Người đăng: meomeo14311
Song Đầu Yêu Mãng thân dài hơn chục trượng, hai đầu cùng với bụng lúc này dâng cao lên năm trượng, bộ dáng giống như tùy thời đều có thể bổ xuống.Khương Thần một mực chạy trước, cảm nhận được uy hiếp sau lưng, hắn lập tức khéo léo dựa vào địa thế hiểm trở của khu vực Suối Ma, len lỏi qua các gốc cây lớn làm mất đi tầm nhìn khiến cho Song Đầu Yêu Mãng không thể tập trung được vào mục tiêu.
“Rít!!!”
Nhìn thấy góc độ di chuyển xảo trá của Khương Thần, Song Đầu Cự Mãng rít lên một tiếng. Một trong hai đầu của nó lúc này vẫn ngẩng cao chờ cơ hội công kích Khương Thần, đầu còn lại sà xuống thấp không ngừng phun ra dịch trắng phá tan toàn bộ cây rừng mà nó đi qua.
Cây rừng có những gốc to lớn chỉ gặp chút dịch kia liền lập tức bị ăn mòn đổ xuống như thác lũ. Điều này khiến cho Khương Thần không khỏi kinh hãi trước sức tàn phá của kịch độc.
Thứ nọc độc đó quả thật so với công kích sóng âm mạnh hơn rất nhiều. Hắn dám chắc bản thân nếu như dính một chút dịch trắng kia, thân thể sẽ bị ăn mòn không thể phản kháng.
Một hồi truy đuổi gắt gao, Song Đầu Yêu Mãng mỗi lần tiếp cận được Khương Thần lại bị hắn dùng góc độ xảo trá né tránh, thành ra mãi vẫn không thể công kích trúng đối phương. Ngược lại thân thể cọ sát với cây rừng đổ gãy, lúc này đã xuất hiện chút ít xây xước.
Song Đầu Yêu Mãng bị choáng váng lúc đầu, hiện tại hai đầu bốn mắt đỏ ngầu hung ác. Mặc dù giận dữ thế nhưng nó vẫn không mất đi lí trí của mình. Lúc này nó phối hợp với tôn Song Đầu Yêu Mãng kia muốn dùng đường vòng vây quét Khương Thần.
Chỉ thấy Song Đầu Yêu Mãng này há to miệng ra, một dòng chất dịch màu trắng không khác gì Song Đầu Yêu Mãng lúc trước hóa thành hàng trăm tia mỏng như lưỡi dao xé không mà đi.
Dưới công kích trong một diện tích lớn như vậy, Khương Thần lập tức xuất hiện vẻ ngưng trọng. Đầu yêu mãng này xem ra thông minh hơn bên kia rất nhiều, dù cho vừa rồi bị Khương Thần đánh lừa đâm đầu vào gốc cây.
Lại nói, Khương Thần vừa chạy vừa ném lên không trung một tấm phù lục màu xanh lam. Phù lục vừa được kích hoạt, trên bầu trời xuất hiện một vầng hào quang rộng lớn. Hào quang như tấm lá chắn bao trùm toàn bộ phương viên rừng rậm phía dưới, chặn lại kịch độc của yêu mãng.
Thế nhưng phù lục cấp một làm sao có thể chống lại được kịch độc của yêu thú tiếp cận tam giai. Chỉ thấy những tiếng xèo xèo liên tục vang lên, hào quang như thực chất kia lập tức bị hàng trăm tia kịch độc bắn cho thành tổ ong. Kịch độc không chút giảm tốc hướng về phía Khương Thần bao trùm mà tới.
Rất tiếc trong một thoáng phù lục ngăn cản được kịch độc kia, Khương Thần đã hoàn tất chuẩn bị. Chỉ thấy một tràng Hỏa Bạo Phù liên tục bắn ra. Trước khi mưa độc tới gần, Hỏa Bạo Phù lập tức nổ tung.
Sức nóng khủng khiếp của Hỏa Bạo Cầu khiến cho không ít tia kịch độc biến thành giọt lửa rơi xuống đất, bên cạnh đó còn có không ít tia độc bị bắn ngược trở lại.
Tổng lại mà nói, một tràng Hỏa Bạo Cầu khiến cho mưa kịch độc của Song Đầu Yêu Mãng bị phân tán thành vô vàn giọt li ti. Uy lực cùng tốc độ của nó cũng giảm xuống rõ rệt.
Trong khoảnh khắc này, Khương Thần lập tức đề thăng tốc độ, vượt qua Suối Ma, tiến vào Đồng Trắng.
