Tiếng hô hào của Triệu Bân cũng không dừng lại, Vương Trác nghe thấy thì nhíu mày, xem ra Triệu Bân không chỉ vào đây một mình, hắn còn đồng lõa, hỏi qua mới biết đó là râu chữ bát mặt dày mày dạn.
Hai người không may mắn lắm, mãi vẫn không tìm thấy người.
Khu rừng lại có có thêm khá nhiều hơi thở của võ tu, chắc là có người vừa vào.
Lần này thì náo nhiệt rồi, tìm quả Thiên Linh sẽ không dễ dàng nữa.
Nhiều người vào đây thì chắc chắn sẽ có người không vừa mắt nhau, có tiếng đánh nhau vang lên, sau đó mùi máu tanh cũng lan ra khắp nơi, yêu thú yên tĩnh một đêm lại bắt đầu xao động, tiếng gầm vang vọng trong rừng, có rất nhiều người vào đây thì bảo vật đều gặp tai ương, đi một đường thấy toàn máu với xương.
“Kiếp sau, đừng đụng và người không nên đụng”.
Sâu trong khu rừng rậm rạp, Triệu Bân và Vương Trác đang châu đầu vào nhau tìm kiếm khắp cái xác, đó là một tên cao to không có mắt, chạy tới giết người cướp của, sau đó bị hai người bọn họ giết chết.
Bấy giờ, họ đang càn quét chiến lợi phẩm kìa?
“Ra khỏi nơi này rồi chúng ta cùng nhau đến Thiên Tông đi!”, Vương Trác vừa tìm vừa cười nói: “Với thiên phú của ngươi cùng với tư chất và lực chiến, dù chưa tới cảnh giới Huyền Dương thì vẫn có thể trúng tuyển đấy”.
“Không có đâu”.
Triệu Bân cười cười, hắn có Tử Ngọc nên không cần phải tham gia khảo hạch.
Càn quét sạch chiến lợi phẩm rồi, Triệu Bân và Vương Trác xoay người biến mất.
Ngày hôm nay, rừng sương mù ngày càng trở nên náo nhiệt.
Không biết ai đã lan truyền tin tức mà ngày càng có nhiều người tiến vào.
Đều vì quả Thiên Linh.
Tất nhiên mấy kẻ đục nước thì béo cò, thì cứ nhan nhản khắp nơi.
Màn đêm lại buông xuống.
Sương mù khói độc càng dày đặc hơn ban ngày, từ trên trời nhìn xuống sẽ thấy một biển sương mù rộng lớn, chẳng qua dưới ánh sao yếu ớt, nó nhuộm màu máu đỏ chói mắt, yêu thú gào thét rất nhiều.
Ngoài ra, còn có tiếng người kêu la thảm thiết.
Cũng như những lời đã nói trước đó, khi có quá nhiều người tụ tập thì luôn có người ngứa mắt nhau, không tìm thấy quả Thiên Linh thì tự tìm trò vui khác, chẳng hạn như giết người cướp của, chẳng hạn như đánh chết yêu thú cướp thú nguyên.
Cảnh tượng máu me đó có thể thấy ở bất kỳ đâu.
Xác của yêu thú này, vũng máu của võ tu, nằm ngang nằm dọc.
Với rất nhiều người mà nói, nơi này chính là mảnh đất bảo bối, gom được rất nhiều thứ.
Với rất nhiều người khác, nơi này còn là quỷ môn quan, một khi đã vào thì không thể ra được nữa, một là bị yêu thú tha đi, hai là bị võ tu giết chết, thảm án diễn ra hết lần này đến lần khác.
“Đáng chết”.
Thanh niên áo trắng đã mắng hai từ này không biết bao nhiêu lần mà nói.
Người vào đây rất nhiều, lại không chịu yên phận, cứ nhắm vào yêu thú gây rối, khiến bọn họ chẳng những không tìm thấy quả Thiên Linh mà còn biến mình trở nên nhếch nhác, có lẽ bọn họ đã lỡ mất thời gian tốt nhất, lúc ít người không tìm thấy quả Thiên Linh, bây giờ lại có một đống người tới gây rối.