Tình huống ngày hôm qua cực kỳ xấu hổ, hắn vẫn nên vẽ chú văn này lên tường để đề phòng sư phụ của hắn không có chuyện gì lại xuyên tường chạy qua đây giống như u linh vậy, xuyên qua không gây ra bất cứ tiếng động nào.
Sau khi vẽ xong, hắn lại lấy ra một khối Tử Lệ tinh binh.
Hắn dùng lôi điện bao lấy tinh binh và kiếm Long Uyên, sau đó cẩn thận luyện chế, một khối Tử Lệ tinh binh to cỡ nắm tay đã dần dần hóa thành từng đợt khí tinh binh dung hợp với kiếm Long Uyên, kiếm Long Uyên ngay lập tức phát ra tiếng ông ông, ngay cả Độn Giáp Thiên Tự cũng lóe lên ánh sáng.
Quá trình này diễn ra khá lâu.
Dù sao Triệu Bân cũng chưa đạt tới cảnh giới Địa Tạng, muốn luyện hóa Tử Lệ tinh binh thành trạng thái khí tinh binh vẫn cần phải tốn không ít thời gian, đạo hạnh cùng trí lực thì mới có thể thành công. Ngay khi Tử Lệ tinh binh hóa khí thì nó đã dung hợp hết vào trong kiếm Long Uyên.
Ông! Ông!
Kiếm Long Uyên run lên kịch liệt, toàn thân toát ra khí tức cổ xưa huyền ảo.
Thân kiếm lúc này đã được bao bọc trong một lớp khí màu vàng chói sáng, giống như kiếm khí đã xuất hiện.
Triệu Bân lộ vẻ kinh ngạc.
Tử Lệ tinh binh dung hợp vào binh khí rõ ràng là màu tím, sao lại hiện lên màu vàng?
Suy nghĩ hồi lâu thì hắn mới tìm ra manh mối, đó là bởi vì Độn Giáp Thiên Tự, lần thứ hai luyện hóa khí tinh binh, nguyên bản vốn là màu tím nhưng sau đó đã bị màu vàng lấn át, khiến nó trở nên giống như kim quang của Độn Giáp Thiên Tự.
Ông! Ông!
Kiếm Long Uyên rung động không ngừng, có vẻ như rất hưng phấn.
Nó dường như đã có thêm linh tính sau khi được luyện hóa bằng Tử Lệ tinh binh.
Triệu Bân có thể cảm nhận được rõ ràng thanh kiếm này so với lúc trước đã có thêm linh tính, trong nháy mắt dường như hắn còn có thể nghe thấy ai đó đang gọi chủ nhân, nhất định là kiếm Long Uyên đang gọi hắn.
“Không tệ”, Triệu Bân vui vẻ ra mặt.
Chẳng trách Tử Lệ tinh binh lại có giá trị cao như thế, nó quả thực có tác dụng thần kỳ đối với binh khí.
Điều đáng mừng hơn chính là hắn có rất nhiều Tử Lệ tinh binh trong tay, hắn có thể dùng nó để luyện hóa kiếm Long Uyên hàng ngày, một ngày nào đó thanh kiếm của hắn sẽ trở thành một món thần binh nổi danh, đây chính là cơ duyên tạo hóa của kiếm Long Uyên.
Trời gần sáng thì hắn mới dừng tay lại.
Kiếm Long Uyên đã càng lúc càng trở nên bất phàm, thanh kiếm ban đầu dài hai thước ba tấc bây giờ trông như dài tới ba thước, tức là có vẻ đã dài ra thêm bảy tấc do toàn thân của nó được bao phủ bởi một tầng kiếm khí màu vàng khá dày.
Nhìn từ xa, người không biết có khi còn tưởng thanh kiếm của hắn dài tới ba thước thật.
Nhìn từ xa, người không biết có khi còn tưởng thứ hắn mang theo không phải là một thanh kiếm mà là một tia sáng lớn.
"Rất tốt".
Triệu Bân cầm kiếm Long Uyên, tĩnh tâm cảm nhận.
Bây giờ bên trong kiếm Long Uyên dường như đã ẩn hiện linh hồn, cho hắn có cảm giác người kiếm hợp nhất, khiến hắn có thể cảm nhận được rõ ràng kiếm uy của nó. Kiếm uy của nó quả thật đã tăng lên rất nhiều, sức sát thương cũng mạnh lên khủng khiếp, đây không phải là thứ mà kiếm Long Uyên lúc trước có thể so sánh được.