Hai khu vực như hai thế giới khi vừa tới Đồng Trắng, cây rừng lập tức biến thưa thớt, thay vào đó là quang cảnh cằn cỗi như hoang mạc.
Đối với loại địa hình này, Khương Thần vừa có lợi lại vừa gặp nhiều bất lợi.
Thiên Biến Phù của hắn trong điều kiện mặt đất bằng phẳng, không phải né tránh chướng ngại vật sẽ phát huy tối đa tác dụng. Chính vì thế tốc độ của hắn có thể đề thăng lên hai thành. Thế nhưng tốc độc của hắn được đề thăng, Song Đầu Yêu Mãng cũng như vậy.
Vừa rồi nhờ có địa hình gồ ghề mà chật hẹp cho nên hắn có thể dựa vào cây rừng mà di chuyển khiến cho hai tôn yêu thú kia nhất thời không thể theo kịp. Hiện tại địa hình thuận lợi, theo như hắn tính toán, hai tôn yêu thú kia chỉ cần ba lần bứt tốc liền có thể đuổi kịp hắn.
Đối với chuyện này, Khương Thần cũng không hề lo lắng. Bởi lẽ Đồng Trắng này còn có nhiều thứ có thể giúp hắn ngăn cản đôi Song Đầu Yêu Mãng này. Tỷ như thú triều còn đang vây ngoài cửa hang kia, tỷ như trận pháp ẩn giấu hắn đã lập sẵn, tỷ như trận pháp phòng hộ.
Chỉ cần cho hắn chút thời gian bố trí, hắn có thể biến hang động kia thành một pháo đài vô kiên bất tồi, đến bao nhiêu yêu thú cũng không thể công phá được.
Tất nhiên điều kiện chính là yêu thú không được vượt qua tam giai. Bởi vì dù sao kia cũng chỉ là trận pháp cấp một, đối phó với yêu thú nhị giai còn được, với yêu thú tam giai liền là miễn cưỡng. Với tứ giai? Không chịu nổi một kích.
Uỳnh uỳnh uỳnh!!!
Mặt đất lúc này rung chuyển dữ dội, rừng cây bên khu vực Suối Ma dùng mắt thường có thể nhìn rõ đang đổ xuống rào rào, từng đạo thanh âm rung động vang vọng chính là từng gốc cổ thụ đổ xuống nền đất gây nên. Mà thủ phạm gây ra chuyện này chính là hai tôn Song Đầu Yêu Mãng đang trườn với tốc độ kinh hồn kia.
Rít rít rít!!!
Từng tiếng gào rú phát ra khiến cho yêu thú xung quanh đó sợ hãi không dám đến gần.
Sâu trong bốn cặp mắt của bốn cái đầu rắn kia lúc này chỉ toàn là hình ảnh Khương Thần bỏ chạy. Hiển nhiên hai tôn yêu thú này đã bị Khương Thần triệt để chọc giận.
Vốn thấy tên nhân loại nhỏ bé thực yếu ớt này, Song Đầu Yêu Mãng muốn trêu đùa hắn một phen, vạn phần không ngờ đối phương lại như con cá chạch, lạng lách không thể bắt được, thậm chí còn khiến cho một tôn yêu thú tự húc đầu vào cây làm xấu mặt.
Đây chính là một sự sỉ nhục đối với bọn chúng, khi mà nhị giai đỉnh phong tại Tử Vong Sâm Lâm này có thể coi là chúa tể một vùng. Thậm chí không ngoa khi nói rằng khu vực Suối Ma này chính là lãnh địa của Song Đầu Yêu Mãng. Thân làm chúa tể của Suối Ma mà bị một tên nhân loại nhỏ yếu đùa bỡn, bọn chúng làm sao có thể giữ được bình tĩnh mà muốn trêu đùa đối phương như ban đầu.
Lại một tiếng nổ lớn vang lên, hàng cây rừng cuối cùng đổ nát, hai tôn yêu thú to lớn rốt cuộc tiến vào Đồng Trắng.
Đồng Trắng là khu vực không có yêu thú cao giai, nói đúng hơn thì yêu thú tại nơi này thực lực cao nhất chỉ khoảng nhị giai trung kì cho nên Song Đầu Yêu Mãng sau khi tới đây cũng không hề hạ thấp uy thế. Nó thậm chí còn ngẩng cao đầu rít lên mạnh mẽ như để thị uy với đám yêu thú xung quanh giống như thông báo cho bọn chúng chớ có lại gần.
Khương Thần vốn không hiểu hành động của Song Đầu Yêu Mãng, mà hắn cũng không quan tâm tới chuyện này. Từ đầu tới giờ một đường chạy trốn thỉnh thoảng mới quay lại phía sau nhìn xem khoảng cách hai bên thế nào.
