Cũng kỳ lạ thật, cứ trận nào lớn thì nhất định sẽ có bóng dáng của Thi tộc, cũng không biết là Thi tộc mời Nhật Quốc hay là Nhật Quốc mời Thi tộc nữa, nhưng hễ hai bên mà chung đụng với nhau thì chắc chắn là không có chuyện gì tốt lành cả.
Cục diện phía Ma điện cũng khá lúng túng.
Có thể thấy thấp thoáng tận sâu trong núi là một ngôi thành cổ.
Bên ngoài thành cổ được bao phủ bởi một tầng kết giới của pháp trận thủ hộ. Mặc dù nó rất mạnh và kiên cố nhưng lại không chống đỡ nổi sự oanh tạc điên cuồng của Thi tộc và Nhật Quốc. Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, tối nay kết giới sẽ bị nổ tan, đến khi hai bên đổ vào thành, Ma điện nhất định sẽ bị san bằng thành bình địa.
Cũng may thế trận của Nhật Quốc và Thi tộc không mạnh lắm.
Nói đối phương không mạnh lắm là vì cảnh giới Chuẩn Thiên của hai bên không nhiều như dự đoán. So với lực lượng vây đánh nhà họ Bạch ngày đó thì bọn họ vẫn còn kém xa. Vậy thì có thể bắt đầu chiến được rồi, cho một tốp qua đánh lén thì ít nhất cũng có thể tiêu diệt được một nửa, cộng thêm cao thủ của Ma điện trong thành.
“Có thể đánh, vào trong đi!”
Triệu Bân truyền tin cho mọi người qua phân thân.
Đáp lại hắn là tiếng gầm của hổ.
Ma Tử đã dùng Hung Hổ hóa.
Tiếp đó, tiếng nổ liên tục vang lên.
Triệu Bân quay lại nhìn thông qua phân thân rồi nhướng mày.
Hắn có phản ứng như thế là vì có rất nhiều tọa kỵ bay đến từ bốn phía quanh chiến thuyền của bọn họ, trên mỗi tọa kỵ đều có một cao thủ đang đứng.
Ngoài ra còn có rất nhiều chiến thuyền xuất hiện trên biển, là Thi tộc và cả Nhật Quốc, bọn họ cũng đang nhằm vào các cao thủ thành Thiên Thu, sóng biển bỗng vỗ mạnh ầm ầm.
“Đã đánh giá thấp các ngươi rồi”, Triệu Bân lẩm bẩm.
Hiển nhiên, Nhật Quốc và Thi tộc đã có phòng bị từ sớm, bố trí trước thiên la địa võng trên biển từ lâu, chỉ đợi cứu binh sa lưới.
Vậy mà trước đó quân chi viện lại không hề phát hiện ra, chưa kịp cứu viện Ma điện là chân đã nhảy xuống hố rồi. Nếu không phải hắn đi thăm dò trước thì chắc hắn cũng sẽ tưởng đâu Ma điện thông đồng sẵn với đám người kia, gài bẫy người của mình nữa.
“Không đỡ nổi!”
Triệu Bân không nhìn nữa, biến mất trong bóng tối.
Lúc xuất hiện trở lại thì hắn đã ở trong rừng, biến ra rất nhiều phân thân, lấy ra rất nhiều xe nỏ. Mục tiêu phải bắn đầu tiên là Thi tộc, vì bọn họ đều có con rối bằng xác chết, giết một tương đương diệt ba.
Ầm! Bùm!
Tận sâu dưới Đông Hải, một tiếng nổ rền vang.
Phóng mắt ra là thấy ngay cảnh đánh tập thể quy mô lớn.
Các cao thủ thành Thiên Thu đánh nhau quyết liệt với Nhật Quốc.
Trong đó, có một nhân vật hăng hái nhất là Ma Tử. Hắn ta triển khai Hung Hổ hóa thật sự rất bá đạo, lao nhanh trên mặt biển, liên tục lật đổ chiến thuyền của Nhật Quốc, các cao thủ trên không cũng nối đuôi nhau rơi xuống, cả người và tọa kỵ đều té ngã.
“Thái Thượng Hung Hổ vẫn còn sống sao?”
Đối phương ai cũng thốt lên kinh ngạc.