Ầm!
Hồng Tước đáp đất khiến cho đại địa ông ông chấn động.
Quanh thân Hồng Tước có Tiên khí uốn lượn, chấn diệt hai luồng ánh sáng vô lượng.
Triệu Bân khẽ cau mày khi nhìn thấy cảnh này, bảo liên đăng trong bảo khố của hắn đã khiến cho Hồng Tước bị thi biến sao? Hay là bảo liên đăng đã đánh thức ý chí của Hồng Tước, thậm chí còn khiến cho Hồng Tước trở về dương gian?
"Sư tỷ".
Thân thể Tử Y Hầu run lên, lệ rơi đầy mặt.
Hồng Tước không đáp lại, chỉ lặng yên giống như một pho tượng đá không chút sứt mẻ, chỉ có mái tóc và y phục nhuốm đầy Tiêu khí đang tung bay trong gió, cho dù chỉ còn là một thi thể cấp Tiên nhưng cô ta vẫn phong hoa tuyệt đại như trước.
“Thật thú vị”, Ân Trú cười nhạt nói.
Thấm thoắt đã nhiều năm trôi qua, không ngờ gặp lại Hồng Tước lại ở trong tình trạng này.
Trong ánh mắt của lão ta lộ ra sự oán hận cùng phẫn nộ, sở dĩ lão ta bị trọng thương đều là do Đại Hạ Hồng Tước năm xưa trước khi chết đã đánh phản lại lão ta một kích khiến cho lão ta bị trọng thương đến tận hôm nay, lão ta kéo dài hơi tàn nhiều năm mới có thể nghĩ ra cách dùng linh mạch cùng ánh sáng vô lượng chữa trị.
"Người kia là Hồng Tước lão tổ sao?"
Thế nhân thấy vậy thì đều sửng sốt.
Trước đây bọn họ còn nghe nói Hồng Tước đã chết nhưng không hề biết cô ta chết khi nào, hơn nữa từ khi nào mà cô ta tiến vào cảnh giới cấp Tiên? Như vậy, lúc trước Hồng Tước xuất hiện khi chia đôi Cửu Vĩ là ai?
"Sao có thể như thế được?"
Hoàng phi lẩm bẩm, đó thật sự là Hồng Tước, nhưng sao cô ta có thể trở về dương gian? Bà ấy cảm thấy khó hiểu, mấy người Dương Huyền Tông cũng cảm thấy khó hiểu không kém, có lẽ bởi vì khoảng cách quá xa cho nên bọn họ cũng không thể nhìn thấy tình huống cụ thể.
“Đã lâu không gặp”, Ân Trú khẽ nói.
Lão ta không nhìn mọi người, chỉ nhìn Đại Hạ Hồng Tước.
"Đã lâu không gặp".
Hồng Tước khẽ hé môi, cuối cùng cũng chậm rãi mở mắt ra.
Trong đôi mắt đẹp của cô ta dường như còn có ngọn lửa cháy, đó là ngọn lửa của bảo liên đăng, cô ta vẫn là một người chết không hề có cảm xúc, nhưng bảo liên đăng có linh đã tiếp cho cô ta thêm chút cảm xúc của con người.
Vèo!
Cô ta bay lên như diều gặp gió, như phàm nhân mọc cánh thành Tiên, không chỉ trong mắt có ánh lửa mà cả Tiên thân cũng đều dấy lên ngọn lửa màu vàng, đó cũng chính là lửa của bảo liên đăng, Tiên uẩn trên người cô ta tỏa ra ánh sáng ngọc, rõ ràng là một người chết nhưng vẫn có thể diễn hóa dị tượng cấp Tiên.
“Một kẻ đã chết mà cũng dám tấn công ta?”, Ân Trú quát lên một câu đầy uy lực, tung ra một chưởng từ trên trời giáng xuống: “Nếu như ngươi muốn chết không toàn thây thì hôm nay ta cũng không ngại giết ngươi thêm một lần nữa".
Lời này khiến cho tất cả mọi người đều phải nhướng mày.
Ân Trú đã thừa nhận! Thừa nhận lão ta đã giết Hồng Tước.
Ầm!
Chưởng ấn khổng lồ che trời mang theo khí thế vô cùng lớn.
Hồng Tước nhẹ nhàng phất tay hóa ra một biển sao, dễ dàng bổ đôi chưởng ấn khổng lồ.