Có không ít người thở dài tiếc thương thay cho Cơ Ngân.
Ở đây có biết bao nhiêu hải vực mà hắn lại chạy tới ngay cấm địa Biển Chết, hắn đã rơi vào một cái bẫy lớn, bây giờ dù có tiến lên hay lùi xuống cũng không được bởi vì đường nào cũng là đường chết.
"Cơ… ưm… ưm…"
Nhan Như Ngọc đã muốn xông lên nhưng ngay lập tức bị các trưởng lão Nhan gia che miệng lại. Mặc dù bọn họ không biết Thánh nữ nhà mình có quan hệ gì với Cơ Ngân nhưng cho dù có quan hệ thân thiết đến cỡ nào cũng không thể làm như vậy được.
Đừng nói là mấy người bọn họ.
Cho dù triệu tập hết cường giả Nhan gia lại đây thì hôm nay bọn họ cũng không cứu nổi Cơ Ngân.
"Chỉ cần ngươi giao ra thánh thú thì lão phu sẽ không giết ngươi", Công Tôn Hãn lạnh lùng nói.
"Nếu muốn thì cứ lại đây mà lấy".
Triệu Bân cười lạnh nói rồi mạnh mẽ đứng lên, hắn thầm nghĩ lão tổ gia tộc Công Tôn thật biết cách nói chuyện, lão không giết ta không có nghĩa là kẻ khác sẽ không giết ta, còn muốn ta giao ra tiểu bảo bối, đúng là nực cười!
“Tự mình tìm chết”, Công Tôn Hãn hừ lạnh một tiếng, ngay lập tức tung ra một chưởng hóa thành bàn tay lớn đánh tới, trong lúc đó lão già áo tang cùng mụ già áo đỏ cũng đã di chuyển.
"Bọn chuột nhắt".
Hai mắt Triệu Bân sáng rực như đuốc, hắn chém ra một kiếm hóa diệt chưởng ấn của Công Tôn Hãn.
Ngay lập tức lão già áo tang đã phóng tới, lão ta phóng ra bốn lá cờ lớn cắm ở bốn phương tạo thành một trận pháp phong ấn, nhưng cấp bậc của trận pháp này có vẻ như vẫn quá yếu, vừa mới hình thành liền bị Triệu Bân tìm thấy lỗ hổng sau đó xé rách.
Sau đó, lọt vào trong tầm mắt của hắn lại là một cái chuông lớn đang giáng xuống.
Cái chuông lớn này là của lão tổ Cát gia, nó nhanh chóng chụp xuống đầu Cơ Ngân, bên trong chuông còn có lôi điện cùng bí văn lưu chuyển. Đây là một bí pháp phong ấn, lão ta không muốn giết Cơ Ngân mà chỉ muốn bắt sống.
Rống!
Triệu Bân thi triển Thần Long Vẫy Đuôi, mạnh mẽ công phá.
Rồi mụ già áo đỏ lại xuất hiện như một bóng ma, trong nháy mắt lại áp sát, từ trong tay áo lắc lên chuông nhiếp hồn, tiếng chuông biến hóa lạ kì khiến cho tinh thần của ai cũng ông ông chấn động.
Cút!
Triệu Bân quát lớn, hắn thi triển Long Ngâm Hổ Gầm phá nát chuông nhiếp hồn.
Mụ già áo đỏ trọng thương, kêu rên một tiếng.
Hiển nhiên để rung được chuông nhiếp hồn thì mụ ta cũng phải liên kết tinh thần với nó.
Tinh thần bị Long Ngâm Hổ Gầm đả thương đương nhiên là rất khó chịu.
Giết!
Công phạt vẫn chưa dừng lại, cả ba người lại đồng loạt xông lên.
Triệu Bân cũng không hề nao núng, ngay lập tức xông pha nghênh chiến.