Khí thế đối đầu khiến vùng trời đang tĩnh lặng lại lần nữa vang lên những tiếng nổ đì đùng.
Triệu Bân nhìn thấy, nhưng cảm xúc chẳng hề thay đổi.
Điều này nằm trong dự đoán của hắn, thế lực ở Đại Hạ ăn sâu bén rễ cực kỳ phức tạp. Tuy rằng Tử Y Hầu cai quản hoàng ảnh vệ, nhưng không có nghĩa rằng lão là lớn nhất. Hắn rất cơ trí, cũng biết nắm bắt tâm lý kẻ khác. Dòng chính của ba cao thủ Thiên Võ sẽ không để hắn vào Hình Tháp đâu, chẳng phải vì muốn cứu hắn, mà là không để Tử Y Hầu được lợi.
Nói trắng ra, là do lợi ích ép buộc.
Kẻ thù của kẻ thù là bạn.
Mượn nhờ uy thế từ dòng chính của ba cao thủ Thiên Võ, chèn ép Tử Y Hầu, tiện thể phá thế cục này, quá phù hợp.
Nếu không có chút giác ngộ này, hắn cũng không dám lượn lờ ở Đế Đô.
Dương Huyền Tông và Linh Lung trông thấy cũng phải nhíu mày.
Xem ra chuyện ngày hôm nay tới đây mới đúng là cao trào.
Theo lập trường mà nói, họ nên đứng về phía Tử Y Hầu, cùng đối đầu với dòng chính của ba cao thủ Thiên Võ.
Dù sao thì họ cũng thuộc về phái hoàng tộc.
Thế nhưng họ không định làm vậy.
Là Tử Y Hầu làm sai trước, đặt bẫy Cơ Ngân trước, còn định chèn ép Thánh Tử của Thiên Tông tới chết. Cách làm không màng tới đại cục này tiêu hao khả năng chiến đấu của hoàng tộc, có ngu mới giúp lão! Muốn cứu Cơ Ngân thì lập trường của họ tạm thời phải thay đổi, phải liên thủ với dòng chính của ba cao thủ Thiên Võ, cùng gây sức ép cho Tử Y Hầu. Nếu thực sự phải đối đầu thì hoàng ảnh vệ cũng không đủ dùng, Thiên Tông căn cơ vững mạnh, mà căn cơ của ba dòng chính cũng đủ vững mạnh.
Đôi bên liên thủ hoàn toàn có thể đàn áp được Tử Y Hầu.
Cục diện có vẻ mất khống chế.
Các pháp sư hộ quốc nhíu mày, định đọ sức chiến đấu đấy à?
Ân Minh có vẻ mờ mịt, hắn ta một lòng chỉ muốn Triệu Bân chết sớm đi, còn chưa nhận ra được tương quan lợi và hại. Hắn ta không hiểu chứ Ân Trú hiểu rất rõ, đây là do lợi ích xúi giục. Lão ta đã đánh giá thấp quyết tâm của ba dòng chính rồi, mẹ kiếp, dám nhảy ra gây rối vào lúc này. Ngồi xuống thương lượng rồi chia chác chiến lợi phẩm chẳng tốt hơn sao?
“Sắp khai chiến à?”
Đám người hóng chuyện nhìn không chớp mắt, chỉ sợ lơ là chút thôi là bỏ lỡ tiết mục đặc sắc. Lúc hóng chuyện, họ cũng chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ có ẩu đả. Đội hình của đôi bên quá lớn, một khi đánh nhau, động tĩnh sẽ không nhỏ, ai chạy chậm sẽ chết oan đấy.
Tử Y hầu đứng trên đống đổ nát, hai mắt đỏ ngầu.
Ở phía đối diện, dòng chính của ba cao thủ Thiên Võ cũng cười khẩy.
Họ âm thầm đối đầu với nhau cũng đủ khiến bầu trời đì đùng sấm chớp.
“Dừng tay!”