Thân Dung đã bị người của Ma cung tìm được.
Chính xác mà nói thì đám người Ma cung đã tìm được con Rắn tám đầu, con quái vật đó có kích thước khổng lồ cho nên rất dễ thu hút sự chú ý, đứng ở rất xa cũng có thể nhìn thấy tám cái đầu lớn vươn lên trên không trung.
Vốn dĩ Thân Dung không muốn thỉnh Rắn tám đầu ra ngoài.
Nhưng vì để tìm được Bất Diệt chiến kích cho nên hắn ta vẫn để nguyên Rắn tám đầu ở bên ngoài, như vậy thì mới có thể phát huy tối đa khả năng cảm nhận mọi thứ xung quanh, mặc dù có ưu điểm này nhưng cũng có nhược điểm là rất dễ bị kẻ khác phát hiện.
Rống!
Không lâu sau hắn ta liền nghe thấy một tiếng hổ gầm.
Ma Khôi đã tới, Thái Thượng Hung Hổ của hắn ta vẫn đang ở bên ngoài phi nước đại giữa thiên địa gây ra động tĩnh hết sức ghê gớm, nó đi tới đâu cũng để lại sau lưng một đống đổ nát.
"Giao Bất Diệt chiến kích ra đây".
"Bản vương không lấy".
"Muốn chết".
Hai người đối thoại hết sức đơn giản dễ hiểu.
Ma Khôi mang theo sự phẫn nộ tột cùng đánh tới, không nói bất kì lời vô nghĩa nào mà đã liên tục thi triển công pháp, bất kể là ngươi có lấy được chiến kích hay không thì ta cứ đánh ngươi chết trước rồi tính sau, cho ngươi chừa thói đánh lén, nếu như không phải vì ngươi xen ngang thì chuyện rắc rối này cũng đã không xảy ra.
"Đây là kế ly gián".
Thân Dung quát lớn, lùi lại từng bước.
Đáp lại hắn ta, chỉ thấy Thái Thượng Hung Hổ xông tới.
Rống!
Lúc này Ma Khôi đã phẫn nộ đến mức mất đi lí trí, chỉ muốn tìm người để phát hỏa. Chiến lực của hắn ta vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa Thái Thượng Hung Hổ còn rất hung hãn, người bình thường chắc chắn không thể gánh nổi một đòn của hắn ta, nhưng trùng hợp thay ở đây lại có thêm một con quái vật khác có thể làm được điều đó, hắn ta tất nhiên sẽ tóm lấy nó mà phát hỏa.
Đừng nói gì nữa, chỉ nhìn ngươi là ta đã muốn đánh rồi!
Ầm! Ầm!
Ma vực âm u lại bắt đầu vang lên những tiếng nổ vang trời.
Hai yêu nghiệt lại xông vào đánh nhau.
Chính xác mà nói thì là do Ma Khôi muốn khai chiến, trong khi Thân Dung phải bị động nghênh chiến.
Nhưng dù nói thế nào đi nữa thì cả hai cũng đã xông vào đánh nhau, gây nên động tĩnh khổng lồ ở trong di chỉ Ma vực. Những kẻ đứng ở xa cũng có thể nhìn thấy trời đất như sụp đổ, cả một cánh rừng đã bị hai người san bằng.
"Tú Nhi đã nói, ra ngoài phải mang não theo".
Triệu Bân ngẩng đầu lên nhìn, trong lòng cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Chiêu gắp lửa bỏ tay người này của hắn thật sự quá hiệu quả, chỉ trách hắn đã nắm bắt tâm lí của người khác quá tốt, hay nói trắng ra phương pháp này của hắn chính là một phương pháp hại người tinh vi.
"Thật sự là Thân Dung đang giữ chiến kích sao?"
"Có lẽ là có người đang hãm hại Thân Dung".
"Chuyện này cũng khó nói lắm".
Đám người đứng xem trận chiến đều đang bàn tán xôn xao.
Khung cảnh hỗn loạn đến mức không ai có thể tìm được câu trả lời xác đáng.
Dù sao cũng không có ai tận mắt nhìn thấy.
Trong những tiếng bàn tán xôn xao, đại chiến của Ma Khôi cùng Thân Dung càng lúc càng diễn ra ác liệt, chiến lực của Thái Thượng Hung Hổ cùng Ma Khôi quả nhiên không tầm thường, liên tục khiến cho Rắn tám đầu cùng Thân Dung đứng không vững. Thân Dung bị đánh đến tối tăm mặt mày, hắn ta có nói thế nào thì đối phương cũng không nghe, đêm nay xem ra đối phương đã nhất định muốn sống chết với hắn ta.
"Tiểu kích kích".
Bên trong một khu rừng, Triệu Bân vẫn đang thong thả tìm kiếm.
Tối nay hắn vẫn là kẻ chuyên nghiệp nhất, ở bên kia đại chiến đang diễn ra với khí thế ngất trời, người ở bốn phía đều tập trung lại xem, chỉ có một mình hắn là vẫn đi khắp nơi tìm Bất Diệt chiến kích. Một tiếng tiểu kích kích mà hắn gọi khiến cho ngay cả Nguyệt Thần cũng phải nheo mắt, đồ nhi của cô ta quả nhiên có khiếu hài hước, cần được bồi dưỡng thêm.
"Lão đại, ở đây!"
