Dĩ nhiên Triệu Bân không còn thời gian để đi bộ cho nên hắn bắt buộc phải sử dụng thuật triệu hoán ngược, trên con đường triệu hoán ngược hắn liên tục bị vết cắt không gian cắt qua thân thể khiến cho thân thể của hắn lúc này đầy những vết thương chằng chịt và đẫm máu.
Ầm! Ầm!
Trong một sơn cốc nằm sâu trong di chỉ liên tục vang lên những tiếng ầm ầm.
Bên trong đang có một trận đại chiến, chính xác mà nói thì chính là Sở Vô Sương đang bị vây sát. Cháu gái của nữ soái Xích Diễm mặc dù tinh thông năm loại thuộc tính nhưng cũng không chịu được sự vây sát của cường giả Huyết Y Môn, bóng hình xinh đẹp của cô ta bây giờ đã nhiễm đầy máu tươi, trên những vết thương đều lóe lên u quang khiến cho vết thương rất khó khép miệng, thậm chí còn làm tổn hại đến căn cơ của cô ta.
Cô ta cũng là một người không may mắn.
Kể từ khi bị tách khỏi Triệu Bân thì cô ta cũng liên tục bị đuổi giết.
Chuyện đó là đương nhiên, tất cả mọi người đều đi thành nhóm từ ba đến năm người, chỉ có một mình cô ta là đi lẻ, hơn nữa cô ta còn là một mỹ nhân, vậy thì không bị truy đuổi mới là lạ. Cũng giống như đám Huyết Y Môn này vậy, tựa như âm hồn bất tán, lại còn chẳng biết thương hoa tiếc ngọc, từ lúc đầu cho đến bây giờ bọn chúng đều liên tục tung ra sát chiêu.
Phụt!
Dưới ánh sao, máu tươi phun lên không trung chói lóa.
Sở Vô Sương liên tục phun máu, lại vừa mới bị đánh trúng một chưởng.
Không đợi cô ta đứng vững thì tên cầm đầu đám Huyết Y Môn đã xông tới chém ra một luồng huyết khí hóa kiếm khí cực kì quỷ dị, uy lực mạnh mẽ phá vỡ chân nguyên hộ thể của Sở Vô Sương.
"Màn Đêm Vô Hạn".
Sở Vô Sương hừ lạnh một tiếng, thi triển bí pháp.
Bí pháp này Triệu Bân cũng đã từng thấy qua, trong trận tỷ thí tân tông hắn đã bị Màn Đêm Vô Hạn hành cho thê thảm, nếu như không có võ hồn để dựa vào thì hắn chắc chắn đã bị Sở Vô Sương đánh bại rồi.
Phá!
Thánh tử Huyết Y Môn lạnh lùng quát, đánh ra một luồng ánh sáng màu bạc.
Luồng ánh sáng màu bạc này rất quỷ dị, có thể cắt xuyên qua Màn Đêm Vô Hạn.
Phụt!
Sở Vô Sương hộc máu, chịu phản phệ dữ dội.
Trạng thái của cô ta đang rất tồi tệ.
Nếu không thì đối phương đã không thể phá tan Màn Đêm Vô Hạn của cô ta dễ dàng đến như vậy.
Đến tận lúc này thì thanh âm đại chiến mới tạm thời dừng lại, đám người Huyết Y Môn đã chiếm được thế thượng phong, bọn chúng chặn mọi đường thoát của Sở Vô Sương, bộc phát ra sát khí mãnh liệt như những tên đại ma đầu.
"Vẫn còn muốn chiến đấu vô ích sao?"
Trong mắt của tên Thánh tử Huyết Y Môn lúc này đã tràn đầy tà dâm.
Sở Vô Sương là một đại mỹ nhân, bắt về hưởng thụ đúng là không tệ, đám người của Huyết Y Môn đều liếm mép nở nụ cười ô hợp mà trong đó ánh mắt của tên Thánh tử là dâm tà nhất.
Ở phía đối diện.
Sở Vô Sương không nói lời nào, loạng choạng mất một lúc mới có thể đứng vững, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng hộc máu không ngừng, ánh mắt cũng đã gần như tối sầm lại. Không phải là do cô ta không đủ mạnh mà là do đối phương có quá nhiều người, chưa nói đến những kẻ khác, chỉ tính riêng Thánh tử Huyết Y Môn cũng không hề yếu hơn Nguyên Thương, cô ta có thể chống chọi được đến giờ này đã là một kì tích.
Dù sao thì cô ta cũng không phải là yêu nghiệt giống như Cơ Ngân.
Nghĩ đến Cơ Ngân, cô ta lại cảm thấy chua xót.
Không biết Cơ Ngân đang ở đâu nhưng hôm nay chắc chắn cô ta sẽ phải bỏ mạng ở đây. Thương thế của cô ta đã quá nghiêm trọng, đừng nói là chiến lực, thực sự ngay cả một nửa chiến lực cô ta cũng không thể nào thi triển được nữa, làm thế nào cô ta có thể tiếp tục chống đỡ được công phạt của đám người Huyết Y Môn này.
"Bắt sống cho ta!"
Thánh tử Huyết Y Môn nhếch miệng cười, phất tay ra lệnh.
Nhận lệnh, tên Huyết Y Môn thứ nhất xông lên tung ra một chưởng, bên trong lòng bàn tay của hắn ta có khắc bí văn biến hóa kỳ lạ, hắn ta đang muốn dùng thuật phong ấn giam cầm Sở Vô Sương.
Keng!
Sở Vô Sương nâng kiếm, mạnh mẽ ngưng tụ khí thế.
Nhưng cô ta còn chưa kịp ra tay thì đã thấy trên cơ thể bị khắc lên hàng chục loại cấm chế, bởi vì đám người Huyết Y Môn còn lại cũng không hề nhàn rỗi, tất cả đều đang dùng thuật phong ấn phối hợp với nhau để bắt cô ta khiến cho cô ta không thể phản kháng, tất cả các động tác đều bị kiểm soát.
Ầm!
Cùng lúc đó tên Huyết Y Môn thứ nhất cũng đã tới nơi, hắn ta biến ra một lá bùa lớn từ trên trời giáng xuống phong ấn đan hải của Sở Vô Sương, cũng phong ấn luôn tất cả kinh mạch và huyết mạch.
“Chết như thế này thì thật sự quá khó coi”, Sở Vô Sương thì thào.
Hóa ra di chỉ Ma vực lại chính là nơi cô ta chấm dứt cuộc đời.
Cô ta khẽ nở nụ cười, đôi mắt đẹp khép lại, kích hoạt một nguồn năng lượng kỳ lạ bên trong cơ thể, nhiều năm trước cô ta đã bắt đầu tu luyện bí pháp này nhưng chưa bao giờ vận dụng qua, bởi vì đây chính là chiêu tự sát.
Tự sát còn tốt hơn là bị chà đạp đến chết.
"Mỹ nhân, ta sẽ chăm sóc ngươi thật tốt".
Thánh tử Huyết Y Môn bước tới, nở nụ cười âm hiểm làm lộ ra hàm răng trắng nhởn nanh ác.
Đám Huyết Y Môn còn lại cũng bước tới, tất cả đều đang liếm mép, trong mắt lóe lên tia sáng dâm tà như bầy sói đói đang xem Sở Vô Sương là con mồi của mình, thậm chí bọn chúng còn tưởng tượng trong đầu khung cảnh tiếp theo, “mùi vị” của cháu gái nữ soái chắc chắn rất mỹ diệu.
"Kiếp sau gặp lại".
Sở Vô Sương lẩm bẩm, nguồn năng lượng bên trong cơ thể cô ta đã biến thành một thanh kiếm vô hình sắp đâm thẳng vào tâm mạch của chính cô ta, thân thể, đạo hạnh, tu vi, nội tình cùng huyết mạnh của cô ta cũng sẽ bị phá hủy toàn bộ.
Rống!
Đúng lúc này, một tiếng Long Ngâm kháng hồn đột nhiên vang lên.
Sau đó ngay lập tức có một con Kim Long vọt lên khỏi mặt đất, đó là hư ảnh được tạo nên từ bí pháp Thần Long Vẫy Đuôi, bí pháp này uy lực vô cùng, Kim Long vừa mới phóng lên thì đã khiến cho đám người Huyết Y Môn đều bị chấn văng ra xa.
Chỉ có Sở Vô Sương vẫn còn đứng yên ở đó.
Thần Long Vẫy Đuôi tuy bá đạo nhưng cũng không làm cho cô ta bị thương.
Sở Vô Sương bất giác mở mắt ra, cũng bất giác cụp mắt xuống.
Vừa cụp mắt nhìn xuống thì cô ta đã nhìn thấy một đứa trẻ từ dưới đất trồi lên, cả người đẫm máu lem luốc, nhưng dù vậy cũng không thể che lấp được uy áp chói sáng của mình.
Nhìn kỹ lại, đó không phải là Cơ Ngân hay sao!
…