“Bản đồ này là đồ giả hả!”
Triệu Bân cầm quyển sách kẻ trừng phạt đưa, nhìn lại, hắn xác định mình không đi nhầm đường.
Nhưng tại sao vực sâu này lại xuất hiện ở đây, trên bản đồ hoàn toàn không có đánh dấu.
Bất đắc dĩ.
Hắn lại nhìn về phía Nguyệt Thần.
“Bay qua”, Nguyệt Thần hờ hững nói.
“Bên dưới không có thứ gì đáng sợ đó chứ!”, Triệu Bân nhìn xuống vực, bên dưới đen ngòm, thị lực của hắn không thể nhìn thấy đáy, chỉ biết bên dưới có gió lạnh gào thét.
Vài giây sau, hắn mới chuyển tầm mắt đi.
Sau đó, hắn lại đi từng bước tới vách núi đen.
Hắn bay rất cẩn thận, khi lại liếc xuống dưới nhìn một cái, bên dưới là động không đáy, có trời mới biết có che giấu cái gì, chỉ biết có luồng khí lạnh như băng đang cuồn cuộn thổi lên.
“Đi nhanh”, Nguyệt Thần thúc giục.
Triệu Bân lại tăng tốc, như một tia sáng đen ngòm lướt qua màn đen.
Đáng tiếc, hắn vẫn quá chậm, trên đường đi vẫn xảy ra biến cố.
Cái gọi là biến cố đó chính là một con rồng đen thùi từ vực bay ra, cơ thể nó ấy hả! Có thể nói là khổng lồ đồ sộ! Khỏi phải nói, chỉ mỗi đôi mắt đi thôi đã sâu như hang động rồi.
Gào!
Rồng đen rít gào, khạc ra một ngọn lửa đen ngòm.
Triệu Bân lướt đi như tia chớp, lập tức né qua, mạnh mẽ thoát được.
Rồng đen mặc kệ, đuôi rồng thổi quét cơn gió âm sát cuốn hắn trở về, cùng lúc đó, đôi mắt rồng có hai tia chớp đánh ra, mạnh mẽ như Triệu Bân cũng bị đánh chảy máu.
“Không phải ta đánh không lại ngươi, đừng có ép ta”, Triệu Bân hừ lạnh.
Hắn chưa nói hết lời, vừa mới thốt lên thì rồng đen đã trở nên hăng hái, há cái miệng to như chậu máu nuốt Triệu Bân vào bụng, lượn lên cao một lúc mới chìm xuống vực sâu, biến mất trong bóng tối.
Rất lâu sau đó, không còn động tĩnh dưới vực nữa.
Chờ đến khi có tiếng động thì đó đã là tiếng kêu rên vang dội.
Đó là rồng đen bị đánh gục, bị Triệu công tử đánh cho một cú, xét thấy con này không được thành thật, một đòn của Triệu Bân cũng khá mạnh, chưa tới dăm ba ngày, e là nó sẽ không tỉnh lại.
“Đã bảo là đừng có chọc ta rồi mà".
Triệu Bân như một bóng ma, lướt đi trong màn đêm.
Khi ra khỏi vực sâu thì trông hắn hơi chật vật, bên trong đó không chỉ có một con rồng, có khá nhiều thứ tà ma, hung hãn đến lạ, hắn không dám gây ra động tĩnh lớn, thế nên mới chật vật như thế.
Cũng may.
Hắn bình yên rời khỏi đó.
“Cái lão già không đáng tin này”.