Lão ta chưa từng gặp Hồng Uyên nhưng đã nhìn thấy bức họa của Hồng Uyên trong bí quyển, đây là người được thế nhân tôn là đệ nhất thiên hạ, nhưng nói thật ra, đệ nhất thiên hạ của thời đại này thật sự yếu ớt đến đáng thương.
Hửm?
Hồng Uyên đã đứng vững nhưng lông mày hơi cau lại.
Ông ta nhìn Triệu Bân, Vương Dương và Huyết Tôn một lần nữa.
Tình huống gì đây?
Kia là Cơ Ngân, ông ta tất nhiên có thể nhận ra Thánh tử Thiên Tông, từng là ứng cử viên sáng giá nhất cho việc giữ một nửa sức mạnh cửu vĩ, không ngờ hôm nay hắn đã đạt tới cảnh giới Chuẩn Thiên, thiên phú của hắn đúng là đáng sợ.
Về phần Vương Dương, ông ta cũng đã từng nghe nói qua.
Ông ta cũng đã từng nhìn thấy bức họa của Thánh tử Ma quật, không ngờ hắn ta cũng đã đạt tới cảnh giới Chuẩn Thiên.
Trong khoảng thời gian ông ta rời đi, thế hệ trẻ đều đã quật khởi rồi sao?
Nhưng dọa người nhất vẫn là người mặc áo đỏ kia, là cường giả Thiên Võ sao? Không đúng, đây là một cường giả Chuẩn Tiên, chẳng qua nội tình vẫn đang ở cấp bậc Thiên Võ, khí huyết cùng căn nguyên này thì lại là của một Huyết Ma! Khuôn mặt này... chẳng lẽ là Huyết Tôn trong truyền thuyết?
Nếu như vậy thì chẳng phải rất kinh khủng sao?
Nhân vật từ tám ngàn năm trước mà vẫn còn sống?
Không hổ là nhân vật đệ nhất thiên hạ, nhãn giới vô cùng cao, chỉ cần liếc mắt liền có thể nhìn ra manh mối.
Nhưng đối với tình huống hiện giờ, trong lúc nhất thời ông ta vẫn chưa thể hiểu nổi.
“Tiền bối, đã lâu không gặp”, Triệu Bân lên tiếng trước.
“Các người đang…?”, Hồng Uyên liếc nhìn Triệu Bân, nghi hoặc nói.
"Rõ ràng quá mà, ta đang bị người ta đánh", Triệu Bân ho khan nói.
Lời hắn nói không giả, hắn đánh Vương Dương sau đó liền bị Huyết Tôn đánh.
Hồng Uyên cau mày, một cường giả Chuẩn Tiên đuổi đánh hậu bối Chuẩn Thiên, Huyết Tôn trong truyền thuyết lại đi ức hiếp trẻ nhỏ, đúng là không có võ đức.
Tất nhiên, chuyện này cũng đã chứng minh Cơ Ngân rất bất phàm.
Hắn đối chiến với một cường giả Chuẩn Tiên nhưng vẫn còn sống cho đến bây giờ, xem ra thế hệ trẻ thật sự đã quật khởi rồi.
"Tôn thượng, ông ta chính là Đại Hạ Hồng Uyên".
Triệu Bân và Hồng Uyên đang nói chuyện, Vương Dương tất nhiên cũng không nhàn rỗi, sợ Huyết Tôn không nhận ra người vừa đến cho nên liền vội vàng nhắc nhở, trong lời nói cũng ngụ ý rõ ràng, phải giết Cơ Ngân cũng phải giết Đại Hạ Hồng Uyên để tránh hậu họa về sau.
Hôm nay tuyệt đối không thể để cho hai người này thoát được.
Huyết Tôn không lên tiếng, chỉ hơi nhếch miệng cười khi nhìn Đại Hạ Hồng Uyên.