Nữ soái tà ma nhích nhẹ khóe môi, tiếp tục bước đến.
Vốn dĩ cô ta không muốn dùng đến bí pháp này vì phải tiêu tốn rất nhiều sức mạnh linh hồn, có điều, Cơ Ngân quá lươn lẹo nên phải cho hắn mở rộng tầm mắt mới được, bằng không, chỉ chút bất cẩn là lại để hắn chạy mất.
Vẻ mặt Triệu Bân trở nên khó coi.
Có vẻ phá trận này cũng chẳng dễ dàng gì.
Keng!
Nữ soái tà ma đã ra tay, vung kiếm chém về phía hắn.
Triệu Bân muốn tránh nhưng vì bị trọng lực hạn chế nên tốc độ đã quá chậm, ngực hắn bị chém ra một vết. Hắn không chỉ bị thương trên cơ thể mà còn đến võ hồn cũng vậy. Hoặc nói cách khác, chiêu kiếm mà nữ soái tà ma vừa chém ra đó đã làm bị thương võ hồn của hắn, cơ thể chẳng qua chỉ là bị thương lây mà thôi.
Ọc, ọc…
Nữ soái tà ma chém hết kiếm này đến kiếm khác, rất hăng.
Triệu Bân thì thảm rồi, vì bị trọng lực khống chế nên hắn vốn dĩ không thể né được, nếu như đã không né được đòn tấn công vậy thì chỉ có thể ăn đòn thôi. Hắn không phá được trọng lực nên chẳng khác gì một con dê đang chờ bị ăn thịt. Vì nữ soái tà ma quá mạnh, đánh nhau với cô ta thì hắn phải có sức chiến đấu ở trạng thái đỉnh cao mới được.
“Kết thúc rồi!”
Nữ soái tà ma cười nham hiểm, ánh mắt đầy tham lam.
Trên gương mặt cô gái xinh đẹp lộ vẻ hung tàn và đáng sợ, dưới ánh trăng mờ, khuôn mặt tuyệt đẹp đó ẩn chứa nét độc ác và dữ tợn, đối với cô ta mà nói thì Triệu Bân chính là con mồi.
Triệu Bân nghiến chặt răng, tiếp tục giãy giụa!
Người xưa nói rất hay: Ngoài núi còn có núi cao hơn, người giỏi thì vẫn có kẻ hơn mình. Có vẻ như tối nay hắn đã gặp phải một đối thủ đáng gờm! Mặc dù không phải là cảnh giới Thiên Võ thật sự nhưng cảm giác còn tốn sức hơn cả khi đánh nhau với con rối từ xác chết của cảnh giới Thiên Võ, cô ta có tư tưởng riêng, cái này con rối từ xác chết của cảnh giới Thiên Võ không thể bì được, những bí thuật cô ta dùng đều rất kỳ lạ.
Vù!
Chính vào lúc đó, một luồng sáng trắng từ trên trời phóng xuống.
Luồng sáng trắng mang theo ý cảnh mơ hồ, còn có uy lực cực bá đạo, lúc chiếu xuống đất thì phá tan trọng lực, rồi ánh sáng dần “loang” ra, đẩy lùi Triệu Bân và cả nữ soái tà ma.
Một làn gió nhẹ thổi qua, mang theo mùi hương của phụ nữ.
Triệu Bân nhìn thấy một bóng người xuất hiện từ phía xa như bóng ma.
Nhìn kĩ lại thì thấy đấy là môn chủ La Sinh Môn.
Cô ta là cảnh giới Thiên Võ chân chính, khí thế vô cùng.
Trước sức mạnh tối cao, gì mà bí thuật không gian, gì mà trọng lực trời đất, tất các đều chỉ là một trò đùa.
“Vẫn còn sống sao?”
Triệu Bân nhìn thấy cô ta thì liền sợ đến tức tiểu.
Trước đây, hắn đã lừa môn chủ La Sinh Môn bằng một bản Thiên nhãn thuấn thân “lậu”, không ngờ, cô ta lại có thể chạy ra khỏi không gian, trông trạng thái đó thì chắc là còn rất khỏe.