượt giao phong với nhân loại này, nó rốt cuộc đã có kinh nghiệm, không tiếp tục rút lui như ban đầu. Ngược lại, sau khi thoát ra khỏi thủ trảo của Khương Thần, nó lập tức vung lên đuôi rắn khổng lồ hướng tới Khương Thần cấp tốc đập xuống.



Đuôi rắn như một tòa sơn nhạc từ hư không hướng xuống đại địa trấn áp. Khương Thần nhất thời không thể làm ra chuẩn bị phòng ngự. Hắn chỉ có thể triệu hoán ra một lá phù lục phòng ngự, đem nó thôi phát.



Thời điểm đuôi rắn quật xuống, một tấm lá chắn ánh sáng lập tức xuất hiện. Chỉ có điều lần này do không có chuẩn bị trước cộng thêm cự mãng nổi giận ra sức cho nên lá chắn ánh sáng lập tức bị nó đập cho nát bấy. Đuôi rắn mang theo thế công không thể cản đỡ hướng tới Khương Thần đánh xuống.



Ầm ầm ầm…



Một đuôi quật xuống, đất đá sạt lở. Trong hố sâu không thấy xuất hiện bóng dáng Khương Thần. Cự mãng gầm lên một tiếng, rốt cuộc lại đánh trượt.



Nhân loại này giống như con lươn, không thể nào nắm bắt được, thời điểm nắm bắt thành công lại trơn trượt rời tay. Điều này khiến cho cự mãng không khỏi cảm thấy ủy khuất.



Lại nói, Khương Thần lúc này đang đứng cách đó nửa bước chân. Hắn trong gang tấc thoát hiểm thế nhưng một chân lại bị đánh gãy. Lúc này cơn đau truyền đến khiến cho sắc mặt hắn không khỏi khó coi.



Nhận thấy Khương Thần bị thương, cự mãng lập tức nâng cao chiếc đuôi tiếp tục một vỗ đi qua toan tính dồn ép cho Khương Thần không thể thở nổi. Chỉ có điều lần này nó không được như ý muốn nữa, khi mà Khương Thần rốt cuộc dùng đến con bài tẩy.



Chỉ thấy không gian đột nhiên xuất hiện trầm trọng, trên không trung lúc này dần ngưng tụ lấy một thanh cự phủ khổng lồ. Cự phủ này chiều dài có thể không so được với cự mãng thế nhưng độ lớn lại hơn thân rắn rất nhiều lần.



Hình thái chiến đấu mạnh mẽ nhất của tinh thần lực của hắn chính là tinh thần lực cự phủ này. Một phủ bổ xuống không gì cản đỡ.



Nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn dùng tới một chiêu này. Dù sao nó quá tiêu tốn tinh thần lực, trong khi đối thủ của hắn tại Tử Vong Sâm Lâm này cũng không chỉ có mình tôn cự mãng kia.



Cự mãng dường như cũng cảm nhận được cự phủ tinh thần lực treo trên bầu trời kia, hai mắt nó chợt lộ hung quang. Đuôi rắn lại một lần nữa vung lên hướng về phía Khương Thần tấn công. Lần công kích này thậm chí nó còn há miệng phun ra một lượng lớn chất động phong tỏa đường lui của Khương Thần.



Hai bên hợp kích, Khương Thần quả thật khó có thể lựa chọn.



Né tránh độc tố?



Vậy thì hắn phải kháng cự lại lực trùng kích khủng bố đến từ đuôi rắn.



Né tránh một quật từ trên đập xuống kia?



Như vậy độc tố sẽ hết sức nguy hiểm.



Sau một thoáng suy nghĩ, Khương Thần rốt cuộc lựa chọn kháng cự với đuôi rắn.



Chỉ cần phòng ngự qua một đợt tấn công, hắn đầy đủ tự tin cự phủ của mình có thể sinh sinh đem cự mãng chặt ra làm hai.



Lại nói, nhận ra Khương Thần muốn đối kháng với một quật của mình, cự mãng đồn lực về phía đuôi, đuôi rắn khổng lồ quét qua không khí khiến cho không gian xuất hiện chút chấn động.



Cây rừng theo đó rào rào đổ xuống tạo nên một tràng cảnh thảm khốc của một vùng rừng rậm.



Đuôi lớn đập tới cùng với nọc độc phun ra xung quanh phong tỏa mọi đường lui của Khương Thần. Hắn lại tiếp tục lấy ra một lá phù lục phòng ngự đem nó kích hoạt. Thế nhưng phòng ngự hiện tại trước công kích của cự mãng tỏ ra vô cùng yếu kém.



Chỉ thấy quang tráo nát bấy, thân thể Khương Thần bị cự mãng đánh trúng. Cả người hắn lập tức lún tới đầu gối. Nhất thời không thể di chuyển.



Sau khi thành công đánh thương được Khương Thần, cự mãng bằng vào góc độ xảo trá cong mình muốn né tránh cự phủ tinh thần lực đang chém xuống.



Chẳng qua Khương Thần đã phải nhịn đau để hứng chịu công kích của cự mãng, nó còn có thể né được cự phủ sao?



Chỉ thấy cự mãng dài gần mười trượng phần đuôi một trượng lập tức bị chém đứt lìa. Máu tươi tuôn như xối, thậm chí phần đuôi mới bị chém đứt vẫn còn quẫy động cực mạnh khiến cho cây cối nhỏ xung quanh đổ nát.



Hống!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK