Tiếng rên rỉ của hắn nghe đau đớn vô cùng.
Hình thái hiện giờ của hắn cực kỳ đáng sợ, toàn thân chi chít vết thương, vết thương nào cũng chảy máu đầm đìa, nghiễm nhiên biến thành một huyết nhân. Mỗi một vết thương đều tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, hủy hoại tinh khí của hắn, khiến miệng vết thương không những không khép lại mà còn mở rộng ra bên ngoài.
Có lẽ vì thương tích quá nặng nên ý thức của hắn cũng mơ hồ.
Từng có vài khoảnh khắc, hắn không phân biệt được hiện thực và ảo giác.
Á á!
Tiểu Kỳ Lân gào thét, không chỉ một lần cống hiến sức mạnh kỳ lân giúp Triệu Bân ngăn cản sát ý.
Thêm cả cây thần tạo hóa với linh tính siêu cao không ngừng cung cấp sinh lực.
Vì sự cố gắng của chúng nên Triệu Bân mới miễn cưỡng trụ lại.
Sát khí khó lòng tiêu tán, hắn cần thời gian rất dài để tĩnh dưỡng.
Đột nhiên, gió nhẹ thoảng qua, mang theo mùi thơm của nữ tử.
Triệu Bân cảm thấy như ma quỷ xuất hiện, trong vườn có thêm một bóng dáng yêu kiều, dưới ánh trăng như mơ như ảo.
Nhìn kỹ lại, hóa ra là hoàng phi Vũ Linh.
“Tiền bối, trùng hợp ghê!”
Triệu Bân ho ra một búng máu, đứng còn chẳng vững.
Hắn đã đánh giá thấp hoàng hậu của Đại Hạ rồi, đúng là xuất quỷ nhập thần, vậy mà tìm đến tận đây.
“Trộm lệnh bài”.
“Xông vào Hình Tháp”.
“Bản lĩnh không nhỏ nhỉ!”
Hoàng phi đứng sững tại đó, lời nói ra rất điềm nhiên.
Từ lúc ở phủ Đại Tế Ti, bà ấy đã cảm nhận được Triệu Bân, nhưng không nói ra mà thôi. Không ngờ Cơ Ngân dám tới phủ Đại Tế Ti trộm lệnh bài thông hành của Ân Trú, trộm lệnh bài thì thôi, còn dám đi cướp ngục, đã cướp ngục thì chớ, còn dám xông vào Hình Tháp, xông vào Hình Tháp thì thôi, còn có thể sống sót mà trở lại. Toàn chuyện mà đến bà ấy cũng không làm nổi, vậy mà Cơ Ngân làm được.
Triệu Bân không phản bác.
Hoàng phi có thể đuổi theo đến đây, dù lừa bịp thế nào cũng vô dụng.
“Ta nên gọi ngươi là Cơ Ngân… hay là Triệu Bân?”, hoàng phi thong dong hỏi.
“Vậy tiền bối thì sao? Vãn bối nên gọi người là hoàng phi Vũ Linh… hay là Hồng Tước của Đại Hạ?”, Triệu Bân nói. Đêm phân tách Cửu Vĩ, Hồng Tước cũng có mặt, nhưng hắn biết đó không phải Hồng Tước mà là hoàng phi Vũ Linh. Hoàng phi che giấu rất tốt, nhưng khó thoát khỏi khả năng nhìn trộm của hắn, nhờ có tiên lực.
Hoàng phi đóng giả Hồng Tước.
Điều này chắc hẳn là một bí mật, chắc hẳn hiếm người biết đến.
Mà hắn cũng chưa từng nói với bất kỳ ai.