Bước vào Đồng Trắng, tốc độ được cải thiện, Khương Thần dường như tự tin hơn một chút. Trên đường chạy hắn sử dụng toàn bộ Chiêu Lôi Phù cùng Hỏa Bạo Phù bản thân còn cất giữ, đem nó lần lượt ném về phía sau hòng cản bước tiến của yêu mãng.
Nếu như chỉ là một vài phù lục, Song Đầu Yêu Mãng còn khinh thường né tránh. Thế nhưng dưới số lượng chục Hỏa Bạo Phù, nó rốt cuộc không thể lơ là. Dù sao Đông Trắng không phải địa bàn của nó, yêu thú ở đây cho dù không mạnh bằng nó thế nhưng đó là dưới tình trạng nó còn ở trạng thái đỉnh phong. Nếu như dính chút ít thương thế, ở nơi đây không thể không nói là rất nguy hiểm.
“Đồ yêu thú ngu ngốc.” Khương Thần cười nhạt nói.
Với loại tốc độ này, chỉ cần nửa giờ là Khương Thần có thể về tới hang động. Trong nửa giờ đó hắn đầy đủ tự tin không để cho hai tôn yêu thú kia bắt kịp. Mà dựa theo thủ đoạn hắn để lại trên trận pháp, hắn biết trận pháp phòng ngự vẫn chưa bị đánh sập.
Lúc này hai tôn Song Đầu Yêu Mãng bởi vì bị một tràng phù lục ngăn cản liền vô cùng tức giận. Nhìn Khương Thần chạy càng ngày càng xa, bọn chúng hiếm khi đạt thành ý kiến chung. Lúc này một tôn chấp nhận hi sinh, bộc phát tốc độ lao lên trước ngăn cản phù lục của Khương Thần, tôn đi sau chờ cho vượt qua một màn khói lửa mịt mù liền hướng tới Khương Thần càng gia tăng tốc độ.
Vượt qua nửa giờ chạy trốn, Khương Thần liền chạy tới khu vực tập trung yêu thú trước cửa hang. Nơi này hiện tại máu tanh nồng nặc, xác yêu thú chất đống. Nơi đó hiện tại vẫn còn không ít yêu thú đang ra sức cắn xé.
Khương Thần thấy vậy, khóe miệng lập tức khẽ vểnh. Hắn ăn vào một khỏa Liễm Tức Đan, lại đem một loại thuốc bột đổ lên người sau đó dùng tốc độ nhanh len lỏi qua rừng yêu thú.
Hai tôn Song Đầu Yêu Mãng vừa mới đuổi tới, Khương Thần đã chạy được một đoạn đường.
Lúc này, cả hai bị đám yêu thú trước mắt khiến cho sững sờ.
Làm sao tất cả lại giống như bị mê hoặc, không ngừng lao vào nhau cắn xé như nhận lấy kích thích đây?
Hai tôn Song Đầu Yêu Mãng nhìn chằm chằm Khương Thần đang bỏ chạy, bọn chúng hiếm khi xuất hiện do dự.
Bỏ qua cho Khương Thần, không thể không nói cục tức này khó có thể nuốt xuống. Thế nhưng hiện tại đuổi theo, không chắc có thể đuổi kịp hắn hay không, bởi lẽ không biết hắn đã dùng cách nào khiến cho yêu thú đang cắn xé nhau không để ý tới hắn.
Song Đầu Yêu Mãng đương định rút lui, lúc này từ đâu xông tới hai ba con yêu thú. Hai ba con yêu thú này chỉ là nhất giai, vốn dĩ gặp Song Đầu Yêu Mãng sẽ phải bỏ chạy thục mạng thế nhưng không, mấy tôn yêu thú này hai mắt đỏ lòm, mồm miệng đầy dãi dớt giống như thiêu thân hướng về phía hai yêu mãng công kích.
Đối với loại yêu thú cấp thấp này, Song Đầu Yêu Mãng thậm chí còn không buồn liếc mắt. Chỉ ba cái vẩy đuôi liền khiến cho mấy tôn yêu thú kia thân xác đổ gãy. Chết cũng không kịp kêu lên một tiếng.
Động tính bên này lập tức gây ra sự chú ý của nhiều yêu thú khác. Bọn chúng nhận thấy thực lực Song Đầu Yêu Mãng rất mạnh liền không để ý tới đối thủ của mình nữa, tất cả đều không hẹn mà cùng hướng tới yêu mãng phát ra công kích.
Song Đầu Yêu Mãng mộng bức!