Triệu Bân không nói, chỉ liếc mắt nhìn cường giả trấn giữ hình tháp, ý tứ rất rõ ràng: đang có người ngoài ở đây, ngươi chắc chắn muốn nói về chuyện đó sao?
Hành động đó rất hợp lý.
Ít nhất thì theo Ân Minh đó cũng là chuyện hoàn toàn hợp tình hợp lý.
Đây là thủ hạ dòng chính của ông nội, tất nhiên là phải hết sức cẩn thận, hắn ta hỏi như vậy là quá liều lĩnh, xem mấy cường giả trấn thủ hình tháp rõ ràng đều đang vểnh tai lên chờ nghe ngóng bí mật.
"Đợi ta ở đây".
Ân Minh để lại một câu rồi mới rời đi.
Xem đi! Vẫn là lừa gạt có tác dụng.
Triệu Bân thở phào nhẹ nhõm, nhìn theo Ân Minh bước vào hình tháp.
Sau đó.
Sau đó hắn liền bỏ chạy.
Cường giả trấn thủ hình tháp đều ngạc nhiên, Ân Minh bảo người này chờ thế mà vừa quay đi thì người này đã chạy trốn, lại còn chạy nhanh giống như đang bị ma đuổi vậy.
Không chạy?
Không chạy còn chờ để bị bắt sao?
Đây là lời trong lòng của Triệu công tử.
Hắn không biết tại sao Ân Minh lại đến hình tháp nhưng chắc chắn không phải là chuyện gì tốt.
Nói không chừng Ân Minh hơn nửa đêm còn chạy đến đây chính là để bắt mẹ của hắn.
Dùng mẹ hắn dụ hắn đến.
Dùng mẹ hắn áp chế hắn.
Chuyện này Ân Minh chắc chắn có thể làm được.
Vì thế:
Hắn phải chạy, hơn nữa còn phải chạy thật nhanh, trước khi Ân Minh lên tầng chín hình tháp thì hắn phải chạy ra khỏi hình tháp, chỉ cần hắn ra khỏi hình tháp thì liền có thể truyền tống ra khỏi Đế Đô, như vậy mới đúng là công đức viên mãn.
Vèo!
Hắn dùng hết sức bình sinh để chạy, tốc độ nhanh như chớp.
Binh vệ tuần tra hình tháp thấy thế thì đều nhướng mày, người này đang vội vàng đi đầu thai hay sao?
Lúc này Ân Minh đã bước vào tầng chín của hình tháp.
Vừa vào cửa thì ánh mắt của hắn ta đã hiện lên vẻ dữ tợn, thần sắc cũng bạo ngược hung tàn. Đây là nơi giam giữ mẹ của Triệu Bân, cũng chính là thứ có thể dùng để uy hiếp Triệu Bân. Chỉ cần nắm được Đan Phượng Phù Dung trong tay thì hắn ta không sợ Triệu Bân không chịu lòi đuôi, bởi vì chắc chắn như vậy cho nên hắn ta cũng đã tính toán rất kỹ lưỡng xem sẽ nhục mạ và hành hạ Triệu Bân như thế nào.
Nhưng bây giờ hắn ta lại phải sững sờ khi bước vào phòng.
Tầng chín hết sức yên ắng, không thấy Đan Phượng Phù Dung đâu.
"Người đâu?"