Ân Minh mỉm cười âm hiểm, thay đổi ấn quyết.
Ngay lập tức làn sóng thủy triều cuồng cuộn đã biến thành làn sóng kiếm khí, mỗi một đạo kiếm khí lại hết sức sắc bén bao phủ cả bầu trời rồi đồng loạt giáng xuống như mưa. Cảnh tượng này khiến cho da đầu của Linh Lung tê dại, đòn công phạt này quá bất phàm, tốc độ thi triển cũng nhanh như chớp.
Xét về uy lực thì từng đạo kiếm khí đều hết sức sắc bén, nếu không cẩn thận Triệu Bân có thể bị mưa kiếm khí này chém thành một đống máu thịt bê bết.
Hự!
Những người có tu vi yếu kém đều cố hết sức bịt lỗ tai lại, thất khiếu đều đã đổ máu không thể chịu nổi được thanh âm của kiếm khí đang ngân vang hết sức quỷ dị. Dường như chỉ cần thanh âm của kiếm khí cũng có thể xuyên thấu chân nguyên hộ thể của bọn họ, có một số người không kịp bịt tai còn bị chấn diệt tinh thần trở thành người điên dại.
Ầm!
Triệu Bân đang thối lui thì bất ngờ đứng lại, phân thân tiếp tục tập trung năng lượng truyền vào cơ thể hắn giúp hắn vũ động kiếm Long Uyên.
Keng! Keng! Keng!
Kiếm Long Uyên liên tục đánh bay kiếm khí tạo ra những thanh âm vang dội cùng những tia lửa mãnh liệt đầy trời.
Không khó để nhìn thấy bàn tay của Triệu Bân đã bị chém nát, kiếm Long Uyên càng lúc càng run lên bởi vì mưa kiếm khí quá mạnh mẽ, từ đông sang tây không có chỗ nào là không có kiếm khí, nếu như phòng ngự không chặt chẽ thì chỉ sợ hắn sẽ sớm bị chém thành thịt vụn.
Khi kiếm khí tan biến hết, Triệu Bân đã không còn ra hình người nữa.
"Cơ Ngân, ngươi còn thứ gì chưa tung ra nữa?"
Ân Minh cười khoái trá, chậm rãi bước tới giống như đang thong thả dạo bước trong sân nhà mình.
Sức mạnh Cửu Vĩ bao trùm toàn bộ cơ thể của hắn ta. Hắn ta đi tới đâu thì sức mạnh Cửu Vĩ liền đi tới đó, gây ra động tĩnh rất lớn. Theo bước chân của hắn ta, từng ngọn núi cao đều ầm ầm băng diệt, mỗi một bước chân giáng xuống đều khiến cho trời long đất lở.
Triệu Bân không nói lời nào, ổn định thân hình, cố gắng trụ vững.
Thấy vậy, ánh mắt của Ân Minh lại càng nóng hơn.
Sau đó, Cửu Vĩ khổng lồ lại rống lên rồi phóng tới chỗ Triệu Bân.
Chiến!
Triệu Bân cầm chắc kiếm Long Uyên trong tay nghênh chiến.
Ầm! Ầm! Ầm!
Đại chiến vẫn tiếp tục!
Sức mạnh Cửu Vĩ bá thiên tuyệt địa, khí huyết ngập trời, nhất cử nhất động của Cửu Vĩ đều mang khí thế khiến cho thiên địa rung chuyển.
Nhìn sang Triệu Bân, cơ thể hắn đã thấm đẫm máu tươi nhưng vẫn ra sức vũ động kiếm Long Uyên, trong khi các phân thân bên ngoài cật lực tập trung sức mạnh truyền cho hắn sau đó đều lần lượt nổ tung. Một phân thân nổ tung thì lại có thêm một phân thân được biến ra đảm bảo sức mạnh truyền cho chân thân không được yếu hơn, nếu như nguồn sức mạnh bị giảm xuống thì Vạn Kiếm Quy Nhất của Triệu Bân chỉ có thể gãi ngứa cho Ân Minh.
Nhờ vào số lượng lớn phân thân bên ngoài tập trung năng lượng truyền vào cho nên Triệu Bân mới miễn cưỡng đứng vững được trước công phạt của Cửu Vĩ Ân Minh.
Tuy nhiên, hắn đã hoàn toàn rơi xuống thế hạ phong, máu tươi liên tục đổ ra ngoài.
Nếu như cứ tiếp tục như thế này, còn chưa đợi hắn đánh gục được Cửu Vĩ Ân Minh thì hắn đã tự nổ tung rồi. Sức mạnh mà phân thân truyền vào cơ thể của hắn quá lớn đã vượt quá giới hạn mà cơ thể của hắn có thể chống đỡ, đang dần dần làm tổn thương căn cơ của hắn.
Thời gian càng trôi qua thì kết cục thân hủy hồn diệt của hắn cũng càng gần.
“Quá mạnh”, đám người đứng xem đều nuốt nước bọt.
Bọn họ đang nói về Cửu Vĩ Ân Minh, cũng đang nói về Cơ Ngân. Cơ Ngân chiến đấu với Cửu Vĩ Ân Minh đã mấy chục hiệp nhưng vẫn chưa bị đánh bại, hắn có thật sự là con người không? Đừng nói là mấy người Dương Huyền Tông, ngay cả đại tế ti Ân Trú cũng đang cau mày, ánh mắt khó che giấu được sự kinh hãi, lão ta đã quá coi thường Cơ Ngân rồi.
"Trong số thế hệ trẻ, ngươi là người mạnh nhất".