Ngoài trừ việc thiên địa biến hóa thì không gian còn bị sụp đổ, không gian liên tục bị xé ra khiến cho người ta không thể nào đề phòng được, có rất nhiều người bị cuốn vào trong những vết cắt không gian, không bị thiên lôi đánh chết thì cũng bị vết cắt không gian cắt chết.
Ngoài ra, bên trong Tiên trận còn có sát trận ẩn không có ai kích hoạt mà cũng tự hoạt động khiến cho đao mang chém ra, kiếm quang phóng tới, biển lửa dữ dội phun trào, thủy triều cuồn cuộn cuốn bay tất cả.
Đám yêu nghiệt thiên tài bên trong Ma vực lại gặp đại nạn.
Bây giờ bọn họ chẳng những phải chạy trốn thiên kiếp mà còn phải đề phòng không gian bên cạnh đột nhiên bị xé ra, hơn nữa lại còn phải đề phòng sát trận đột nhiên hoạt động đâu đó xung quanh mình.
Con đường trốn chạy thật quá khó khăn gian khổ.
Chỉ có quỷ mới biết được có bao nhiêu người đã chết.
Cũng bởi vì vậy mà những tiếng mắng chửi cũng càng lúc càng vang dội.
Kẻ thù của Triệu Bân như Ma Khôi, Thân Dung,... đều đã bị thiên lôi đánh không còn ra hình người, kẻ còn sống đều đang nghiến răng nghiến lợi lộ ra bộ mặt hết sức dữ tợn, chỉ hận không thể xé xác Cơ Ngân ra.
Thành thật mà nói, ý tưởng này rất nguy hiểm.
Sợ rằng bọn họ còn chưa kịp xé xác Cơ Ngân thì đã bị thiên lôi đánh chết.
Cho nên mới nói, hành động thiết thực nhất lúc này chính là chạy trốn vì mạng sống của mình, nếu như chậm chân thì sau này cũng không cần phải chạy nữa.
Cái tên đang độ kiếp đó vẫn đang một đường truy đuổi bọn họ.
Lộn xộn, cả Ma Vực đều đã trở nên lộn xộn.
Nếu như Ma quân vẫn còn sống thì không biết sẽ hài lòng đến mức nào, chắc chắn sẽ còn vui mừng đến mức lớn tiếng nguyền rủa, Ma vực đã sừng sững ở đây mấy ngàn năm, cho dù toàn quân Ma vực đều đã bị diệt nhưng nó vẫn luôn là nơi nguy hiểm đối với ngay cả các cường giả Thiên Võ.
Bây giờ thì hay rồi, Ma vực lại đang bị một tên tiểu võ tu khiến cho hỗn loạn không thôi, vô số bảo bối đã bị hư hỏng, Tiên trận bị quấy nhiễu, càn khôn đại loạn, địa bàn của Ma quân lúc này dường như đã sắp bị phá hủy hoàn toàn.
Ầm!
Lôi điện lại ập đến, Triệu Bân đã hộc máu.
Thiên kiếp giáng xuống càng lúc càng mạnh mẽ, hắn dường như còn cảm thấy mỗi một luồng lôi điện đánh xuống đều đang róc da xẻ thịt hắn.
Nhưng cũng có thể nói đây chính là quá trình luyện thể cực hạn, thiên kiếp cũng giống như cây búa lớn đang đập thẳng lên thân thể của hắn, đúc hắn thành một tuyệt thế thần binh.
Thiên kiếp cũng chính là tạo hóa của hắn.
Người đã sống sót qua hai đợt thiên kiếp như hắn tất nhiên là có thể hiểu được điều này.
Khi lôi điện xâm nhập khí lực cũng chính là lúc lôi điện tôi luyện tứ chi xương cốt, lục phũ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch của hắn. Thậm chí mỗi một giọt máu bên trong cơ thể của hắn dường như cũng đã được thiên lôi gột rửa, tống đi hết tàn dư dơ bẩn. Sau khi thiên kiếp kết thúc thì hắn mới có thể niết bàn lột xác.
Nhưng điều kiện tiên quyết là hắn phải sống sót sau trận thiên kiếp này.
"Đến đây!"
Triệu Bân gầm lên một tiếng, khí huyết bốc lên.
Được thiên kiếp tẩy luyện có rất nhiều lợi ích, khiến cho ý chí chiến đấu của hắn được đẩy lên cao vô hạn, máu tươi bên trong cơ thể như sôi lên sùng sục, trong ánh mắt của hắn cũng hừng hực lửa, toàn thân bùng nổ sức mạnh.
Hắn thì đang rất phấn khởi trong khi những kẻ khác thì đang rất thê thảm.
Những kẻ khác chính là đám yêu nghiệt đang ra sức chạy trốn bên dưới.
Đặc biệt là kẻ thù của Triệu Bân, đám kẻ thù này luôn được Triệu Bân đặc biệt chiếu cố, lúc trước bọn chúng ra sức đuổi giết hãm hại hắn, bây giờ thì hay rồi, kẻ may mắn lắm thì bị cụt tay cụt chân, còn những kẻ không may mắn thì đều bị đánh chết, có kẻ thậm chí còn không giữ được xác, bị thiên kiếp đánh thành tro bụi.
Nhưng vẫn chưa xong.
Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.
Bọn chúng đã bị Triệu Bân ghi hận, có thể sống bình yên được mới là lạ.
Chậc chậc!
