Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Sau khi truyền lại phương pháp khắc họa Phá Cấm Phù Văn cho Bạch U Cơ, Khương Thần còn cẩn thận đem nó lưu vào trong một phiến ngọc giản đề phòng Bạch U Cơ bởi vì đãng trí mà quên mất.



Đạt được mục đích, Bạch U Cơ giống như tiểu cô nương được quà, hai mắt lập tức híp thành nguyệt nha, nở một nụ cười so với hoa còn tươi tắn hơn.



Loại tư thái này hấp dẫn không ít ánh mắt nam nhân gần đó. Một số người thậm chí còn nhìn Khương Thần với ánh mắt hâm mộ.



Đương lúc Bạch U Cơ định nói gì, từ bàn phía sau bước tới một vị nam tử trẻ tuổi. Theo sau người này còn có vài nam tử khác mặc phục sức như nhau, dường như là người theo hầu.



Nam tử anh tuấn tiêu sái, sau khi đi tới gần Bạch U Cơ liền hơi chút cúi mình, nở một nụ cười hắn cho là tự tin nhất sau đó nói:



“Vị tiểu thư này, không biết ta có thể mời ngươi một bữa ăn được không?”



Bạch U Cơ nghe thấy có người hướng về phía mình nói chuyện trong khi nàng còn đang chú tâm học hỏi phù văn từ Khương Thần, mày liễu không khỏi nhướng lại.



Cố giữ vẻ điềm tĩnh thanh nhã, nàng quay sang nam tử kia khẽ nói:



“Thật xin lỗi, ta không tiện.”



Dứt lời, nàng lại rơi vào trầm tư. Trong đầu lúc này đang cố suy nghĩ lại lộ tuyến Phá Cấm Phù Văn mà Khương Thần vừa mới truyền cho.



Hiện tại nàng mới nhận ra quả thật đúng như Khương Thần nói, Phá Cấm Phù Văn này đối với nàng có độ khó khá cao để có thể luyện chế.



Có thể nhớ được lộ tuyến khắc họa hay không đã là một vấn đề rất lớn, chưa nói tới việc cầm lên bút vẽ, dung nhập tinh thần lực để vẽ, đó lại là một vấn đề khó khăn nan giải hơn rất nhiều.



Vẽ phù lục không giống như luyện đan. Thời điểm tinh luyện linh dược, ngươi có thể tùy ý tinh luyện loại nào trước loại nào sau cũng không sao, cốt thời điểm dung hợp cho đúng thứ tự là được. Thế nhưng vẽ bùa lại cần phải vẽ đúng lộ tuyến phù văn ngay từ đầu, nếu không phù văn đó coi như vất đi.



Giống như hiện tại Khương Thần vẽ Phá Cấm Phù Văn lên giấy, người bình thường sau thời gian dài nghiên cứu có thể vẽ lại y hệt Phá Cấm Phù Văn. Thế nhưng nếu như không đúng lộ tuyến, không dung nhập tinh thần lực vào đó, nét vẽ kia vĩnh viễn chỉ là nét vẽ bình thường trên giấy, không thể phát ra uy lực của phù văn.



Mà muốn vẽ đúng lộ tuyến của một phù văn, ngươi cần phải vận dụng tinh thần lực vừa ghi nhớ vừa dùng nó để khắc họa lên trang giấy. Điều này tiêu tốn rất nhiều tinh thần lực của phù sư.



Lại nói, nam tử vừa rồi bị Bạch U Cơ từ chối, sau trong mắt hiện lên chút không vui. Thế nhưng để giữ vũng phong độ cùng lễ nghĩa, hắn vẫn mỉm cười nói:



“Như vậy không biết khi nào tiểu thư rảnh rỗi. Ta còn dừng lại ở Vân Nguyệt Thành này một thời gian, hi vọng có thể được cùng với tiểu thư ăn một bữa cơm.”



Bạch U Cơ thấy người kia dính mãi không thôi, nàng khẽ nhíu mày. Một cái nhíu mày này càng khiến cho nàng trở nên có vận vị. Khuôn mặt xinh đẹp không vì thế mà giảm bớt sự quyến rũ. Nam tử kia nhìn thấy một mặt này của nàng, sắc mặt lộ ra chút si mê. Khóe miệng không tự chủ khẽ nhếch lên chờ đợi câu trả lời của Bạch U Cơ.



“Xin lỗi, ngươi không nhìn thấy ta đang ngồi cùng với đạo lữ của mình hay sao?” Bạch U Cơ hướng về phía Khương Thần khẽ nháy nháy mắt, thanh âm có chút trêu tức vang lên.



