Không giết?
Hắn do dự suy nghĩ.
Sau khi do dự, hắn buộc phải dập tắt ý niệm giết người trong đầu.
Tiêu diệt Ân Minh tuy rất dễ dàng nhưng một khi hắn ta chết thì Triệu Bân cũng phải chôn cùng, nơi đây là hình tháp, sau khi hắn giết Ân Minh thì cũng đừng mong có thể an toàn bước ra ngoài, cường giả trấn giữ hình tháp không đáng sợ, thứ đáng sợ chính là Tiên trận mà hắn chưa thể nhìn thấu.
Đã vậy thì không thể hành động hấp tấp thiếu suy nghĩ.
Hắn chắc chắn sẽ giết Ân Minh nhưng không phải là lúc này.
Lùi một bước trời cao biển rộng, đợi hắn an toàn ra khỏi hình tháp thì ngày sau xử lý Ân Minh cũng không muộn.
Lúc này thì thôi vậy.
Xem ra lão phu phải đóng kịch một phen.
Hửm?
Ân Minh cau mày, hắn ta cũng đã nhìn thấy Triệu Bân.
Chính vì nhìn thấy cho nên ánh mắt của hắn ta mới lộ ra vẻ kì quái, khi hắn ta bước vào hình tháp thì đã nhìn thấy Đào Tiên Tử bước ra, nhất định là cô ta đã mang theo lệnh bài của hoàng phi vào hình tháp thăm Phù Dung, trong khi đó hắn ta đang mang theo lệnh bài của Tử Y Hầu, vậy thì người áo đen này có thể vào hình tháp chắc chắn là do mang theo lệnh bài của ông nội hắn ta. Thế thì người này cũng là người của phủ Đại Tế Ti, nhìn thoáng qua cũng khá quen thuộc nhưng đối phương che chắn quá kín kẽ cho nên hắn ta không thể nhìn ra được lai lịch thật sự.
"Bái kiến thế tử".
Triệu Bân chắp tay hành lễ, nói bằng chất giọng già nua.
Đã đến lúc kiểm tra khả năng diễn xuất của bản thân, thứ mà hắn mang theo chính là lệnh bài của Ân Trú, điều đó chứng minh hắn là người của phủ Đại Tế Ti, sao có thể không hành lễ với Ân Minh chứ?
Trước đó hắn đã suy nghĩ quá nhiều rồi.
Cửu vĩ hồ cùng Ân Minh có lẽ vẫn chưa nhìn thấu thân phận của hắn.
Nếu như nhìn thấu thì chắc chắn Ân Minh dã tru tréo lên rồi.
Như vậy thì hắn đã thành công một nửa.
"Tại sao ta chưa từng nhìn thấy ngươi?", Ân Minh liếc mắt nhìn Triệu Bân hỏi.
"Người mà thế tử chưa từng nhìn thấy e rằng vẫn còn rất nhiều", Triệu Bân thâm trầm nói.
Ân Minh nghe vậy thì nheo mắt lại, lời nói của người áo đen này có vẻ cũng không sai, ông nội hắn là Đại Tế Ti, mưu tính rất sâu, cường giả dưới trướng nhiều như mây, tất cả đều xuất quỷ nhập thần và cũng chỉ nghe lệnh của ông nội, thậm chí trong số đó đúng là có không ít người hắn ta chưa từng gặp qua.
Triệu Bân hết sức bình tĩnh.
Không chỉ bình tĩnh, hắn còn hết sức vững vàng.
Hắn không hề lo lắng Ân Minh sẽ bắt hắn cởi hắc bào ra, người ngoài chỉ mới biết hắn là người của Đại Tế Ti chứ không biết hắn chính xác là ai, Ân Minh chắc chắn sẽ không ngu ngốc để cho người ngoài nhìn thấy lai lịch thủ hạ của ông nội, đây là thứ cần phải giấu giếm.
“Ngươi ở đây làm gì?”, Ân Minh thản nhiên nói.