Răng rắc!
Răng rắc!
Âm thanh nứt vỡ của xương cốt từ trên trời vọng xuống.
Nhưng âm thanh này lọt vào tai người ngoài thì vô cùng ghê rợn.
Triệu Bân đang nối liền thể phách, cơ thể tàn phế được đắp nặn lại từng tấc từng tấc một, điều khiếp hãi nhất là thần sắc của hắn, trông có vẻ như hắn không biết đau, chẳng khác nào một con rối. Dù vụ nổ khiến hắn không còn ra dáng người nhưng hắn không thể thay đổi cảm xúc, gương mặt dính máu vẫn xám ngoét như tro, đồng tử lạnh lẽo và khô khốc.
“Hắn chỉ còn nửa cái mạng thôi, giết hắn!”
Thượng Dương chân nhân gào thét, mất hết vẻ thong dong trước đó. Lão ta vừa gào vừa loạng choạng lùi về sau, bởi vì lão ta không dám đánh với Cơ Ngân nữa, nhưng lại kêu gọi kẻ khác lao tới, bộc lộ rõ bản tính.
Khỏi phải nói, thế mà có người lao lên thật.
Đó là những đồ đệ dưới trướng và các cường giả trên đảo Thượng Dương.
Các thế lực đối địch cũng cắn răng lao lên bầu trời.
Lúc này đây, đến cả người không thuộc phe phái đối địch cũng xách vũ khí lao lên, định liên thủ lại mà giết hắn.
“Hê…”
Cường giả thành Thiên Thu không chịu nổi nữa, định lao lên trợ chiến.
Diêm La Mặt Quỷ vẫn đứng ra ngăn cản một người, câu nói của hắn ta vô cùng thâm thúy: “Hắn cần một trận sát phạt!”
Đùng!
Đùng ầm ầm!
Hư không bình lặng chưa được bao lâu lại vang lên tiếng nổ lớn.
Ngẩng đầu nhìn lên, bóng người đen đặc như mây trời xách theo vũ khí xông tới, kẻ yếu nhất cũng đạt đỉnh cao Địa Tạng, ai nấy mặt mày hung hãn, mắt mũi đỏ ngầu, giống như ác quỷ chui ra khỏi địa ngục, định cắn nuốt sinh linh trên trần gian.
Triệu Bân không nói gì, nắm ngón tay chỉ xuống bên dưới.
Cùng với một tiếng ngân dài, Long Uyên cắm nghiêng trên nền đất lao vọt lên như một tia sáng, ngoan ngoãn rơi vào bàn tay hắn. Nó không còn lặng lẽ nữa, kiếm uy lập tức bùng nổ, được thêm tiên lực rót vào nên kiếm thể hư ảo liên tục kéo dài, biến thành một thanh kiếm quang không ngừng tóe ra kiếm khí.
“Không chết, không thôi!”
Hắn chỉ bình tĩnh nói vậy rồi mở thể ánh sáng.
Thời khắc đó, hắn như một vầng mặt trời rực rỡ, hào quang phủ dài vạn trượng.
Ưm…
Những người lao trên trời đều bị chói mắt, hai mắt tối thui.
Mà cuộc sát phạt của Thánh tử Thiên Tông chính thức mở màn trong thời khắc ấy.
Giết!