Cùng lúc đó, Dương Huyền Tông, Linh Lung, Đan Huyền, Chư Cát Huyền Đạo, Hắc Bạch lão đạo cũng đều đồng loạt tiến lên ngăn cản, soát hồn đại trận không chỉ hao tổn tinh lực của tứ đại pháp sư hộ quốc mà còn khiến cho người bị soát hồn bị tổn hại căn cơ, nếu xui xẻo sẽ làm hỏng nền tảng của Cơ Ngân và biến hắn trở thành phế vật. Nếu như Ân Minh rắp tâm trả thù vậy thì kết quả của Cơ Ngân sẽ rất thê thảm.
"Hoàng ảnh vệ đã muốn bắt người thì các ngươi còn cản được sao?"
Một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên, có mấy trăm bóng người áo đen đã đáp xuống đỉnh Vũ Hóa, tuy không thể nhìn thấy diện mạo nhưng có thể thấy được bọn họ đều là cường giả Chuẩn Thiên, khí thế liên hợp lại khiến cho cả đỉnh Vũ Hóa phải rung chuyển.
Nhiều như vậy sao?
Dương Huyền Tông thấy vậy thì sắc mặt vô cùng khó coi.
Những gì bọn họ nhìn thấy chỉ là một phần nhỏ, dưới chân núi vẫn còn rất nhiều người, chỉ vì muốn biết rõ chân tướng mà quân tinh nhuệ của hoàng ảnh vệ đều đã tới đây, còn có Tử Y Hầu nhất định cũng đã đến Thiên Tông rồi.
Chẳng qua lão ta chưa xuất hiện mà thôi.
Mọi người đoán không sai.
Kẻ điên cuồng Tử Y Hầu đã điều hết quân tinh nhuệ của mình tới bắt Cơ Ngân.
Hàng trăm cường giả Chuẩn Thiên mới tới chẳng qua cũng chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.
Ngoài cường giả Chuẩn Thiên thì lão ta còn điều động mười vạn quân hoàng ảnh vệ đến đây, đang bao vây Thiên Tông.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi Thiên Tông khai sinh lại xảy ra một chuyện lớn đến như vậy.
"Sao lại ngăn cản, chẳng lẽ trong lòng có quỷ?"
Ba người Quỷ Minh cũng đã chạy đến đỉnh Vũ Hóa.
Không ít người vẫn đang chạy tới gây áp lực với chưởng giáo.
Trong hoàn cảnh này thì trừ khi cường giả Thiên Võ ra mặt, nếu không sẽ không còn ai trấn áp được cục diện.
"Ngươi nên biết sử dụng soát hồn đại trận lên người hắn có ý nghĩa gì", Linh Lung lạnh lùng nói.
"Ta cũng không muốn đâu! Vấn đề là do Cơ Ngân không chịu thừa nhận thôi!", Ân Minh nhún vai cười nói, sự việc ngày hôm nay rất lớn, sự tự tin của hắn ta cũng không tầm thường, trước đây hắn ta không bao giờ dám nói chuyện như thế với Linh Lung, bây giờ thì hắn ta đã có chống lưng cực mạnh, hắn ta còn sợ cái gì nữa?
"Bốn vị sư tổ, xin cho ta một chút thời gian", Dương Huyền Tông nói.
"Cái này ngươi phải hỏi Tử Y Hầu".
"Ta..."
“Cứ để bọn họ soát”, Triệu Bân thản nhiên nói.
Trong tình huống này, Dương Huyền Tông và những người khác có làm gì cũng không thể bảo vệ hắn.
Cường giả Thiên Võ không ra mặt thì không ai có thể trấn áp được cục diện.
Nếu như dám chống lại thì Thiên Tông hôm nay phải tắm trong biển máu.
Cứ để cho bọn họ soát hồn cũng chẳng sao, bọn họ thực sự cho rằng cấm chế linh hồn mà Nguyệt Thần tạo ra chỉ là vật bày trí thôi hay sao?
Đừng nói là phàm nhân, cho dù tiên nhân có đến đây thì cũng không thể tìm ra manh mối.
Ân Minh có tự tin, hắn cũng có tự tin.
"Cơ Ngân...", Vân Yên ngập ngừng.
"Đồ nhi không sợ", Triệu Vân mỉm cười nói.
"Có thể soát hồn nhưng không thể mang hắn ra khỏi Thiên Tông", Dương Huyền Tông lạnh lùng nói.
Đây là giới hạn nhẫn nhịn của ông ta.
Chỉ có quỷ mới biết hoàng ảnh vệ có thể bắt Cơ Ngân đi đâu.
Nếu như đám người này muốn vu oan giá hoạ thì bọn họ biết tìm ai nói lý lẽ đây?
"Được".