Trong lúc hắn đang tìm kiếm thì đột nhiên nghe thấy phân thân gào to.
Triệu Bân ngay lập tức liên kết với tầm mắt của phân thân, hắn liền nhìn thấy Bất Diệt chiến kích đang cắm ở một vực thẳm, ở nơi đó đã có mấy phân thân của hắn đang canh chừng.
"Bảo bối, ta đến đây".
Triệu Bân nhanh như chớp phóng thẳng về hướng đó.
Những mỗi một lần hắn sắp có được cơ duyên tốt thì sẽ luôn có biến cố xảy ra.
Lần này cũng không ngoại lệ.
Kẻ tìm thấy Bất Diệt chiến kích đang ở vực thẳm cũng không chỉ có phân thân của Triệu Bân mà còn có một kẻ khác, kẻ này không để lộ gương mặt, toàn thân khoác hắc bào che kín người, ngay cả khí tức cũng không lộ ra cho nên không thể biết được hắn ta là nhân tài của nhà nào.
Giết!
Phân thân gào to một tiếng rồi lại hóa ra một phân thân khác.
Sau đó các phân thân ngay lập tức xông về phía kẻ khoác hắc bào.
Nhưng ngay lập tức tất cả phân thân đều đều đã bị một chưởng quét sạch.
Các phân thân của Triệu Bân xông lên là hành động tự sát, nhưng hành động tự sát này cũng không vô ích, bọn họ đã khắc dấu hiệu lên trên thân thể của kẻ khoác hắc bào để chân thân có thể tìm thấy hắn ta.
Kẻ khoác hắc bào đến nhanh mà đi cũng nhanh
Bất Diệt chiến kích là một củ khoai nóng bỏng tay, cầm được nó là chuyện hết sức nguy hiểm.
Chính vì quá vội vàng cho nên hắn ta mới không để ý rằng thân thể của mình đã bị đánh dấu.
"Chạy đi đâu?"
Triệu Bân hừ lạnh một tiếng, ngay lập tức đuổi theo.
Có dấu hiệu của các phân thân để lại cho nên hắn có thể truy đuổi theo vị trí chính xác.
Ầm! Ầm!
Thanh âm của trận đại chiến truyền khắp Ma vực.
Trận chiến giữa Ma Khôi và Thân Dung vẫn đang diễn ra, hai con quái vật tung hoành giữa trời đất, đi tới đâu cũng để lại phế tích hỗn độn, đất trời sụp đổ.
"Chiến lực ngang nhau".
"Cuối cùng hắn ta có lấy được hay không?"
"Chỉ có quỷ mới biết".
Đám đông tụ tập càng lúc càng nhiều, tiếng bàn tán cũng vang lên không ngớt.
Đại chiến diễn ra rất ác liệt nhưng vẫn không có ai biết được rằng liệu Thân Dung có thật sự cầm được chiến kích hay không, tất cả những gì mà bọn họ có thể biết được chính là hai con quái vật ở trên kia càng đánh càng hăng, không thể phân cao thấp.
"Cơ Ngân".
Thân Dung nghiến răng nghiến lợi, như thể biết ai đã hãm hại mình.
Trên thực tế hắn ta cũng chỉ phỏng đoán, nhưng một khi người ta đã nảy ra một phỏng đoán thì sẽ nhất nhất tin vào phỏng đoán của mình, cũng giống như Ma Khôi vậy, hắn đã nhận định Thân Dung là người cầm Bất Diệt chiến kích cho nên mới bất chấp lý lẽ mà xông vào khai chiến.
Vèo!
Ở bên kia Triệu Bân vẫn đang phóng xuyên qua khu rừng truy đuổi kẻ khoác hắc bào.
Những dấu vết mà phân thân để lại từ nãy đến giờ vẫn luôn chuyển động, chắc chắn kẻ khoác hắc bào đang di chuyển với tốc độ cực nhanh, rất muốn nhảy ra khỏi Ma vực. Hắn ta đã cầm được Bất Diệt chiến kích trong tay, còn không mau chạy thì chẳng lẽ lại đứng đây chờ chết?
Vèo!
Sau khi rời khỏi khu rừng, Triệu Bân liền biến mất.
Hắn đã thi triển thuật triệu hoán ngược, liên tục truyền tống tới vị trí của các phân thân gần đó. Trên đường truy đuổi hắn liên tục thi triển thuật này giống như khi giải cứu Sở Vô Sương vậy, truyền tống với tốc độ cực nhanh.
Chủ yếu là bởi vì không thể trì hoãn thêm.
Nếu còn không nhanh lên thì kẻ khoác hắc bào sẽ trốn được ra khỏi Ma vực.
Triệu Bân đoán không sai, kẻ khoác hắc bào thật sự đang muốn chạy ra khỏi Ma vực.
"Chuyến đi này cũng không vô ích".
Triệu Bân còn có thể nghe thấy tiếng lẩm bẩm của kẻ khoác hắc bào.
Kẻ khoác hắc bào đang rất vui sướng, hắn ta đã lấy được binh khí của Ma Quân, đây là một món thần binh cái thế, càng nghĩ hắn ta lại càng cảm thấy không chân thật, quãng đời còn lại của hắn ta chắc chắn sẽ còn có thể bay cao hơn nữa.
Phía trước lại có thêm một khu rừng khác.
Kẻ đó không dừng lại, ngay lập tức nhảy vào trong khu rừng.