Khi họ đến nơi.
Đúng lúc trông thấy một người ra khỏi đại lao.
Người trong thiên hạ trông thấy mà sững sờ, mẹ kiếp, đó là Triệu Tử Long đúng không! Hắn là tội phạm vượt ngục? Người mà hắn uy hiếp là thiếu thành chủ Nam Thiên sao? Đây là cảnh tượng gì thế, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
Không ai đưa ra đáp án.
Cũng không ai biết được ngọn nguồn.
Nhưng hình ảnh vô pháp vô thiên này khiến tất cả mọi người phải run rẩy. Đây là thành Nam Thiên đấy! Bất chấp xông ra khỏi ngục thì thôi chứ, lại còn uy hiếp Ngụy Hồng, lá gan của tên tiểu Tiên Nhân này cũng lớn quá nhỉ.
"Bao vây đại lao cho bản tôn".
Một tiếng quát lớn vang lên, sau đó lại có một người đàn ông trung niên mặt mãng bào bộc phát sát khí cuộn cuồng xông tới.
Ông ta chính là thành chủ thành Nam Thiên, cha của Ngụy Hồng: Ngụy Thường Viêm.
Không chỉ có một mình ông ta mà còn có một số lớn thị vệ trong thành cũng đang xông tới đây cùng không ít cường giả trong phủ thành chủ, trong đó có rất nhiều cường giả cảnh giới Động Hư, ngoài ra còn có vài cường giả cảnh giới Thái Hư, mà đó chỉ là mặt ngoài, chỉ có quỷ mới biết được còn có bao nhiêu cường giả đại thần thông đang ẩn thân trong bóng tối vây chặt nơi này.
“Triệu Tử Long, lá gan của ngươi thật lớn”, Ngụy Thường Viêm quát lớn.
"Người không động đến ta thì ta cũng không động đến người", Triệu Bân thản nhiên nói thẳng.
Hắn vẫn có thể bình tĩnh là bởi vì tất cả những chuyện này đã nằm trong dự tính của hắn, việc bắt giữ bắt giữ Ngụy Hồng làm con tin cũng là một trong số những kế hoạch của hắn, đây chính là quân bài cứu mạng của hắn, nắm được tên này trong tay thì còn ai dám làm xằng làm bậy, trong trường hợp xấu nhất thì hắn vẫn có thể trốn vào trong giới vĩnh hằng, còn nếu như không thể thoát được thì hắn cũng không ngại khai triển một hồi thiên kiếp.
"Thả con trai ta ra".
"Tiền bối nghĩ ta là kẻ ngốc hay sao? Thả hắn ta ra để ta chết nhanh hơn sao?"
“Vậy ngươi nghĩ tối nay ngươi có thể thoát được sao?”, Ngụy Thường Viêm hừ lạnh nói.
"Cùng lắm thì đồng quy vu tận", Triệu Bân bình tĩnh nói sau đó liền tháo một cánh tay của Ngụy Hồng xuống ngay tại chỗ, đây là chuyện mà hắn vẫn thường làm, trong bất cứ cục diện nào, đối với bất cứ kẻ nào, nếu như không nhìn thấy một chút máu thì cũng không chịu nghe lời.
"Ngươi..."
"Có thể mở trận tinh không ra không?"
Triệu Bân cắt ngang lời Ngụy Thường Viêm, đây là mục đích của hắn, có Ngụy Hồng trong tay thì hắn liền có thể uy hiếp thành chủ mở trận Tinh Không ra, hắn có sứ mệnh trên người cho nên không thể mắc kẹt mãi ở đây, nhưng hắn lại càng không thể ra khỏi thành bởi vì bên ngoài thành đang có rất nhiều người chực chờ hắn, hắn bắt buộc phải rời đi bằng trận Tinh Không.
"Tử Long tiểu hữu, đừng làm xằng bậy".