"Các vị đạo hữu có chút quá đáng rồi đó".
Một lão già tóc bạc lạnh lùng nói, thể hiện rõ ràng thái độ không hài lòng.
Lão già này cũng rất cường đại, là cường giả Chuẩn Thiên đỉnh phong đang ở trong thành tĩnh tu lại gặp phải sự việc náo loạn này phá vỡ sự thanh tĩnh của mình, hiện giờ còn bị đuổi ra khỏi thành khiến cho lão ta không thể nhẫn nhịn thêm được nữa.
Tốt xấu gì thì lão ta cũng là tiền bối, sao có thể để cho người khác không nể mặt mình được?
Người giống như lão ta ở trong thành còn có không ít, đối với hành vi của tứ đại thế lực đều cảm thấy rất không hài lòng, các ngươi dám đứng ở đây lên mặt, thật sự nghĩ rằng có thể ức hiếp được tất cả mọi người sao? Nếu như bọn ta để mình dễ dàng bị đuổi đi ngày hôm nay thì sau này làm sao có thể tiếp tục lăn lộn trên giang hồ được nữa?
"Sự việc này xảy ra là có nguyên nhân của nó, mong các vị phối hợp", Công Tôn Hãn lãnh đạm nói: "Sau này chắc chắn sẽ có bồi thường".
"Lão phu không đi", lão già tóc bạc vuốt râu nói.
“Nếu như không muốn đi vậy thì cũng đừng đi nữa”, lão tổ Cát gia, mụ già áo đỏ cùng với lão già áo tang hừ lạnh nói, ra tay không hề báo trước.
"Ngươi..."
Lão giả tóc bạc biến sắc, ngay lập tức phi thân bỏ chạy.
Ở phía chính diện lại có thêm Công Tôn Hãn đánh tới, một kiếm chém bay đầu lão ta.
Ôi trời!
Người ngoài thành nhìn thấy cảnh đó thì đều hít vào một ngụm khí lạnh, không ngờ một cường giả Chuẩn Thiên đỉnh phong lại dễ dàng bị giết chết như vậy.
Người trong thành nhìn thấy cảnh đó thì cũng giật thót mình. Tứ đại thế lực lần này đều đã điên rồi, chẳng lẽ chỉ vì muốn tìm ra Cơ Ngân mà bọn họ định tàn sát toàn thành hay sao?
Xót xa nhất vẫn là lão già tóc bạc.
Đúng là không nói lý lẽ, vừa động đã giết người.
"Ra khỏi thành".
Công Tôn Hãn quát lên một cách thô bạo, một tay nắm cái đầu của lão già tóc bạc lên thị chúng.
Nói lý lẽ sao?
Đây chính là lý lẽ của bọn họ.
Lần này, tiếng quát của lão ta đã hiệu quả hơn rất nhiều.
Ngay cả một cường giả Chuẩn Thiên đỉnh phong cũng đã bị tiêu diệt, nếu như còn có ai dám lên tiếng thì chắc chắn sẽ không còn mạng để rời đi.
Chẳng bao lâu sau, bốn cổng thành đông tây nam bắc đều đã được mở ra.
Phía trước mỗi cổng thành đều có treo một tấm Thiên Cơ kính lớn. Bất cứ ai ra khỏi thành đều bị nó chiếu vào người, ai dùng thuật dịch dung, ai dùng thuật biến thân đều không thể nào che giấu được nó. Điều này là để đề phòng việc Cơ Ngân thừa lúc hỗn loạn trốn ra khỏi thành.
"Sống gần trăm năm mà ta chưa bao giờ phải xấu hổ như vậy".
"Đối phương mạnh hơn chúng ta, phải nhẫn nhịn mới vượt qua được".