Người đăng: meomeo14311
Lại nói, trong số tám tộc thì Thánh tộc là một chủng tộc đặc thù. Tộc này tiền thân gọi là Tam Mục Thần Tộc, am hiểu phù đạo, trận đạo cùng luyện đan chi đạo. Thời điểm các cổ tộc xảy ra tranh chấp, chủng tộc này co cụm lại một chỗ không hề bành trướng, ngược lại đem sản phẩm từ trận pháp, phù chú, đan dược cung cấp cho các tộc tham chiến, biến chiến tranh thành lợi ích cho bản thân mình.Chư tộc chi chiến nhưng trong đó lại xuất hiện một tộc khỏe mạnh không thiệt hại, các tộc còn lại làm sao có thể cười nói vui vẻ. Bởi vậy Thánh tộc cũng đã nhiều lần bị vây đánh. Cụ thể là Ma Tộc cùng Quỷ tộc.
Đối với chiến đấu, có thể nói Thánh tộc so với các tộc khác sẽ thua thiệt nhưng nói đến phòng thủ, bảy tộc còn lại chính là thua xa. Thánh tộc năm đó chỉ cần một đại trận hộ tộc gọi là Vô Cấu Thần Trận liền khiến cho Ma tộc cùng Quỷ tộc lần nào tiến đánh cũng không công mà về.
Chiến tranh tiếp diễn cho đến ngày các vị Cổ Đế thân chủ nhân của các thần vật lần lượt tọa hóa Kì Thư cùng Thần Khí sau đó liền rời đi, bảy cổ tộc ngừng chiến. Cũng từ đây bảy tộc học theo Thời tộc tự chọn lánh đời ít khi tiếp xúc ngoại giới.
Thời gian cứ thế trôi qua, tại một thời đại kia, Thánh tộc xuất hiện một vị thiên tài yêu nghiệt Thiên phú phù đạo, luyện đan đại đạo, cùng trận đạo của người này có thể nói rằng không thua kém vị Cổ Đế Thánh tộc đời đầu là bao nhiêu.
Mặc dù tự thân thực lực không sánh bằng với thiên tài các tộc khác, nhưng với thiên phú đan, phù, trận đạo yêu nghiệt, thiên tài các tộc mỗi lần giao thủ với hắn thường xuyên phải ngậm trái đắng.
Thời điểm vị thiên tài Thánh tộc kia tung hoành Đại Thiên Nguyên Giới, thiên tài các tộc khác cũng là vô cùng đỏ mắt không ngừng khiêu chiến hắn. Kết quả tất cả đều thất bại xám xịt.
Năm đó, Thời tộc thiên kiêu cũng xuất hiện một vị. Nghe nói vị này thời điểm xuất sinh, Thiên Giới liền mang theo dị tượng khủng bố, Hỗn Nguyên Chi Khí cuộn trào, nhật nguyệt ảm đạm thất sắc.
Vị thiên kiêu này sau khi hàng lâm Đại Thiên Nguyên Giới liền trực tiếp gửi chiến thư tới Thánh tộc mong muốn đọ sức cùng với vị thiên tài kia.
Hai vị này một trận chiến nảy lửa nổ ra, thiên tài Thánh tộc kia may mắn thắng hiểm. Thanh danh của hắn lúc đó càng thêm vang dội.
Vị thiên tài Thánh tộc này tên là Khương Thần.
Một câu thiên tài thường chết yểu không sai. Năm đó, Khương Thần vừa tròn hai lăm tuổi, trong một lần rời khỏi Thánh Giới, hắn đã bị cường giả ám toán.
Mặc dù phút cuối, hắn đã khai mở Phá Giới Phù, xuyên qua giới bích trốn tới một thế giới khác, thế nhưng, hắn không ngờ tới bản thân lại dính phải trớ chú nguyền rủa của kẻ địch.
Mãi sau này thời điểm phát hiện ra bản thân bị nguyền rủa, biết được loại nguyền rủa trớ chú kia Khương Thần mới đoán được kẻ ám toán mình là ai. Kẻ đó rất có thể là Thời tộc. Bởi vì loại trớ chú này rất giống với thủ đoạn của Thời tộc tiền thân - Luân Hồi Tộc.
Lại nói Khương Thần thời điểm đó sau khi xé rách hư không liền rơi xuống một phiến thế giới tên gọi Lam Hải tinh. Lam Hải tinh này nguyên là một mảnh đại lục của Đại Thiên Nguyên Giới vỡ ra. Sau này Hỗn Nguyên Chi Khí tan biến, thế giới này tiến vào thời kì mạt pháp. Trở thành thế giới đô thị phàm nhân.
Khương Thần trước lúc rơi xuống Lam Hải tinh này thì đã thiêu đốt toàn bộ tu vi để bảo vệ nhục thân. Chính vì thế sau đó hắn có thể coi như là một phế nhân.
Thân mang trọng thương, Khương Thần được một vị nữ tử cứu giúp. Chỉ là với phàm nhân, loại thương thế của hắn làm sao có thể chữa trị. Hắn ngay sau đó liền vì bị thương quá nặng mà chết.
Khác với người thường, nguyên giả Đại Thiên Nguyên Giới bởi vì linh hồn rất mạnh cho nên sau khi chết, thời gian hồn phi phách tán sẽ lâu hơn thường nhân rất nhiều.
Lúc đó linh hồn Khương Thần sau khi li thể, chờ đợi tan biến thì nửa đường xuất hiện một thông đạo tối đen. Thông đạo này sau khi hút lấy linh hồn của hắn thì liền truyền tống tới một địa phương xa lạ, đem hắn trùng sinh trên một cỗ thân thể mới. Đặc biệt ở một điểm, cỗ thân thể này vậy mà lại mô phỏng y hệt thân thể của hắn lúc mười tuổi. Thậm chí huyết mạch Thánh tộc của hắn cũng là chảy xuôi trong cỗ thân thể kia. Quả thật là kỳ quái!
Thời điểm đó, Khương Thần còn ngu ngơ chưa biết chuyện gì đã xảy ra với bản thân mình. Một thế đó, hắn đã cố gắng tu luyện một thân thực lực cao cường, mong muốn tu tới Nguyên Vương Đỉnh phong, bán bộ Nguyên Tôn để có thể thoát khỏi nơi này quay trở lại Thánh giới.
Nhưng với Lam Hải tinh, Hỗn Nguyên Chi Khí gần như bằng không này, có thể tu luyện nguyên thuật hay không đã khó, nói gì tới quay lại Thánh giới.
Một thế đó, hắn thậm chí còn chưa bước chân vào cảnh giới đầu tiên - Nguyên Thể Cảnh. Cho đến khi tính theo tuổi tác của phàm nhân, thời điểm hắn vừa tròn hai lăm tuổi thì thông đạo đen ngòm kia lại lần nữa xuất hiện. Thông đạo kia trực tiếp đem linh hồn hắn bóc ra khỏi thân thể sau đó truyền tống tới địa phương khác, lại lần nữa trùng sinh trên thân thể mười tuổi mới tinh.
Kể từ giây phút đó, Khương Thần mới ý thức được rằng bản thân không những trùng sinh trên thân thể mới, mà thời điểm trùng sinh cũng là quá khứ mười lăm năm trước. Khương Thần liên tục chịu cảnh trùng sinh, tới lần thứ mười, hắn thành công tu luyện tới Nguyên Hồn Cảnh.
Dưới cảnh giới Nguyên Hồn Cảnh, hắn cũng đã tự thân quan sát được trạng thái thân thể. Lúc đó hắn mới biết được tồn tại của phù văn nguyền rủa ẩn giấu trong linh hồn mình. Mặc dù trên phương diện phù đạo hắn am hiểu rất sâu, nhưng đối với loại cổ lão phù chú này, cộng thêm thực lực yếu nhược, hắn chính là lực bất tòng tâm.
Sau đó, Khương Thần nhiều lần cố gắng hóa giải phù văn, thế nhưng cuối cùng vẫn thất bại. Hắn vẫn chịu cảnh liên tục trùng sinh mỗi mười lăm năm một lần cho đến hiện tại. Mà thiếu niên trên hòn đảo hoang này, hắn chính là Khương Thần.
Mỗi một thế trùng sinh hắn lại bị đưa tới những nơi khác nhau trên Lam Hải tinh. Một thế này hắn bị đưa tới nơi đây - một hòn đảo hoang hắn gọi với cái tên Mê Thất đảo.
Thiếu nữ đuối nước kia cũng không phải ai xa lạ, nàng tên Lâm Thải Hân - chính là nữ tử tại một thế đầu tiên kia đã cứu được hắn lúc hắn thân mang trọng thương.
Khương Thần còn nhớ lúc rơi xuống thế giới này, hắn đen đủi rơi trúng một cái hẻm núi heo hút không người sinh sống. Trùng hợp vị Lâm Thải Hân kia đi dã ngoại với bằng hữu bị lạc đường tới đó. Nàng lúc đó đã một thân một mình cõng hắn tìm đường từ hẻm núi đó ra ngoài.
Thời điểm ra đến ngoài hẻm núi, Khương Thần bởi vì thương thế nặng cho nên đã mất mạng. Lúc đó linh hồn hắn đã bị trớ chú nguyền rủa kia mở ra thông đạo thời gian mang đi.
Sau này mỗi một lần trùng sinh Khương Thần đều hoặc là sẽ bầu bạn cùng Lâm Thải Hân, hoặc là sẽ từ phía sau bảo vệ nàng an toàn cho đến khi lần trùng sinh tiếp theo khởi động.
Cứ như vậy hắn đã âm thầm kề cạnh nữ tử tên Lâm Thải Hân này không dưới vạn năm rồi.