Triệu Bân đưa mắt nhìn bốn phía, xác định mình chưa từng đi tới đây bao giờ, dãy núi này trông cũng có chút đáng sợ.
"Theo sát ta".
Diêm La Mặt Quỷ thúc giục rồi tiến vào dãy núi trước.
Triệu Bân thu tầm mắt lại theo sát Diêm La Mặt Quỷ, trên đường đi liên tục nhìn trái nhìn phải.
Càng vào sâu cây cối càng um tùm.
Càng vào sâu mây mù càng mờ ảo.
Triệu Bân có thể thấy rõ trong dãy núi này có một mê tung đại trận.
Ngoài ra còn có sát trận cùng cấm chế, bẫy rập được bố trí ở khắp mọi nơi.
"Không chọn được ngày tốt, sương mù lớn quá".
Diêm La Mặt Quỷ cầm theo la bàn rồi bám sát theo nó.
Triệu Bân liếc mắt nhìn la bàn sau đó lại liếc mắt nhìn Diêm La Mặt Quỷ, vẫn luôn cảm thấy Diêm La Mặt Quỷ không đáng tin cậy, trở lại căn cứ điểm của mình mà còn phải dùng la bàn định hướng, có khi nào đang đi lại rơi xuống mương hay không?
"Theo sát ta, không được đi lung tung".
Diêm La Mặt Quỷ vừa đi vừa cảnh báo, cầm la bàn xoay người tới lui.
Triệu Bân gật gật đầu, mê tung trận ở đây xem ra rất quỷ dị!
Ngoài ra còn có cấm chế cùng sát trận ẩn giấu cũng cực kỳ hung hãn, nếu như đọa thân trong đó thì cho dù không chết cũng mất nửa cái mạng. Không biết đây là truyền thừa của vị Tiên nào để lại mà vừa mạnh vừa huyền ảo.
Một lúc lâu sau Diêm La Mặt Quỷ mới dừng lại.
Trước mặt hai người là một bức tường đá cao chót vót.
"Đây là lối vào".
Triệu Bân lẳng lặng mở thiên nhãn, hai mắt lóe ra hào quang.
Hắn đoán không sai, đây chính là một không gian thế giới.
"Mở".
Diêm La Mặt Quỷ mắng một tiếng, sau đó kết ấn niệm chú.
Cảnh tượng sau đó khá lúng túng, hắn ta niệm chú rất khí thế nhưng bức tường trước mặt vẫn không hề nhúc nhích.
"Được khôgn vậy!", Triệu Bân lại liếc mắt nhìn hắn ta.
"Chẳng lẽ đã đổi mật mã. . . hừm. . . đổi cấm chế rồi sao?", Diêm La Mặt Quỷ lẩm bẩm.
Hắn ta cố gắng hết lần này đến lần khác, nhưng cánh cổng của không gian đại thế giới vẫn không mở.
Bất đắc dĩ hắn mới lấy ra sát kiếm bổ vào vách đá leng keng một tiếng.
Không ngờ cách này lại rất hiệu quả, vách tường nguy nga ầm ầm rung lên.
“Là kẻ nào dám lỗ mãng?”, có tiếng nói lạnh như băng từ trong vách tường truyền ra.
“Là ta, tiểu La tử”, Diêm La Mặt Quỷ ha hả cười nói, không còn chút oai phong nào.
"Tiểu… La tử?"