Cảnh tượng đó, người ngoài nhìn thấy cũng phải tặc lưỡi không thôi.
Bọn chúng đều là nhân tài, đều là yêu nghiệt, hơn nữa số lượng còn đông nghìn nghịt, thế mà lại bị một Cơ Ngân đuổi giết không tha. Bọn chúng không sợ Cơ Ngân mà là sợ thiên kiếp của hắn, Cơ Ngân đi tới đâu, thiên kiếp liền theo tới đó.
Phẫn nộ.
Những kẻ bị thiên lôi đánh đều hết sức phẫn nộ.
Nhưng cho dù phẫn nộ thì bọn chúng còn có thể làm gì? Chẳng lẽ lại chạy đi liều mạng với Cơ Ngân? Cái tên đó bây giờ toàn thân đều được lôi điện bao quanh, còn chưa chạm vào được người hắn thì đã bị đánh chết, bọn chúng lúc này chỉ có thể bỏ chạy, hơn nữa còn phải chạy thật nhanh, nếu chậm chân thì sẽ bị cái tên đó đuổi kịp.
"Mau độ kiếp xong đi!"
"Ta không thể chịu đựng được nữa".
Nguyệt Thần cũng đang nghiến răng nghiến lợi mắng.
Không chỉ có cô ta không chịu nổi mà lời chúc phúc chín đời chín kiếp của Thần cũng không chịu nổi.
Đây đều là tai họa của Triệu Bân.
Là tai họa mà cũng chính là tạo hóa.
Tai họa luôn tới trước tạo hóa.
Chỉ có vượt qua tai họa thì mới có thể đạt được tạo hóa.
Nhưng giờ phút này tai họa mà Triệu Bân phải trải qua còn nặng nề hơn tạo hóa mà hắn sẽ đạt được, nguyên nhân chính là bởi vì như thế cho nên lời nguyền của thần mới càng thêm uy lực, đánh nặng lên đầu của Nguyệt Thần. Nếu như còn tiếp tục kéo dài thời gian độ kiếp thì con đường dẫn đến cái chết của Triệu Bân cũng không còn xa nữa, nhìn ảnh hưởng của lời nguyền rủa lúc này thì rất có thể cả hai sẽ không thể nào trụ được cho đến khi Triệu Bân hoàn thành độ kiếp.
Những điều này, Triệu Bân tất nhiên không biết.
Không biết từ lúc nào, tốc độ đuổi giết kẻ thù của hắn đã trở nên chậm hơn.
Thiên kiếp càng lúc càng mạnh mẽ, ngay cả hắn cũng không gánh nổi, hắn không dám lướt qua lướt lại tán loạn nữa, lúc này phải toàn tâm toàn ý đối kháng thiên kiếp, chỉ cần hắn sơ sẩy một chút thì đều có thể bị thiên kiếp đánh thành tro bụi.
Việc hắn không đuổi giết nữa đã khiến cho đám yêu nghiệt có cơ hội dừng lại thở dốc.
"Phải mau chóng trị thương".
Câu nói này vang lên ở khắp mọi nơi.
Mục đích của đám người này cũng rất rõ ràng, chính là trong thời gian ngắn phải khôi phục được chiến lực, chờ Cơ Ngân độ kiếp xong thân thể lâm vào cảnh suy yếu thì đám người này nhất định sẽ đồng loạt xông lên hợp lực tru diệt hắn.
Bọn họ đã bị thiên lôi đánh thảm như vậy, suýt chút nữa còn mất mạng.
Lửa giận của bọn họ chỉ có thể được dập tắt bằng máu của Cơ Ngân.
Phụt! Phụt!
Sâu trong màn lôi điện, Triệu Bân đổ máu không ngừng.
Hắn trông hết sức thảm thương, bị thiên lôi đánh đến mức không còn ra hình người, cũng may hắn còn có Trường Sinh quyết chống đỡ, bằng không thì đã sớm thịt nát xương tan rồi.
Ý chí của hắn vô cùng kiên định, mặc dù da thịt đều đã bị thiên lôi đánh nát nhưng ý chí vẫn cứng rắn như thép tập trung đối kháng thiên kiếp. Trong lúc đối kháng thiên kiếp hắn còn không quên luyện khí, luyện thể, luyện hồn. Thiên kiếp này không phải là thứ mà bí thuật có thể so sánh, cũng không phải là thứ mà thiên lôi bình thường có thể so sánh.
Nguyệt Thần đã từng nói, trên thế gian này bất kì loại bí pháp luyện thể luyện khí luyện hồn nào cũng không thể vượt qua được thiên kiếp, thiên kiếp chính là điều kiện cực hạn để tôi luyện, cho dù ngươi là một cục sắt gỉ cũng có thể được thiên kiếp đúc thành một món tuyệt thế thần binh.
Giờ phút này có thể nói Triệu Bân đang tiến hóa, hắn vừa luyện thể vừa luyện hồn, đẩy ra bên ngoài hết tất cả tạp chất khiến cho cơ thể càng lúc càng cứng rắn, khí tức bộc phát ra tràn ngập lôi uy đáng sợ mà võ hồn cũng trở nên tinh túy hơn trước rất nhiều.
Thậm chí, tâm tình của hắn lúc này cũng không chút xao động.
Đối kháng thiên kiếp chính là một chuyện nghịch thiên.
Có thể nói đây chính là quá trình tôi luyện vô thượng, không phải ai cũng có thể nhận được vinh quang này.
Ngao! Ngao!