Cái gì Địa Tạng cái gì Chuẩn Thiên, giờ phút này tất cả đều đã biến thành đám kiến hôi.
Máu huyết đổ xuống như mưa, đầu người cũng liên tục đổ xuống.
Đây không phải là một trận chiến mà là đơn phương tàn sát.
Không kẻ nào có thể nắm bắt được thân ảnh của hắn, cũng không kẻ nào có thể gánh nổi công phạt của hắn.
"Mạnh quá".
Khán giả nuốt nước miếng ừng ực, theo bản năng đều rời khỏi hòn đảo.
Thánh tử Thiên Tông đã rơi vào trạng thái lục thân không nhận, chỉ sợ hắn chém giết không đã tay thì ngay cả bọn họ cũng sẽ bị giết tới.
Đã đến lúc này rồi, cho dù có muốn hóng hớt thì cũng phải đứng xa thêm một chút.
Hành động của bọn họ là rất đúng đắn.
Uy áp của Cơ Ngân vô cùng khủng bố, sát ý lạnh như băng khiến cho cả đảo Thượng Dương đều gặp đại nạn, núi non đền đài bên trên đảo đều lần lượt sụp đổ, người trên đảo đều bị nhấn chìm trong sương máu, tiên cảnh hồng trần trong mắt thế nhân lúc này đã hoàn toàn tan thành mây khói.
Tiếng gầm rú nổi lên bốn phía.
Sương máu tung bay.
Cảnh tượng chẳng khác nào địa ngục trần gian.
"Xem đi, ông đây không lừa các ngươi mà".
Trong lúc bỏ chạy, Diêm La Mặt Quỷ còn không quên lên mặt.
Không có ai chú ý đến hắn ta, nhóm cường giả thành Thiên Thu đang cố hết sức rời khỏi đảo nhỏ, đồng thời cũng dán mắt lên bầu trời.
Biết bao nhiêu cường giả đều đã biến thành những quả dưa hấu mà Triệu Bân đã trở thành người bổ dưa, hắn đã không còn giết đơn lẻ nữa mà đã giết thành từng mảng lớn.
Con mợ nó!
Thương Khung vừa mới nhảy ra khỏi địa cung thì đã liền văng tục.
Ma Tử bên cạnh ông ta cũng hết sức kinh ngạc, con mợ nó, kia là Triệu Bân sao?
"Đi".
Thương Khung kéo Ma Tử vội vàng bay ra ngoài.
Ngay sau khi hai người rời đi, địa cung bảo khố trên đảo Thương Dương liền sụp đổ.
"Lão tổ".
Nhìn thấy Thương Khung đi ra, người của Ma vực đều liếc sang.
Thương Khung mỉm cười, ông ta đã tìm được cái hộp sắt cuối cùng.
Chuyện này khiến cho các dòng truyền thừa của Ma vực đều cảm thấy an tâm, Bát Bộ Phù Đồ cuối cùng đã tề tựu.
"Đó là trạng thái gì?"