Hắn ngã một cú không hề nhẹ, ngay lập tức gục xuống trong một vũng máu.
"Tình huống quái quỷ gì đây?"
Triệu Bân hộc máu, lảo đảo đứng dậy.
Cảnh tượng hiện ra trước mắt khiến cho hắn sững sờ trong giây lát.
Nơi hắn đứng là một tòa cổ mộ, trông còn có chút quen mắt.
"Mộ... mộ vua Âm Nguyệt?"
Triệu Bân há miệng thở dốc, nét mặt hết sức bối rối, hắn chắc chắn mình không nhìn nhầm, đây nhất định là mộ vua Âm Nguyệt. Lúc trước khi hắn cùng với Ngưu Oanh đuổi giết pháp sư tà ác thì đã từng đến đây một lần, người giữ mộ chính là Tử Linh, chính từ nơi này hắn đã mang thi thể của vua Âm Nguyệt đi rồi đặt vào cõi u minh.
Sao tự nhiên hắn lại mơ mơ hồ hồ chạy tới chỗ này?
Phải biết rằng mộ vua Âm Nguyệt nằm ở biên quan phía nam của Đại Hạ.
Mà Thiên Tông thì lại nằm ở phía bắc Đại Hạ.
Hai nơi cách nhau hàng ngàn dặm.
Hắn chỉ thi triển thuật triệu hoán ngược một lần mà đã chạy ra tận biên quan phía nam!
Trở về chốn cũ, bản thân lại có chút đẫm máu.
Triệu Bân đứng không vững, tê liệt ngã xuống mặt đất. Sau khi xuyên qua không gian thì hắn đã bị thương quá nặng, toàn thân chi chít vết thương do vết cắt không gian cắt trúng, khí tức không gian thâm nhập vào các vết thương để ăn mòn sinh cơ của hắn. Vừa mới hồi phục sau khi bị soát hồn thì bây giờ hắn lại bị thương lần nữa.
Hắn vội vàng khoanh chân, cố hết sức vận hành vạn pháp trường sinh quyết.
Hắn nhất tâm nhị dụng, vừa chữa trị vừa suy ngẫm.
Ý thức của hắn trở nên rõ ràng thì hắn mới nhận ra manh mối, khi thi triển thuật triệu hoán ngược hắn dường như cảm nhận được một nguồn năng lượng rất thần bí va chạm với hắn, khi hắn mở mắt ra lần nữa thì đã thấy mình đứng ở mộ vua Âm Nguyệt rồi.
"Thiên địa biến hóa?"
Một lúc lâu sau thì mới nghe thấy hắn lẩm bẩm.
Sự việc quỷ dị này hắn đã từng gặp được trong ma vực, lúc bị nữ tử tóc xanh đuổi giết hắn đã thi triển thuật triệu hoán ngược để bỏ chạy nhưng lại trùng hợp đụng phải thiên địa biến hóa khiến cho quá trình truyền tống xảy ra vấn đề.
Chuyện lần này cũng diễn ra tương tự.
Đạo lý của hai chuyện này cũng như nhau.
Thuật triệu hoán ngược là bí pháp không gian, đụng phải thiên địa biến hóa đã khiến không gian trở nên lệch lạc.
Chính vì nhận ra cho nên hắn mới cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Có câu sai một ly đi một dặm, lần này hắn lại sai cả ngàn dặm.
"Cũng không ngốc lắm".
Nguyệt Thần liếc mắt nhìn, Triệu Bân đoán không sai.
Càn khôn ở phàm giới bị tổn hại khiến cho không gian thay đổi, đây cũng không phải là việc nhỏ. Nếu thi triển bí pháp khác thì không có vấn đề, riêng về bí pháp không gian lại rất dễ bị đụng phải thiên địa biến hóa, sau đó chuyện gì cũng có thể phát sinh.
Vận may của Triệu Bân cũng không tệ, không gian chỉ xảy ra lệch lạc một chút khiến cho hắn rơi xuống mộ vua Âm Nguyệt, chứ nếu không cẩn thận mà bị dịch chuyển tới nhà ngục của vương triều Hắc Long thì mới thật sự là đáng sợ.
Nghĩ về việc hắn muốn tiêu diệt Bát Nhã, cô ta chỉ có thể thở dài.
Nhân quả giữa Triệu Bân và Bát Nhã vẫn còn phải kéo dài.
Lần đầu tiên Bát Nhã cứu Vương Dương khiến cho Triệu Bân bị trọng thương. Lần thứ hai Triệu Bân đã bắt được Bát Nhã rồi nhưng vẫn để cho cô ta chạy thoát. Lần thứ ba Triệu Bân chạy lên đỉnh Vũ Hóa muốn tiêu diệt Bát Nhã, không ngờ lại gặp phải Ân Minh đến gây rối. Lần thứ tư, hắn thi triển thuật triệu hoán ngược để quay lại tiêu diệt cô ta, không ngờ lại gặp phải cảnh thiên địa biến hóa.
Có một số chuyện xảy ra một hai lần thì có thể gọi là trùng hợp.
Nhưng năm lần bảy lượt đều như thế thì chắc chắn là có vấn đề.