Tiếng hét của Triệu Bân cũng cuốn theo tiếng gào của Kỳ Lân.
Lại là thiên lôi trận, có thể dùng được lần đầu thì tất nhiên cũng có thể dùng tới lần thứ hai, thứ ba, thứ tư…
Một câu nói thôi: Đánh trận cùng hắn, tuyệt đối không thể để lộ sơ hở.
Mà bây giờ các cường giả của vương triều Hắc Long đâu chỉ để lộ sơ hở. Sau khi bị mù mắt, họ gặp thêm thiên lôi trận, nghiễm nhiên biến thành những tấm bia di động. Dù không bị mù, họ cũng không đỡ được trận pháp đao kiếm ngợp trời này. Phải biết rằng, lúc này Triệu Bân đang ở trong trạng thái Kỳ Lân hóa, thiên lôi trận bá đạo tới mức nào chứ.
Keng!
Long Phi cũng không nhàn rỗi, cô ta dùng chân nguyên làm cung, dùng sức mạnh của huyết mạch làm tên, kéo cung bắn tên, nhắm rất chuẩn, mũi tên nào cũng trúng. Mỗi mũi tên là một người, điểm danh từng kẻ một. Nhiều kẻ chưa kịp rơi xuống đất đã bị cô ta bắn thành thi thể, kêu la thảm thiết, cứ rơi xuống đất là biến thành vũng máu.
Cô ta không dùng đến Cửu Vĩ hóa.
Quân địch đã không còn khí thế của chúng nữa, Kỳ Lân Cơ Ngân cộng thêm cô ta cũng đủ xử lý rồi, dùng Cửu Vĩ hóa cũng chỉ hao tốn sức lực. Phía sau vẫn còn đại chiến thảm khốc hơn, thép tốt phải dùng cho đúng chỗ.
Thê thảm.
Cường giả của vương triều Hắc Long cực kỳ thê thảm.
Hứng chịu thể ánh sáng mà không kịp trở tay, thiên lôi trận sau đó cũng đồ sát sinh mệnh, không thể đếm được cụ thể. Mười vạn không quân bị đánh cho tan tác, trong đó có không ít cao thủ Chuẩn Thiên. Đã vậy, đòn tấn công của Triệu công tử cực kỳ chăm chút tới các cường giả ở đỉnh cao, tiêu diệt được họ thì đám lâu la còn lại chẳng gây nên nổi sóng gió gì. Khí thế vô hình đã bị phá vỡ, hắn có thể gắng gượng tiêu diệt toàn bộ đám quân địch này.
“Thiên lôi trận!”
Triệu Bân từ trên trời hạ xuống, hắn tiếp đất tạo nên một tiếng nổ “đùng”, thanh kiếm cắm vào mặt đất, thiên lôi trận lần này giúp đao kiếm lôi quang lao vọt ra từ dưới lòng đất, trong một phạm vi nhất định, không hề có sai sót.
Máu me không ngừng bắn ra.
Mỗi một vũng máu, chắc chắn có cả đống cường giả chôn thân.
Không phải tất cả mọi người đều có căn cơ vững chắc.
Cũng không phải tất cả đều chống chịu được uy lực chèn ép của Kỳ Lân.
Không có khí thế quần thể để đối đầu, mấy người này chỉ như bầy dê đợi bị làm thịt.
Tất nhiên cũng có những kẻ xuất sắc, căn cơ gốc rễ vững vàng, chịu đòn rất giỏi, cố sức trốn ra khỏi khu vực này. Họ bị mù mắt, dọc đường tháo chạy cứ lảo đà lảo đảo, điên cuồng lao về phía núi Thương Long, vừa chạy vừa hô hào, vừa để kêu cứu vừa để cầu viện.
Thế nhưng, vì khoảng cách quá xa, rất ít người nghe thấy.
Cũng có thể vì bên phía Thương Long cũng đang đấu đá rất ác liệt, tiếng nổ vang trời che lấp âm thanh của họ.