Người đăng: meomeo14311
“Chúc hai vị đổ thần đổ thánh thắng lớn a.”“Hừ, Khương đại ca không cần để ý tới bọn họ. Đi thôi. Ta thường xuyên đánh chẵn lẻ, những cái khác đều không chơi.”
Bạch Linh Cơ túm lấy tay áo Khương Thần một bên kéo hắn xuyên qua đám người, một bên giảng cho hắn về luật chơi.
Luật chơi chẵn lẻ này Khương Thần đương nhiên biết. Lắc xúc xắc xong sau đó người chơi sẽ chọn một bên chẵn một bên lẻ. Nếu như chọn đúng liền ăn tiền. Tỷ lệ thì do nhà cái đặt ra. Mà tỷ lệ của trò chơi trong sòng bạc này là một ăn hai.
Sòng bạc tuy rằng là thường nhân mở ra nhưng sẽ có cao thủ áp trận. Nguyên giả tới đây chơi đều không thể ăn gian, bằng không nhất định sẽ bị đuổi ra.
“Xong…vị Khương đại ca này lại là nạn nhân tiếp theo của Linh Cơ tỷ rồi.” Bạch Minh nhìn theo bóng lưng của Khương Thần, khẽ lắc đầu.
“Suỵt, nói bé chút bằng không sẽ bị Linh Cơ tỷ cốc đầu.” Bạch Quả Quả che miệng đệ đệ mình, một bên cẩn thận căn dặn.
Cả hai còn đang thì thầm to nhỏ thì bị một tên thanh niên cao lớn bế lên, thanh âm trầm trầm hiền hậu của thanh niên này cũng là khẽ vang:
“Ai dô hai vị thiếu gia cùng tiểu thư lại quay lại a. Thế nào, hộ tống Linh Cơ tiểu thư thua bạc tiếp sao?”
Người trong sòng bạc dường như cũng rất quen thuộc với bộ dáng của Bạch Minh cùng Bạch Quả Quả, tất cả cùng hướng về phía bọn chúng mà che miệng cười khẽ.
“Hừ, ai bảo thua bạc. Ngày hôm nay Linh Cơ tỷ cùng Khương đại ca nhất định sẽ thắng sập tiệm của các ngươi.” Bạch Minh học theo bộ dáng ngạo kiều của Bạch Linh Cơ, lúc này mặc dù bị nam tử kia bế bổng lên nhưng vẫn cố chống hông mà kêu lớn.
“Đi, giúp chúng ta đuổi theo Linh Cơ tỷ.” Bạch Quả Quả cũng quen thuộc đối với thanh niên cao lớn, lúc này chỉ tay về phía trước, nói.
“Tuân lệnh.” Thanh niên cao lớn phì cười sau đó học theo bộ dáng tùy tùng mà kiệu hai tiểu hài tử này lên vai rồi bước theo bóng lưng Bạch Linh Cơ cùng Khương Thần.
Hai tiểu hài tử không hổ là cùng Bạch Linh Cơ đi đánh bạc thường xuyên, bọn hắn rất có bộ dáng của dân đánh bạc chuyên nghiệp. Thỉnh thoảng đi qua vài bàn cờ bạc mà gặp người quen là lại mở miệng chúc đối phương thắng lớn. Mỗi lần như thế cả hai đều được đối phương cho tiền đi mua kẹo hồ lô.
Cảnh này nếu như Bạch Liêm bắt gặp chắc chắn sẽ đâm đầu xuống đất gãy cổ mà chết. Nhi tử cùng nhi nữ của hắn không ngờ bị Bạch Linh Cơ làm hư đến mức này.
Phòng lớn Bạch gia lúc này vẫn vài gương mặt quen thuộc. Bạch Trình, Vương Nguyên Cơ, Bạch Liêm, Bạch Tố Tố, Bạch Diễm Cơ phân ngôi chủ thứ mà ngồi. Giữa phòng là một vị gia nhân mặc trên mình một bộ quần áo đen như sát thủ, đang quỳ một gối. Nhiệm vụ của người áo đen này là âm thầm bảo vệ Khương Thần trong lúc hắn đi mua dược liệu ở phường thị, hay nói đúng hơn là theo dõi động tĩnh của hắn.
“Thế nào?”
“Bẩm gia chủ, Khương công tử sau khi thu mua xong dược liệu liền quay về, bất quá…”
“Bất quá làm sao?” Bạch Trình hai mắt khép hờ, thanh âm nghiêm nghị khẽ vang.
“Khương công tử trên đường quay về liền gặp tam tiểu thư. Hắn bị tam tiểu thư lôi kéo đi đánh bạc. Hiện tại đoán chừng là đang cùng tam tiểu thư…thua bạc rồi.”
Nghe thấy hắn nói vậy, sắc mặt mọi người trong sảnh đều có chút đen lại. Trên khuôn mặt bọn họ đều là ba phần buồn cười bảy phần bất lực. Với tính cách của Bạch Linh Cơ, bọn họ không còn gì để nói.
“Không nghĩ tới vị Khương tiểu hữu bề ngoài nghiêm túc vậy mà cũng bị nha đầu Linh Cơ này lắc lư.” Bạch Tố Tố hơi chút buồn cười, khẽ nói.
“Ài…đối với nha đầu này ta cũng không thể làm gì được.” Bạch Trình vuốt vuốt trán, vẻ mặt vừa hiện lên cưng chiều vừa hiện lên bất lực.
Thời gian chậm chậm trôi đến chiều tối, lúc này tổ đội đánh bạc mới rời khỏi sòng. Ngoại trừ Khương Thần vẻ mặt điềm tĩnh không có nhiều cảm xúc thì còn lại một lớn hai nhỏ kia đều cười đến không ngậm được mồm. Cả ba thay nhau nhảy tung tăng, bộ dáng hết sức vui vẻ.
“Ha ha ha, không nghĩ tới Khương đại ca ngươi lại rất biết đánh bạc. Vậy mà còn giả vờ như bản thân không biết đánh.”
Bạch Linh Cơ vuốt ve kim tạp trên tay, bộ dáng ưa thích không rời. Đây là toàn bộ số Hỗn Nguyên Thạch cùng nguyên tệ mà Khương Thần giúp nàng đánh thắng ngày hôm nay. Với lượng tiền tài hiện tại, nó có thể đủ cho nàng thua trắng trong một tuần mới hết. Đó là lý do nàng mới vui vẻ đến vậy.
“Khương đại ca, ta thấy ngươi thua rất nhiều, thế nhưng tổng kết lại làm sao vẫn lời lớn đến vậy?” Bạch Linh Cơ tuy rằng vui cười đến rụng cả răng nhưng vẫn không quên hỏi Khương Thần về mẹo đánh bạc. Bởi lẽ nàng thấy Khương Thần liên tục thua nhưng mỗi lần tổng kết thì đều sẽ lời ra chút tiền. Cuối cùng đánh từ sáng đến chiều lại lời lớn đến vậy.
“Rất đơn giản, với trò gọi là chẵn lẻ này ngươi chỉ cần đặt lần tiếp theo với số tiền gấp hai lần trước đó. Cuối cùng thời điểm thắng bạc, ngươi sẽ thấy dù những lần trước ngươi thua nhưng trừ đi thì vẫn lời ra một chút.”
“Là thế nào nhỉ? Ta xem vẫn chưa hiểu?”
“Lần đầu ngươi đánh hai, nếu thua thì lần tiếp theo đánh bốn, kế tiếp đánh tám, mười sáu. Cứ như vậy đánh cho đến khi ngươi thắng…trừ đi những lần thua thì ngươi vẫn lời.” Khương Thần tủm tỉm cười: “Đương nhiên loại cách làm này chỉ dành cho tỷ lệ một ăn hai. Nếu như tỷ lệ nhỏ hơn vậy thì không được, ngươi sẽ lỗ.”
“Ồ…ta hiểu ta hiểu. Nếu như là đánh gấp ba lần đây?”
“Ngươi vẫn sẽ lời nếu làm như vậy. Chẳng qua đánh gấp ba nếu như thua liên tục thì số tiền sẽ nhân lên rất nhiều, ngươi vẫn nên đánh gấp hai thôi.” Khương Thần lắc đầu: “Mặt khác, loại cách làm này rất dễ bị nhà cái phát hiện, ngươi vẫn nên diễn kỹ tốt một chút để bọn họ không nhận ra.”
“Hắc hắc, bổn cô nương là đệ nhất diễn trò, Khương đại ca ngươi không cần lo. Rất cảm ơn ngươi đã bày cách cho ta. Hừ hừ, đợi ngươi chữa khỏi cho gia gia, ta sẽ mời Khương đại ca ngươi ăn đến vỡ bụng thì thôi.” Bạch Linh Cơ khua chân múa tay, bộ dáng tinh nghịch đáng yêu vô cùng.
Bởi vì ngày hôm nay thắng lớn, Bạch Minh cùng Bạch Quả Quả cũng được thơm lây, cả hai lúc này cầm theo la liệt kẹo bánh ăn liên khúc cho nên cũng không hề chen vào cuộc nói chuyện của Khương Thần cùng Bạch Linh Cơ.
Lại nói, Khương Thần lúc này hiện ra một mặt kỳ quái nhìn về phía Bạch Linh Cơ mà nói:
“Ta hơi có chút thắc mắc…ngươi giống như khẳng định ta có thể chữa trị được cho Bạch lão gia tử?”
“Đúng vậy. Có chuyện gì sao?”
“Sao ngươi có thể khẳng định chuyện đó?”
“Hắc hắc…” Bạch Linh Cơ lộ ra bộ dáng thần thần bí bí, sau một phen loay hoay tìm kiếm, nàng lấy từ phía sau thắt lưng ra một cái mai rùa đen có khắc họa phù văn huyền bí. Cầm mai rùa trên tay, nàng lắc lắc vài cái khiến cho nó vang lên những tiếng đùng đùng như sấm nổ.
“Ta thế nhưng biết bói toán nha. Trước khi từ Thiên Thánh Cầm Cung trở về ta đã thử bói cho gia gia một quẻ. Đại cát trong đại hung nha. Ban đầu tuy rằng có hung hiểm xảy đến nhưng mà kết quả lại là quẻ tốt. Bệnh chắc chắn được chữa khỏi. Ta đoán đại hung chính là thời điểm gia gia bị Phệ Thiên Trùng khống chế hôm trước, mà đại cát chính là việc Khương đại ca ngươi chữa khỏi.”
Bạch Linh Cơ bày ra bộ dáng tiểu thần côn hết sức khôi hài, mà nhìn từng cử chỉ của nàng, Khương Thần nhận ra nàng nói không giả. Hắn trước kia chẳng phải có tên hồ bằng cẩu hữu rất biết bói toán đó sao? Chính vì thế loại chức nghiệp này hắn cũng là biết một chút da lông.
“Vậy làm sao ngươi biết người có thể chữa khỏi cho gia gia ngươi là ta?”
“Hắc hắc. Thời điểm tiếp xúc với Khương đại ca, ta liền cảm nhận được.” Bạch Linh Cơ nở nụ cười gian xảo như tên trộm, khẽ nói.
“Tiếp xúc? Lúc nào?”
Bạch Linh Cơ cười hi hi một tiếng sau đó giơ lên một tay giả bộ dáng vỗ mông Khương Thần. Mà Khương Thần nhìn thấy bộ dáng của nàng như vậy liền không chút chậm trễ né sang một bên.
“Hi hi, ta cũng không đánh ngươi nha, ta chỉ là miêu tả lại thời điểm đó mà thôi.”
“Hừ, ngươi một cái nữ hài lại thích đi vỗ mông người khác như vậy sao?”
“Hì hì, nói đùa ngươi đây. Thực ra thời điểm nhìn thấy ngươi xuất hiện ở Bạch gia, ta liền cảm ứng được ngươi chính là quẻ đại cát. Vỗ mông ngươi chỉ là tiện tay thôi.” Bạch Linh Cơ che miệng cười khẽ, cảm giác khiến cho Khương Thần rơi vào tình thế túng quẫn là một thành tựu không hề nhỏ.
“Hừ.” Khương Thần chỉ khẽ hừ lạnh. Đối phó với một kẻ ranh ma như Bạch Linh Cơ này, hắn cảm thấy rất đau đầu. Chính vì thế hắn quyết định không để ý tới đối phương nữa.
Hai lớn hai nhỏ cứ thế rồng rắn nhau về Bạch gia…