Sáng sớm là thời điểm linh khí thiên địa nồng đậm và tinh hoa nhật nguyệt thuần khiết nhất cho nên cũng cũng có không ít đệ tử ra ngoài tập luyện, bọn họ nhìn thấy Triệu Bân bị kéo lê trên đất thì cũng không khỏi thổn thức tặc lưỡi, thanh danh một đời của hắn cũng đã bị một màn này xóa sạch!
Hai người cuối cùng cũng dừng lại phía trước Linh Đan các.
"Bái kiến sư thúc".
"Bái kiến sư tổ".
Đan Huyền và Tử Viêm đều chắp tay cúi đầu hành lễ với Linh Lung, nhưng khi vừa nhìn thấy Triệu Bân thì bọn họ liền ho khan, tên nhóc này sao mà thảm thế, chắc là đau lắm!
"Ừm".
Linh Lung hừ nhẹ một tiếng, cuối cùng cũng buông Triệu Bân ra.
Triệu Bân lắc lư một hồi mới có thể đứng vững, gương mặt của hắn đen như đít nồi, hắn từng thề sẽ thu phục Nguyệt Thần, hôm nay hắn sẽ thêm Linh Lung vào danh sách, đợi hắn đạt tới cảnh giới Chuẩn Thiên thì hắn cũng sẽ lôi xềnh xệch Linh Lung đi khắp nơi giống như ngày hôm nay, nữ nhân này thực sự quá xấu xa rồi.
Linh Lung không tỏ thái độ gì, cô ta phất tay một cái, trong lòng bàn tay lại có thêm một viên đan dược có đan hương nồng đậm, tỏa ra ánh sáng như ngọc, đó chính là một loại đan dược bốn vân, quả nhiên đan dược cao cấp trông cũng hết sức nổi bật.
"Đan cố nguyên".
Tử Viêm thốt lên một tiếng kinh ngạc, hai mắt sáng rỡ.
Triệu Bân nhìn thấy đan dược thì hai mắt cũng sáng rỡ lên, mặc dù hắn không phải luyện đan sư nhưng hắn vẫn có thể nhận ra loại đan dược này, hơn nữa còn biết rõ dược tính của nó, đây là đan dược củng cố căn cơ, bồi bổ chân nguyên, gia tăng khí lực, ngoài ra còn có thể giúp tu vi của võ tu tăng lên.
Ví dụ như hắn có cảnh giới Huyền Dương tầng 3 nếu như được nuốt một viên đan cố nguyên thì tu vi ít nhất cũng có thể tăng lên hai tầng, còn nếu như Tử Viêm được dùng một viên thì tu vi ít nhất cũng có thể tăng lên ba tầng.
Không còn cách nào khác, bởi vì nội tình của hắn quá hùng hậu, căn cơ lại hết sức vững chắc cho nên muốn đột phá cũng khó khăn hơn người khác, mà muốn thăng cấp cũng thăng chậm hơn người khác.
Trong lúc hắn đang quan sát thì viên đan cố nguyên kia cũng đang bay về hướng của hắn.
“Cho ta sao?”, Triệu Bân sửng sốt.
“Nuốt vào đi”, Linh Lung nhàn nhạt nói.
"Như vậy thì ngại quá".
Triệu Bân miệng thì nói như vậy nhưng tay thì lại rất thành thục nhận lấy, một giây trước sắc mặt của hắn vẫn còn tối đen thì một giây sau đã bật cười ha hả, hôm nay hắn bị lôi đi xềnh xệch trên đường cũng rất đáng giá, nếu như lần nào bị lôi đi cũng có đan dược quý để dùng thì cho dù hắn có bị lôi đi xềnh xệch khắp thế gian hắn cũng cảm thấy vui lòng.
“Sao ta lại không gặp may mắn như vậy chứ!”, Tử Viêm ghen tị nói, hắn ta cũng muốn bị Linh Lung lôi đi một vòng giống như vậy.
“Đừng nói nhảm nữa… nuốt vào đi”, Linh Lung nói, cô ta đã tìm được một chỗ để ngồi xuống.
“Thật là thơm”, Triệu Bân hít vào đan hương, cảm thấy rất vui vẻ thoải mái.
Ngay sau đó Triệu Bân liền nuốt viên đan dược vào.
"Có vị gì?", Tử Viêm chọc chọc Triệu Bân hỏi.
"Có chút đắng, ta..."
Triệu Bân còn chưa kịp nói xong thì đã cảm thấy lòng bàn chân của mình rời khỏi mặt đất, chính xác mà nói thì hắn đã bị Linh Lung phóng ra một luồng chân nguyên cuồng phong nâng lên rồi ném vào trong lò luyện đan.
“Ý gì đây?”, Triệu Bân gào to.
Leng keng, ầm!
Đáp lại hắn chỉ có tiếng lò luyện đan đang leng keng đóng lại, bên ngoài lò luyện đan còn được thêm vào một cấm chế phong ấn hắn ở bên trong lò.
“Yên tâm ngồi đó đi, chỗ đó sẽ giúp ngươi luyện hóa dược lực”, Linh Lung nói.