"Phải mở ra".
Thương Khung nín thở, tất cả các dòng truyền thừa của Ma vực cũng đều căng thẳng.
Triệu Bân cũng đang vô cùng mong đợi, hắn cũng muốn Bất Diệt Ma Quân sống lại để chỉ cho hắn biết đất Phật nằm ở đâu.
Nhưng chờ hồi lâu cũng không thấy Hồ Lai thi triển động tác khác, dường như hắn ta cũng đang chờ đợi.
Các cường giả khác cũng có thể hiểu được.
Phải biết rằng Ma quân đã bị tách rời rồi mới phong ấn.
Bây giờ Bát Bộ Phù Đồ đã được tập hợp đầy đủ, cơ thể bị tách rời cũng cần thời gian để tái tạo lại.
Bọn họ đoán không sai.
Tám cái hộp sắt đã không còn ngăn cách với nhau, Ma quân bị phong ấn ở trong đó đang chậm rãi tái tạo lại thân thể.
Quá trình này rất dài.
Ít nhất đối với những người đang chờ đợi thì quá trình này quả thật rất dài.
Khóe miệng Hồ Lai đã bắt đầu rỉ máu.
Đây chính là phong ấn cấp bậc cao nhất của Phật gia cho nên việc hóa giải phong ấn cũng không hề dễ dàng, nguồn năng lượng tiêu hao là vô cùng lớn trong khi tu vi của hắn ta lại rất thấp, nội tình lại yếu ớt, hơn nữa tuổi thọ cũng không còn quá nhiều cho nên mới bị thương nặng đến hộc máu.
Nhưng cũng không sao.
Cường giả thành Thiên Thu đã chuẩn bị linh dược từ trước, tất cả đều là linh dược cấp cao.
Để hồi sinh Ma quân, bọn họ không tiếc bất cứ giá nào.
Nửa canh giờ sau thì ấn quyết trên tay Hồ Lai mới thay đổi, trên bàn tay còn có máu chảy ra.
Phá!
Hắn ta quát lớn một tiếng rất uy nghiêm.
Ngay sau đó liền có tiếng răng rắc vang lên.
Răng rắc!
Bát Bộ Phù Đồ đã nứt ra.
Kể từ khi vết nứt đầu tiên xuất hiện thì liền tạo ra phản ứng dây chuyền, liên tục có những vết nứt khác xuất hiện tiếp sau đó.
"Phải mở ra".
Thương Khung như muốn nhảy cẫng lên, hai mắt tóe lửa.
Mọi người cũng nín thở dán mắt vào cảnh tượng trước mặt vì sợ bỏ lỡ phút giây huyền thoại.
Trong lúc mọi người đang vô cùng kích động thì Bát Bộ Phù Đồ lại ngừng rung động, hào quang cũng tan biến, ngay cả bí văn trên nó cũng đột nhiên mất đi linh khí, ngay cả những vết nứt cũng dần dần khép lại với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
Mọi người thấy vậy thì hết sức bối rối.
Ngay cả chính Hồ Lai cũng hoang mang.