“Ha ha…tiểu thư thật thú vị.” Nam tử cười lớn nói: “Vừa rồi ta còn nghe nàng cùng với hắn xưng hô sư tỷ đệ, làm sao hiện tại lại là đạo lữ đây.”



Bạch U Cơ thấy kế hoạch từ chối không thành, sắc mặt thoáng hiện chút lúng túng. Lúc này nàng hướng về Khương Thần với ánh mắt cầu cứu.



Khương Thần thấy vậy liền hướng về phía nam tử kia quan sát một thoáng.



Người này dáng vẻ anh tuấn, khuôn mặt như ngọc được điêu khắc tinh xảo. Nhìn qua mười phần hút mắt người khác. Ngoài những thứ đó ra, Khương Thần còn nhìn ra từ trên người nam tử này một loại khí thế cao cao tại thượng, ánh mắt hắn nhìn những người khác đều giống như kẻ bề trên nhìn xuống.



Loại ánh mắt này vừa vặn giống với Khương Thần thường xuyên dùng để nhìn người khác. Hiển nhiên nam tử đối diện này có thân phận không tầm thường. Ít nhất là hắn thường xuyên đứng trên kẻ khác mới có loại ánh mắt này.



Khương Thần cũng không muốn vô duyên vô cớ đắc tội một kẻ mình không biết rõ bối cảnh sau lưng, dù sao hiện tại hắn cũng không có Thánh tộc chống lưng, chỉ cần một vị Nguyên Hồn Cảnh cũng có thể khiến cho hắn chầu Diêm Vương, bởi vậy ra ngoài tốt nhất vẫn nên cẩn thận.



Lúc này, Khương Thần nhẹ nhàng đứng dậy hướng tới nam tử kia khẽ nói:



“Huynh đệ, câu dẫn nữ hài tử cũng cần có kĩ năng…không phải cứ mời nàng bữa cơm, hỏi chút phương danh của nàng cùng với trưng ra vẻ anh tuấn tiêu sái của mình các nàng liền sẽ đổ gục.”



“Vô lễ, dám gọi tam…tam thiếu gia là huynh đệ? Ngươi xứng sao?” Một vị nam tử mặc phục sức gia nhân đứng sau vị nam tử ban đầu kia quát lên.



Nam tử anh tuấn lập tức giơ tay ra hiệu cho đối phương im lặng. Hắn nở một nụ cười hướng về phía Khương Thần nói:



“Như vậy vị huynh đệ này! Ngươi có cao kiến gì?”



Khương Thần cười nhạt một tiếng, thanh âm tựa tiếu phi tiếu vang lên:



“Ngươi nhìn kĩ một chút. Ghi nhớ, không phải nữ tử nào cũng thích anh tuấn tiêu sái, chính nhân quân tử. Nhiều lúc ngươi cần phải xấu một chút…xấu ở đây chính là giả làm người xấu.”



Dứt lời, Khương Thần tủm tỉm tới gần Bạch U Cơ, một chân đặt lên ghế, lưng hơi chút cúi xuống. Một ngón tay giơ ra câu lên cái cằm tinh xảo mà nhẵn nhụi của nàng, thanh âm mang theo chút tà tính vang lên:



“Cô nương, gia tâm trạng không vui. Theo bồi tiếp gia một bữa ăn. Thế nào?”



Bạch U Cơ ban đầu trợn trừng mắt. Nàng đây là lần đầu tiên nhìn thấy một mặt này của Khương Thần, cũng là lần đầu tiên gặp phải kiểu làm quen như thế.



Mặc dù nghe vào có chút phản cảm, thế nhưng loại mở lời làm quen này ngược lại không cho thấy người đối diện là loại công tử ăn chơi lãng tử mà còn khiến cho hắn thêm phần thần bí cùng tà dị.



Nội tâm thiếu nữ trực nhảy, nàng đưa đôi mắt ướt át nhìn về phía Khương Thần, sâu trong mắt lại có chút cười nhưng không phải cười. Nàng phỏng đoán, Khương Thần đã dùng loại phương pháp này câu dẫn rất nhiều thiếu nữ nhà lành.



Mặc dù vậy, nàng vẫn không cảm thấy hắn đáng ghét, ngược lại càng làm tăng thêm chút dã tính. Bạch U Cơ có lẽ cũng có máu ảnh đế trong người, nàng rất phối hợp với Khương Thần, hai má sau đó nổi lên hai rặng mây hồng. Nàng nở nụ cười bẽn lẽn nói:



“Như vậy…như vậy nô gia liền bồi tiếp ngươi một phen a.”



“Ha ha ha…rất tốt.” Khương Thần cười lớn một tiếng, ngón tay câu chiếc cằm nhỏ của Bạch U Cơ cũng thu lại.



Đoạn, hắn hướng về phía nam tử đối diện lộ ra khuôn mặt tựa tiếu phi tiếu, nói:



“Câu dẫn nữ hài tử có nhiều cách, không phải ngươi cứ làm ra vẻ đạo mạo các nàng liền sẽ thích.”



Nam tử kia nhìn thấy cử động của Khương Thần lúc trước, khuôn mặt ban đầu hiện lên chút mất tự nhiên. Quả thật hắn chưa làm theo loại cách đấy bao giờ. Đúng hơn là loại phương pháp đó hắn chưa từng gặp ở bất kì đâu, nội tâm giống như đột nhiên được khai sáng.



Vị nam tử này nở một nụ cười hướng tới Khương Thần chắp tay nói:



“Đa tạ huynh đệ chỉ điểm. Loại phương pháp này quả thật chính là vừa khiến cho người ta cảm thấy gần lại thấy xa. Vừa tà dị lại phong lưu lãng tử. Không nghĩ tới nữ hài tử bây giờ lại đổi mới xu hướng như vậy.”



Khương Thần nghe nam tử kia nói vậy, khóe miệng không tự chủ được khẽ cong lên. Loại phương pháp câu dẫn nữ hài tử này thường xuyên được sử dụng tại Lam Hải Tinh. Mấy tiểu muội muội kia thường thường sẽ thích những tên nam thanh niên ăn chơi quậy phá hơn là mấy tên mọt sách.



Tại cổ thế giới như này, nữ tử lại coi trọng nam tử dáng vẻ đạo mạo, chính nhân quân tử. Thế nhưng gieo cho các nàng một loại khái niệm mới, giả như phong lưu nhưng lại tà dị. Vừa gần vừa xa, rất có hiệu quả khiến cho các nàng tò mò về mình, cuối cùng thành công hấp dẫn sự chú ý các nàng.



Lại nói, Khương Thần lúc này chỉ lạnh lùng đáp:



“Khách khí.”



Nam tử kia thấy vậy, hắn học theo Khương Thần toan tính đi tới gần Bạch U Cơ thực hành. Khương Thần bấy giờ mới trợn mắt, khuôn mặt hiện lên vẻ bất đắc dĩ.



Người này liền đần như vậy sao?



“Thật không có ý tứ. Đạo lữ của ta, huynh đệ ngươi không được phép thực hành với nàng. Muốn câu dẫn nữ hài tử vậy liền tìm tới sơn thôn.” Khương Thần chặn trước mặt nam tử kia cùng với Bạch U Cơ, vẻ mặt hiện lên chút buồn cười nói.



“Thế nhưng nàng với ngươi chỉ là sư tỷ đệ.”



“Vậy huynh đệ ngươi chưa nghe thấy sư tỷ đệ luyến sao? Như vậy sẽ càng thêm kích thích.”



“Thật sự?” Nam tử kia trợn mắt, tam quan dường như được mở rộng. Lần đầu tiên hắn biết đến hóa ra còn có sư tỷ đệ luyến. Mà dựa theo Khương Thần nói, sư tỷ đệ luyến còn thật kích thích.



“Đa tạ huynh đệ. Dám hỏi phương danh huynh đệ là?”



“Ta gọi là Khương Thần.” Khương Thần cười nhạt nói.



“Hóa ra là Khương huynh đệ. Ta gọi là Long Tinh Thần…Tên ta cùng với ngươi đều có một chữ Thần, xem ra cũng có chút hữu duyên.” Nam tử gọi là Long Tinh Thần cũng mỉm cười khách khí nói.



“Long Tinh Thần sao, tốt.” Khương Thần gật đầu: “Hiện tại ta cùng đạo lữ có chuyện, không làm phiền Long huynh đi câu dẫn nữ hài tử. Hữu duyên tái kiến.”



Khương Thần nói đoạn dẫn theo Bạch U Cơ rời đi.



Sau khi Khương Thần cùng Bạch U Cơ rời đi, Long Tinh Thần đổi từ vẻ khiêm nhường thành nghiêm nghị, khí thế trên người lập tức thay đổi. Hắn nhìn theo hướng Khương Thần cùng Bạch U Cơ đi ra, khóe miệng khẽ nhếch:



“Một kẻ thú vị…nghe thấy tên ta vậy mà vẫn còn bình thản như vậy?”



Một vị gia nhân phía sau Long Tinh Thần bước lên, sau khi thi lễ liền nhíu mày nói:



“Hắn quá vô lễ…có nên cho người bắt bọn họ lại không? Tam hoàng tử?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK