Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

“Đệ nhất bộ.”



Chân phải Quan Thiên Long lúc này giơ lên dậm thật mạnh xuống đất. Một đạo thanh âm như đá núi sụp đổ vang lên. Chỉ thấy võ đài rung chuyển, từ chân phải Quan Thiên Long, sàn đá bắt đầu nứt ra ngoằn ngoèo như địa long phóng thẳng về phía Vương Chi Sách oanh kích.



Một chiêu này chính là thời điểm đối chiến với Hồng Thần hắn đã từng sử dụng. Chiêu này gọi là Huyền Thổ Lục Bộ. Trải qua sáu bước hắn có thể đem đại địa triệu hồi nên một con địa long tấn công kẻ địch.



Dĩ nhiên ở lần trước, khi đối kháng với Hồng Thần, hắn mới chỉ bước ra bốn bước đã khiến cho đối phương không chịu nổi.



Một chiêu này cấp bậc linh giai đỉnh phong, nếu như hoàn thành đủ lục bộ, công kích của nó uy mãnh không kém gì vương cấp nguyên thuật. Chẳng qua tiêu hao so với vương cấp nguyên thuật lại lớn hơn cho nên không phải gặp đối thủ quá mạnh hắn sẽ không dễ dàng dẫm ra bước thứ sáu.



Lại nói nếu như tay trái của hắn mang theo Hoàng Kim Tật Phong Thủ, tay phải Hoàng Kim Diệt Nguyên Thủ thì hai chân cũng là hai loại hoàng kim chi ngoa y hệt vậy.



Chân phải mang theo Hoàng Kim Diệt Nguyên Ngoa nếu như kết hợp với Huyền Thổ Lục Bộ, uy lực có thể nói là tăng lên rất nhiều.



Lúc này, khe nứt sàn đấu ẩn chứa thổ chi lực lượng quả thật khủng bố. Vương Chi Sách có thể cảm nhận được một trận rung chuyển như núi lở, ầm ầm như sóng vỗ hướng về phía hắn đâm tới.



“Thổ hệ Hỗn Nguyên Chi Khí, quả thật đặc biệt a. Cũng không có nhiều người tu luyện loại Hỗn Nguyên Chi Khí này.” Vương Chi Sách mỉm cười nói.



Đoạn, chỉ thấy hắn giơ cao trọng xích lên không trung, một luồng hỏa diễm từ bàn tay bắt đầu lan tràn, trong thoáng chốc, hỏa diễm bao phủ toàn bộ trọng xích. Vương Chi Sách đem theo trọng xích hỏa diễm đập thẳng xuống mặt đất vừa vặn khe nứt kia oanh kích tới.



Hai đạo nguyên thuật tiếp xúc, nhất thời có một đạo cường hãn năng lượng chấn động khuếch tán mà khai mở.



Một chiêu thăm dò của Quan Thiên Long kia xem ra cũng không có quá nhiều ý nghĩa. Bởi lẽ hắn thi triển ra lục bộ may ra mới có thể khiến cho Vương Chi Sách nghiêm túc đối đãi.



“Hỏa thuộc tính thật tinh thuần. Quả nhiên là vương cấp nguyên thuật, so với linh cấp có khoảng cách không hề nhỏ.” Thế công bị phá, Quan Thiên Long cũng không có bao nhiêu ngạc nhiên. Hắn chỉ có chút ngưng trọng bởi lẽ Hỗn Nguyên Chi Khí của bản thân mình còn xa xa chưa theo kịp được Vương Chi Sách.



Không nói tới Vương Chi Sách tu luyện vương cấp công pháp, đối phương hiện tại đã chuẩn bị xung kích Nguyên Linh Cảnh, thậm chí thực lực hiện tại là bán Nguyên Linh Cảnh. Mà Quan Thiên Long hắn sau khi trở về mới chuẩn bị bước đầu đột phá Nguyên Linh có khoảng cách với Vương Chi Sách là điều dễ hiểu.



Sở dĩ một trận chiến này hắn đồng ý chính là hắn muốn dựa vào chiến đấu mà tham ngộ ra đột phá, hoàn toàn không có suy nghĩ về chiến thắng hay bại trận. Thắng, vậy thì càng thêm nở mày nở mặt. Mà bại, hắn cũng không thấy xấu hổ. Bại, vậy thì chỉ có thể khẳng định hắn tu luyện còn chưa chăm chỉ bằng Vương Chi Sách, hắn sẽ lấy đó làm cố gắng.



Có thể nói, trong một cuộc tỉ đấu, nếu như bỏ qua suy nghĩ về chiến thắng hoặc bại trận sang một bên, người đó nhất định sẽ đạt được trạng thái tối đỉnh cao của mình. Đem toàn lực phát huy được triệt để nhất. Bởi lẽ thời điểm đó ngươi mới không bị vướng bận bởi bất cứ điều gì.



“Huyền Thổ Lục Bộ.” Quan Thiên Long quát lên một tiếng, chân phải cứ cách mỗi giây lại dậm một cú thật mạnh khiến cho võ đài rung chuyển liên tục.



Cho đến bước chân thứ sáu, động tác của hắn liền dừng lại, thân thể không tự chủ khẽ lùi về sau, dường như có chút không chịu được một phen tiêu hao gấp rút. Sắc mặt đằng sau khôi giáp cũng có chút không dễ nhìn.



Lúc này, sàn võ đài xuất hiện sáu luồng sóng đá bề rộng vài trượng bắt đầu hướng về phía Vương Chi Sách, nối đuôi nhau tràn tới.



Phía bên kia, Vương Chi Sách hiện lên chút ngưng trọng. Từ sáu luồng sóng đá kia, hắn cảm nhận được một cỗ lực lượng hủy diệt vô cùng khủng bố. Lực lượng này giống như ngươi đáng đứng trên đường ray, trước mặt là một đoàn tàu hỏa đang dùng hết tốc lực đâm tới vậy. Chỉ cần đụng nhẹ thôi thân thể của ngươi cũng dễ dàng nát bét.



Chỉ thấy Vương Chi Sách cầm lên trọng xích, hai mắt ánh lên một tia quang mang màu đỏ. Hỗn Nguyên Chi Khí bắt đầu tỏa ra dung nhập vào trong thanh binh khí nặng nề của mình.



Chỉ thấy trọng xích vốn màu xám đen lúc này lại hiện lên những phù văn đỏ như máu. Phù văn khắc họa trên toàn bộ bề mặt thân xích nhìn qua vô cùng huyền bí. Cầm lấy trọng xích đỏ rực trên tay, Vương Chi Sách khẽ nhắm lại hai mắt.



Thời điểm còn cách khoảng mười trượng, năm đạo sóng đá kia dồn thành một. Lúc này mặt sân vỡ nát, đất đá tứ phương bay tới hình thành nên một tôn địa long khổng lồ bề rộng năm trượng.



Địa long vươn mình lên cao tầm chục trượng sau đó dùng đầu lâu to lớn của nó, há ra miệng rộng bổ thẳng xuống thân ảnh Vương Chi Sách đang ngây ra như phỗng.



Ầm ầm ầm!!!



Địa long hạ thấp đến đâu, đất đá va chạm vào nhau phát ra từng đạo thanh âm núi lở đến đó. So sánh với địa long khổng lồ kia, thân hình nhỏ bé của Vương Chi Sách tựa như một con kiến hôi đứng trước kì quan, không tạo ra được một chút chú ý. Nhưng giờ phút này, con kiến hôi với thân hình nhỏ bé đó tỏa ra uy thế khủng bố hơn rất nhiều so với địa long khổng lồ.



Địa long ầm ầm bổ xuống tạo nên những tiếng va chạm, rít gào nhưng không thể khiến cho Vương Chi Sách sợ hãi, thậm chí là máy động thân thể.



Địa long cách đỉnh đầu chừng ba trượng, Vương Chi Sách mở lớn hai mắt, thời khắc này song đồng của hắn ánh lên từng tia hỏa diễm hung bạo. Thân thể hắn xoay tròn một trăm tám mươi độ, hào quang đỏ rực trên trọng xích càng lúc càng thịnh, cuối cùng hào quang đại thịnh, thanh âm như sấm đánh của Vương Chi Sách vang lên:



“Hỏa Xích Toái Thiên Trảm.”



Thanh âm của Vương Chi Sách vừa dứt, một cỗ sóng nhiệt khủng bố lan tràn khắp đấu trường. Phía trên sàn đấu loang lổ, hàng loạt cột lửa phun trào như núi lửa, mấy cột lửa này đua nhau phóng lên cao sau đó tụ tập vào trong trọng xích của Vương Chi Sách.



Thời khắc đó trôi qua, một đạo hồng quang cực lớn đột nhiên thoáng hiện. Chỗ hồng quang đi qua, đầu lâu cự long bị chém đứt khiến cho khắp nơi tràn ngập đất đá rơi lả tả.



Ầm ầm ầm!!!



Lại một đạo hồng quang từ trên trời chém thẳng xuống, thân thể còn lại của địa long lập tức bị chém làm hai. Tiếng đổ vỡ không khác gì tiếng sấm vang vọng trong đấu trường khiến cho tất cả mọi người không nhịn được mà bịt lại lỗ tai. Ai nấy đều mang theo thần sắc kinh hãi. Bởi lẽ nhiều người trước giờ chưa bao giờ được chứng kiến cảnh tượng hoành tráng đến vậy.



Địa long khổng lồ đem theo uy thế không thể cản đỡ, tưởng như vô kiên bất tồi vậy mà lại bị hai đạo hồng quang do Vương Chi Sách chém ra đánh nát.



Hỗn loạn trong đống đất đá rơi lả tả, người ta vẫn thấy lấp ló trọng xích đang rực lửa cùng một đạo thân ảnh lặng lẽ đứng yên.



“Hoàng Kim Long Kích…Long Diệt.”



Trong đám loạn thạch, một đạo thanh âm lạnh lùng vang vọng như sấm nổ. Chỉ thấy một tia hoàng kim quang mang lóe lên cùng với đó là tiếng rồng gầm, Quan Thiên Long không biết từ đâu xuất hiện, tay cầm Hoàng Kim Thánh Mâu vạch phá không trung quét một đường vòng cung từ dưới lên hướng về phía trọng xích đỏ rực oanh kích.



“Keng!!!”



Binh khí va chạm chói tai, sóng khí tỏa ra chấn nát loạn thạch. Vương Chi Sách mặc dù có chuẩn bị trước thế nhưng vạn phần không ngờ đối phương lại lựa chọn lẩn tránh phía sau địa long mà công kích một cách bất ngờ như vậy.



Chỉ kịp cầm trọng xích chém xuống, Hoàng Kim Thánh Mâu của đối phương đã quét một đường hoàn mỹ từ dưới lên đánh bật hắn lùi về phía sau.



“Huyền Thổ Long Kích!”



Thời điểm Vương Chi Sách lui về phía sau một bước, thân ảnh Quan Thiên Long rốt cuộc hiện ra, hắn cầm lấy Hoàng Kim Thánh Mâu không chút khoan nhượng đâm thẳng về phía Vương Chi Sách.



Nếu như Hoàng Kim Long Kích là dùng mũi mâu vạch phá không gian bổ xuống đối thủ hòng đánh văng vũ khí của đối phương, thì Huyền Thổ Long Kích lại là dùng Hoàng Kim Thánh Mâu chọc thẳng vào vị trí tối quan trọng của đối thủ. Hai chiêu trợ công, nếu như đối thủ sơ ý, rất có thể hắn sẽ bị Quan Thiên Long miểu sát trong phút chốc.



Lại nói, mũi mâu hóa thành long đầu xé gió hướng về phía Vương Chi Sách muốn đem đối phương nhấn chìm trong hoàng kim chi quang.



“Keng!!!”



Lại một lần nữa Vương Chi Sách phải vung lên trọng xích ngang ngực mà chật vật chống đỡ. Chẳng qua lần này không còn may mắn như lần thứ nhất. Một kích trực diện của Quan Thiên Long quả thật quá mạnh mẽ, sau khi va chạm với trọng xích của Vương Chi Sách, Hoàng Kim Thánh Mâu vẫn tiếp tục dấn tới, lực lượng bạo phát đánh bật Vương Chi Sách về phía sau.



Bấy giờ, Vương Chi Sách đã bị Quan Thiên Long đánh cho không thể triển khai thế công. Thời điểm hắn bị đánh bật về phía sau, bản thân còn chưa kịp định thần, thân ảnh hoàng kim của đối phương đã tiếp cận.



“Huyền Thổ Ngưng Hiên.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK