Chỉ cần có thể xử lý được Triệu Bân, bị coi như công cụ, hắn ta cũng bằng lòng.
Cùng là kẻ gây sự, nếu hắn ta vào, Triệu Bân cũng phải vào theo.
Hắn thì sao cũng được, không sợ vào Hình Tháp. Phủ Đại Đế Ti có quan hệ lợi ích với Tử Y Hầu, đừng nói là hắn ta quậy phá đế đô, cho dù hắn ta giết người trên đường, Tử Y Hầu cũng không làm gì được hắn ta, cùng lắm thì lão đòi ít tiền tài và báu vật từ ông nội hắn ta thôi.
Triệu Bân thì khác, hắn và Tử Y Hầu có ân oán riêng, vào Hình Tháp rồi thì đừng hòng ra nữa. Chuyện tiền trảm hậu tấu Tử Y Hầu làm nhiều rồi, sau đó cứ tìm lý do lấp liếm cho qua thôi.
Vì một Cơ Ngân, chẳng lẽ bên trên định tiêu diệt Tử Y Hầu chắc?
“Hầu phủ chấp pháp công bằng, ta đây phải phối hợp thôi”.
Ân Trú thấy vậy cũng chen vào, phụ họa một tiếng, lời nói rất đanh thép, đạo nghĩa rất lẫm liệt, chỉ thiếu mỗi một câu: Cháu trai ta phạm pháp, ngươi muốn bắt cứ bắt muốn đánh cứ đánh, không cần giữ thể diện cho ta. Lão phu là Đại Tế Ti của hoàng tộc, lấy thân mình ra làm gương. Tất nhiên, bắt cháu trai ta, ngươi cũng phải bắt cả Cơ Ngân đấy.
Ba kẻ diễn trò.
Bốn pháp sư hộ quốc khoanh tay, liếc mắt nhìn Tử Y Hầu rồi nhìn sang Ân Trú, lại ngó qua Ân Minh. Ba kẻ này thật ăn ý, trong thời khắc then chốt cũng biết phốt hợp nhau để nhốt Cơ Ngân vào tù, cùng phô bày khả năng diễn xuất nhỉ?
Họ nhìn ra, chẳng lẽ Dương Huyền Tông và mấy người kia không nhìn ra? Thậm chí họ còn nghi ngờ, Tử Y Hầu và Ân Minh đã thông đồng từ trước, hợp sức đặt bẫy. Một người ép Cơ Ngân phạm tội, một người phụ trách bắt người, chỉ cần gây sự ở đế đô thì sẽ do Tử Y Hầu quản lý, vừa hợp tình hợp lý vừa danh chính ngôn thuận.
Vào Hình Tháp rồi, không thể do Thiên Tông quyết định được nữa.
Tử Y Hầu muốn xử lý Cơ Ngân trong Hình Tháp, dễ như trở bàn tay.
“Ta không có ý kiến gì”.
“Mấy cái tuổi ranh đã xấc láo không kiêng nể ai thế này, phải thẩm vấn đàng hoàng”.
“Cứ ăn vài trận đòn trong tù là sẽ nhớ đời ngay”.
Sau phút im lặng, hiện trường nổi lên những lời xì xào không ngớt. Ngô gia, Tử gia và Mộ Dung gia là bên vui vẻ nhất, trong trận hỗn chiến này họ là kẻ bị hại, có quyền lên tiếng, mà lời nói của họ toàn nhằm vào Cơ Ngân. Đôi bên có ân oán riêng, họ chỉ mong Cơ Ngân bị phạt, tốt nhất là vào tù rồi đừng ra nữa.
“Hậu bối so tài với nhau, không cần thiết phải vào Hình Tháp chứ!”, Linh Lung nói.
“Dám quậy phá Đế Đô, hoàn toàn cần thiết đấy!”, người của phủ Đại Tế Ti đồng loạt mắng lại.
“Nếu không phải Ân Minh gây sự, làm sao có cục diện này?”, đám đông trưởng lão của Thiên Tông lạnh lùng đáp.
“Nói thì như thế, nhưng Cơ Ngân quả thực cũng có tham gia”.
“Ngươi…”
Hai bên lại bắt đầu giương cung bạt kiếm, còn có xu thế đánh nhau.
Bầu không khí tại hiện trường thoáng chốc như đông đặc lại, cục diện cũng rất căng thẳng.
“Ta sẽ vào Hình Tháp”.